Mở Cửa Hàng Búp Bê Trong Game Sinh Tồn

Chương 40: Thành Sevidro



Editor: Rain

Beta: Hạ Y

_____

Sắc trời tối dần, Yến Lâu sắp xếp ổn thỏa những đồ vật ở trong không gian, sau khi dặn dò Hughes thì mang theo Đường Cát và Kill-7, Kill-8, Kill-9 bước vào trận dịch chuyển.

Mỗi tòa thành đều có hai đến ba điểm truyền tống, Yến Lâu đến điểm truyền tống bố trí ở ngoài tòa nhà lớn ẩm thực lớn nhất trong thành, đồ ăn ngon của cả tòa thành này đều lấy tòa nhà lớn này làm trung tâm, dọc theo đường phố tán ra.

Vừa mới đi vào Thành Sevidro, các loại mùi xộc vào mũi, trong chốc lát đã chiếm lấy tất cả mọi giác quan của Yến Lâu, cậu cảm thấy đói bụng vô cùng.

“Xin chào, xin hỏi là ngài Yến Lâu sao?” Một cô gái xinh đẹp mặc bộ váy dài màu trắng đen bước lên hỏi thăm.

Yến lâu gật đầu: “Là tôi.”

“Đại nhân Sisen đã dặn dò chúng tôi đợi ngài từ lâu.” Cô gái vui vẻ nói: “Ngài hãy theo tôi vào, đại nhân đã chuẩn bị tiệc đón khách cho ngài.”

Cô gái dẫn cậu vào trong nhà, vật luyện kim giống như thang máy đưa họ lên thẳng tầng cao.

Tòa nhà ẩm thực tổng cộng có mười tám tầng, tầng cao nhất là lãnh địa riêng tư của Sisen, giống như chỗ ở của Yến Lâu tại tiệm búp bê vậy, không ai có thể tùy tiện đi lên làm phiền. Cô gái đưa cậu đến tầng mười bảy, tầng này rất ít người nhưng đồ ăn thì cứ được đưa lên không ngừng.

Sisen ngồi trước chiếc bàn ăn to lớn, ngoài anh ta ra vẫn còn bảy, tám người lạ ở đó, Sisen nói lớn: “Tôi biết là anh sẽ đến mà, nhanh nhanh nhanh, chuẩn bị đồ ăn cho ngài Yến Lâu đi. Những đồ ăn ngon đặc sắc này đều được các đầu bếp từ khắp mọi nơi đưa đến để thưởng thức, một năm mới có một cơ hội như thế này, đến nếm thử món này đi.”

Người hầu gái chờ đợi ở bên cạnh đưa dao, nĩa, bát và đũa lên, Yến Lâu không từ chối nhiều và thử món ăn mà Sisen giới thiệu.

Sinh ra tại đất nước ẩm thực, lúc Yến Lâu sống cũng là người kén ăn, có đầy đủ năng lực thưởng thức đồ ăn ngon, chỉ là sau khi chết biến thành ma đói, luôn có một động không đáy không ngừng thôi thúc cậu, vậy nên cậu mới dần dần thay đổi tật xấu kén ăn.

“Phật Khiêu Tường?” Vừa nhìn thấy món mà Sisen chỉ thì Yến Lâu không khỏi nhướng mày, đây rõ ràng là một món ăn đặc biệt của Thế giới Âm Dương mà.

Sisen nói: “Đúng, chính là cái tên này. Đầu bếp của Thế giới Âm Dương đã đến đây, tôi nghĩ là cậu đến đây đã được một khoảng thời gian rồi, có lẽ sẽ nhớ nhung một chút hương vị của Thế giới Âm Dương.”

Yến Lâu cười và nói: “Ngài có lòng quá, cảm ơn.”

“Khách khí gì chứ.” Sisen nói: “Thấy sao?”

“Non mềm bóng mượt, thơm ngon đậm đà, đậm mà không béo.” Yến Lâu nhận xét: “Vị đầu bếp này tay nghề rất tốt.”

Sisen thích người hiểu ẩm thực, và ngay lập tức kéo cậu giới thiệu thêm mấy món ngon nữa.

Sisen nói với cậu: “Cuộc thi ẩm thực diễn ra vào ngày hôm nay, khoảng hai giờ nữa thì bắt đầu, nhưng mà sau khi cuộc thi kết thúc đầu bếp của khắp mọi nơi sẽ không vội vàng rời đi mà một tuần đến nửa tháng sau đó sẽ là khoảng thời gian náo nhiệt nhất của Thành Sevidro, nếu như cậu thích thì có thể ở lại thêm mấy ngày.”

“Vậy thì về sau tôi nhất định phải đi dạo một chút.”

“Ha ha, tôi sẽ để Villar làm người dẫn đường cho cậu.” Sisen chỉ vào cô gái dẫn đường lúc trước cười nói: “Đừng thấy cô ấy nhỏ tuổi, những nơi lớn nhỏ nào nên đi ở trong thành này và cả những đầu bếp lớn từ bên ngoài đến, cô ấy trên cơ bản là có thể biết từ 70% đến 80%.”

Yến Lâu cũng nói chuyện với mấy người sành ăn, nghe bọn họ nói tới những món ăn ngon đặc biệt mà họ đã nếm thử ở khắp mọi nơi. Một số nơi không nổi bật thỉnh thoảng có thể tìm được đồ ăn ngon khiến người ta ngạc nhiên, đối với họ mà nói thì nó giống như tìm được kho báu vậy, có cảm giác ngạc nhiên và thỏa mãn.

Thậm chí có người còn lấy cuốn sổ tay ra để cho cậu xem, trong cuốn sổ tay là mấy trăm tấm bản đồ lớn nhỏ, bên trên chỉ ra các điểm đồ ăn ngon khác nhau trên đó.

Bọn họ nói chuyện một lúc, thời gian bắt đầu chính thức của cuộc thi ẩm thực đã sắp đến, mọi người đứng dậy chuẩn bị xuống tầng, tầng hai của tòa nhà là hội trường mà cuộc thi thường dùng.

Sisen nói: “Tôi bảo người cho cậu thêm một chỗ nữa, cậu cũng đến và thử làm giám khảo xem sao?”

Yến Lâu đang muốn từ chối thì một người ăn mặc như quản gia nhanh chóng đi lên trước, nói thầm mấy câu ở bên tai của Sisen.

Sắc mặt Sisen hơi thay đổi, sau khi cân nhắc một chút thì kéo Yến Lâu sang bên này, nói: “Ngài Yến, xin làm phiền cậu một chuyện.”

“Chuyện gì vậy? Ngài nói đi.”

“Làm phiền cậu làm người tiếp khách.” Sisen nói: “Bê hạ đến rồi.”

“Bệ hạ?” Yến Lâu có chút kinh ngạc: “Sao lại…”

Trái lại không ngoài dự đoán của Sisen: “Bệ hạ thỉnh thoảng sẽ dành thời gian đi tuần tra ở các thành lớn một lần, ngày lễ long trọng như thế này thì bệ hạ thực sự có khả năng xuất hiện. Chỉ là đúng lúc thành chủ năm nay của thành chúng tôi không có ở đây, tôi thì lại phải chủ trì cuộc thi nên không thể tách ra được, vậy nên mới phải làm phiền đến cậu.”

Yến Lâu gật đầu, đồng ý luôn.

Bệ hạ Nicholas không phải là người khó gần, có thể tuần tra cùng bệ hạ cũng là chuyện tốt, ít nhất khi mà bệ hạ đến Thành Angos tuần tra thì cậu cũng có thể chuẩn bị một chút. 

Tầng hai và tầng ba của tòa nhà thông với nhau, mặc dù cuộc thi được tổ chức ở sảnh lớn tầng hai nhưng không ít người xem thích yên tĩnh đã theo dõi cuộc thi trong ghế lô ở tầng ba.

Bệ hạ tất nhiên sẽ không đến tầng hai và những nơi đông người, y vừa mới đến đây đã có người mời y đến phòng đẹp nhất ở trên tầng ba, đây là vị trí đã được chuẩn bị hàng năm cho y.

“Tham kiến bệ hạ!”

Lần này Nicholas tuần tra không có gióng trống khua chiêng, y chỉ mang theo mấy bảo vệ và người hầu ra ngoài một cách kín đáo, Sisen cũng thông minh khi không để lộ hành tung của Nicholas ra ngoài, chỉ cùng với Yến Lâu đến bái kiến.

“Ngồi đi.” Nicholas không phải người thích làm dáng, phần lớn thời gian y đều rất hiền hòa.

Trong ghế lô ở tầng ba được thiết kế rất khéo léo, tấm màn kính lớn ở đại sảnh tầng hai có thể nhìn hiển thị rõ ràng cảnh ở bên dưới, mà bên ngoài lại không thể nhìn thấy cảnh ở trong phòng.

Xung quanh màn kính có một thiết bị tinh xảo, có thể thu nhận âm thanh ở phía dưới, các loại mùi truyền vào trong phòng, còn có thể điều chỉnh âm lượng và nồng độ của mùi vị theo sở thích, thậm chí có thể chọn một khu vực nhất định nào đó để mở ra, rất giống toàn bộ mô phỏng trong tưởng tượng nhưng lại không phải nó.

Yến Lâu tò mò nhìn thêm, Sisen cười nói: “Đồ này ở Thành Angos của các cậu không có đúng không.”

“Đúng là chưa từng nhìn thấy.” 

“Đây là sản phẩm mà năm đó sau khi tiếp xúc với Thế giới Khoa học Kỹ thuật làm ra.” Nicholas nói: “Thế giới Khoa học Kỹ thuật sau khi gia nhập Liên minh game sinh tồn thì tôi đã tiến hành giao dịch, sản phẩm khoa học của bọn họ rất thú vị nhưng giá phải trả quá lớn, hơn nữa khi đó thế giới của tôi có hứng thú với Thế Giới Ma thuật hơn, độ tiếp nhận cũng cao hơn vậy nên cuối cùng cũng không có đi sâu vào.”

Yến Lâu nhìn thấy trên thiết bị này còn một vài phù văn ma thuật, liền hỏi: “Đây là đã cải tiến rồi sao?”

“Đúng.” Sisen giải thích cho cậu: “Tôi nhớ là hơn một trăm năm trước, có một nhóm người trẻ tuổi rất có hứng thú với văn minh khoa học kỹ thuật, gạt bỏ mọi khó khăn để chạy đến Thế giới Khoa học Kỹ thuật và ở lại bốn, năm năm, suýt nữa thì lạc đường ở trong vị diện loạn lưu không trở về được, cuối cùng bệ hạ phải đích thân tìm từng người về một. Một vài đồ văn minh khoa học kỹ thuật mà bọn họ mang về vẫn giữ lại, sau đó có người kết hợp với phù văn ma thuật, làm ra mấy đồ tốt, đây chính là một loại trong số đó. Bệ hạ nói bọn họ đã có cống hiến cho sự phát triển của Thế giới Hắc Ám, còn xây dựng cho bọn họ một nơi để nghiên cứu, chính là ở gần Vương Thành, cậu có thời gian thì có thể đến đó xem xem.”

“Đồ này rất thú vị, nhưng mà giá thành đắt đỏ, chỗ thực sự dùng được cũng không nhiều, cũng như chỗ của tôi, Thành Parker, Thành Buden, Thành Philo dùng tương đối nhiều. Trái lại, các công cụ thông tin gì đó mà bọn họ bán gần đây cũng khá thú vị, còn tiện hơn đá lưu niệm của Thế giới Ma thuật, hơn nữa không phiền phức như gương ma thuật kia, nghe nói Thế giới Âm Dương cũng có à?”

Yến Lâu đoán đồ vật mà anh ta nói đến là điện thoại, gật đầu nói: “Có. Công cụ thông tin của Thế giới Âm Dương đã phát triển đến mức truyền đi hình ảnh, âm thanh, chữ viết thực tế ngay lúc đó, còn có tập hợp lại bản đồ, mua sắm, tiền ảo, giải trí, tin tức… với rất nhiều chức năng, rất tiện lợi.”

Sisen nói: “Nghe có vẻ là một món đồ tốt.”

“Có lợi và cũng có hại.” Yến Lâu nói: “Tiện thì tiện thật nhưng rất nhiều người nghiện không thể tự thoát khỏi, lại còn xảy ra rất nhiều vấn đề.”

Nicholas cau mày.

Cuộc thi ẩm thực ở bên dưới sắp bắt đầu, Sisen đứng dậy và chào tạm biệt Nicholas.

Đợi anh ta đi rồi, Nicholas hơi nhăn mày, nói: “Cậu nói tiếp đi.”

Thấy y thật sự có hứng thú, nghĩ đến lời nói mà trước đây Soy đã nói với cậu, Yến Lâu dứt khoát giới thiệu một lần về tình hình hiện nay của Thế giới Âm Dương cho Nicholas, bao gồm cả các loại sản phẩm tiện lợi, vóc dáng trưởng thành, hình thức giải trí thương mại…

Phồn hoa thì phồn hoa thật sự nhưng cũng tồn tại không ít thiếu sót, Yến Lâu không định lừa gạt Nicholas nên đã trực tiếp chỉ ra tất cả những mặt lợi và mặt hại trong đó.

Nói được một lúc thì miệng của cậu bị khô, Đường Cát nơm nớp lo sợ ở bên cạnh đưa ly nước cho cậu, sau đó tiếp tục co lại về góc để làm phông nền.

Trời ơi, trong cuộc đời của nó, vậy mà lại tận mắt nhìn thấy Bệ hạ tôn quý, còn gần như thế! Cảm ơn chủ tiệm đại nhân vĩ đại!

“Dương gian của Thế giới Âm Dương cũng đi theo con đường khoa học kỹ thuật nhưng về phương diện này lại kém xa so với Thế giới Khoa học Kỹ thuật, nếu như bệ hạ cảm thấy hứng thú với văn minh khoa học kỹ thuật thì kiến nghị ngài nên tìm hiểu kỹ thuật trình độ cao của Thế giới Khoa học Kỹ thuật.” Yến Lâu chân thành nói: “Nhưng cũng chỉ dừng lại ở kỹ thuật, hệ thống văn minh của Thế giới Khoa học Kỹ thuật không phù hợp để sử dụng ở đây.”

Nicholas khẽ gật đầu: “Mặc dù bề ngoài Thế giới Khoa học Kỹ thuật không bài ngoại như Thế giới Tu Tiên nhưng trên thực tế những thứ mà chúng ta tiếp xúc được thì vô cùng hạn chế, bọn họ… đã quá kiêu ngạo.”

Yến Lâu cười, nói: “Khuyết điểm chung của con người, chúng ta luôn thích phân các loại đồ vật thành nhiều kiểu nhiều loại, có lẽ trong mắt Thế giới Khoa học Kỹ thuật thì những thế giới khác đều là dân tộc thiểu số lạc hậu.”

Nicholas cũng nói: “Đúng vậy, lúc đầu khi tôi đề xuất giao dịch thì bọn họ nói muốn giữ lấy lượng lớn tài nguyên khoáng sản để đổi lấy một hạng mục kỹ thuật, thậm chí còn có yêu cầu buôn bán người.”

Với tư cách là một vị vua nhân từ, ngay cả một thần dân bị lạc đường ở bên ngoài thì Nicholas cũng đều muốn đón về, thế nên sẽ không đồng ý với giao dịch buôn bán người.

Quá trình phát triển của Thế giới Hắc Ám rất đặc biệt, với tư cách một vị vua mà nói thì Nicholas đã thống trị thế giới này gần hai nghìn năm. Nhưng trên thực tế là trung tâm của Thế giới Hắc Ám, vỏn vẹn hai nghìn năm văn minh thì vẫn quá non trẻ, cũng quá yếu đuối.

Đặc biệt là trong quá trình phát triển của Thế giới Hắc Ám đã gặp phải game sinh tồn, vô số sự tác động của nền văn minh trưởng thành từ bên ngoài đã khiến nó càng thêm khó khăn hơn.

Mặc dù việc tiếp xúc với Thế giới Ma thuật đã gây ra một số vấn đề cho cho hiện tại nhưng ở lúc đó mà nói thì Thế giới Ma thuật là sự lựa chọn tốt nhất.

Một là bản chất của hai thế giới giống nhau, Thế giới Hắc Ám có sự chấp nhận tương đối cao đối với Thế giới Ma thuật.

Hai là lúc đó không có sự lựa chọn tốt hơn, chưa đề cập đến Thế giới Huyền ảo có cấu tạo đặc biệt, lúc đó Thế giới Âm Dương không phát triển hơn Thế giới Hắc Ám là bao, ngay cả khi nền văn minh lâu đời cũng không có nhiều sự giúp đỡ thực sự cho họ. Mà quy tắc hồn ma âm phủ là một sự tồn tại khác lạ mà thế giới bóng tối không thể bắt chước.

Trong thế giới tiếp xúc tiếp theo, Thế giới Tu Tiên khép kín và bài ngoại, Thế giới Hoang Dã có thể bỏ qua, mặc dù nền văn minh của Thế giới Khoa học Kỹ thuật rất phát triển nhưng lại tác động đến Thế giới Hắc Ám quá lớn, sự tiếp nhận bừa bãi có lẽ sẽ phá hủy hệ thống ban đầu.

Hơn nữa, Yến Lâu rất rõ rằng thế giới vô cùng phát triển như vậy thì sự thối nát ở bên trong lại càng nhiều, với Thế giới Hắc Ám mà nói thì những mưu ma chước quỷ và sự tham lam đó là kịch độc.

Nếu như đối đáp không phù hợp thì điều mà Nicolas phải đối mặt không phải là giao lưu thân thiện mà là một màn xâm lược và nô dịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.