Mộ Dung Tước Em Yêu Anh

Chương 20





Trở lại biệt thự Zelda, Nam Cung Dư Y cùng LiLy đang nói chuyện vui vẻ thì Mộ Dung Tước về, anh còn không ngại có mặt LiLy hôn má Nam Cung Dư Y một cái.


LiLy bị cảnh tượng trước mắt làm cho hoảng sợ, nghĩ không lí nào Nam Cung Dư Y lén ông chồng già của cô ấy qua lại mờ ám với trai trẻ đẹp trai này chứ?“ Đây là bạn em LiLy bên mĩ, lúc em không thể về nước là cô ấy giúp em đến chỗ cô ấy làm.” Nam Cung Dư Y lên tiếng hướng LiLy giới thiệu với Mộ Dung Tước, anh đưa mắt liếc nhìn cô gái ngoại quốc kia, hóa ra đây chính là thủ phạm đưa bé con của anh đến quán bar làm việc, cũng may sau đó anh thu mua luôn cái quán bar kia không thôi thì bé con anh bị những tên đàn ông kia tay chân không sạch sẽ chạm tới bé con của anh.“ Cái đó, Y Y đây là?” LiLy bị ánh mắt đần đần sát khí như muốn lột da cô của Mộ Dung Tước làm cho sợ hãi, cô không dám đưa mắt nhìn chỉ có thể nhìn về phía Nam Cung Dư Y lúng túng hỏi.“ Đây là!” Nam Cung Dư Y đang tính mở miệng giới thiệu Mộ Dung Tước với LiLy thì bị câu nói của Mộ Dung Tước làm cho ngây người.“ Hóa ra đây là cô gái xíu giục vợ tôi tìm kim chủ đây sao?” Mộ Dung Tước không vui hừ lạnh nói.“ A! Cái này, tôi.” LiLy bị anh dọa sợ đứng phốc dậy lùi ra phía sau hai bước, LiLy đưa mắt cầu cứu nhìn Nam Cung Dư Y.“ Tước! Anh đừng dọa cậu ấy.” Nam Cung Dư y nhỏ giọng lên tiếng.

Mộ Dung Tước nghe vậy liền ngoan ngoãn nghe lời không dùng ánh mắt giết người nhìn LiLy nữa.“ Bảo bối nhỏ có ngoan ngoãn không quấy rầy mẹ con chứ?” Mộ Dung Tước cúi đầu áp mặt lên bụng đã ba tháng của Nam Cung Dư Y giọng cưng chiều sủng nịch nói.“ Con vẫn còn nhỏ, không quấy rầy em.” Nam Cung Dư y mỉm cười hạnh phúc đưa tay vuốt tóc Mộ Dung Tước nhỏ giọng nói, bảo bối chỉ được ba tháng, bụng cô còn bằng phẳng chưa lộ ra, Mộ Dung Tước ngày ngày đều trông ngống bộ dáng bụng bầu của cô cho nên ánh mắt luôn không tự chủ nhìn về phía bụng cô.“ Y Y! Cậu mang thai rồi sao?” LiLy lúc này như hết sợ kinh ngạc chạy đến hỏi Nam Cung Dư Y, nghe nói ông già kia không dùng được, vậy mà cô ấy mang thai vậy con của cô ấy là con của người đàn ông đẹp trai này sao? Trời ạ, gan của cô ấy thật không nhỏ nha.“ Tôi không phải ông già trong mắt cô, bé con mang thai con tôi có gì lạ sao?” Giống như Mộ Dung Tước đọc được hết suy nghĩ của LiLy mở miệng lạnh nhạt nói càng khiến LiLy không thể tin nhìn anh.

Mộ Dung Tước không phải thần mà đọc được suy nghĩ của người khác, chẳng qua là cảm xúc của LiLy thở hiện quá rõ ràng cho nên anh có thể đoán được LiLy đang nghĩ gì.“ A! Vậy anh chính là kim chủ chọn cậu ấy sao?” LiLy há hốc miệng nhìn anh.“ Cậu cũng là nằm trong kế hoạch của anh ấy để đưa mình vào bẫy đấy.” Nam Cung Dư Y tinh nghịch lên tiếng.“ Là, là thế nào?” LiLy ngây ngốc khó hiểu.“ Giới thiệu với cậu đây là Tước, chồng mình, cũng chính là kim chủ cậu giúp mình liên hệ đấy, còn có quản lí của cậu chính là trợ lí Từ, Từ Tử Sinh Vincent.” Nam Cung Dư Y không trêu cô bạn nữa, cô lên tiếng.“ A!” LiLy kinh ngạc đến ngốc trệ.LiLy làm khách ở biệt thự Zelda mấy ngày thì phải quay về mĩ, LiLy đến thành phố H là vì giáo sư TiTus muốn đề cử Nam Cung Dư Y đến đại học H làm người hướng dẫn cho sinh viên, ông nói hiệu trưởng trường là bạn ông ấy muốn ông ấy đề cử một sinh viên giỏi giúp ông ấy.


Nam Cung Dư Y là học trò cưng của TiTus cô thi đậu tiến sĩ nghành công tố cho nên ông ấy muốn đề cử cô vào đại học H.Nam Cung Dư Y rất muốn đi, cô bỏ cả tâm tư đặt vào ngành công tố là vì mẹ cô Hoắc Uyển Dư, mọi chuyện không như ý muốn ban đầu của cô, ý trời duyên phận để cô và Mộ Dung Tước là vợ chồng, sự tình năm đó còn nhiều uẫn khuất chưa rõ nhưng Mộ Dung Tước nói hãy để anh lo liệu, hiện giờ cô còn mang thai cho nên anh không muốn cô nhún tay vào.Đang lúc suy nghĩ miên man thì Mộ Dung Tước từ phòng tắm đi ra, anh yêu thương cưng chiều hôn môi cô mấy cái rồi ngồi xuống giường.“ Có phải muốn đến đại học H không?” Mộ Dung Tước biết suy nghĩ của cô bạc môi mấp máy hỏi.“ Làm sao anh biết?” Nam Cung Dư Y thoáng kinh ngạc hỏi anh, đúng là cô rất muốn đến trường đại học H, nhàn rỗi khiến cô không quen, cô là tiến sĩ của trường đại học mĩ cơ đấy, một nhân tài như cô bỏ không như vậy sao? Năm nay cô cũng chỉ mới hai mươi hai tuổi thôi.“ Em là vợ anh dĩ nhiên anh biết em suy nghĩ cái gì? Y Y, em có biết mỗi một lần em trầm tư mỗi một lầu em đau khổ chịu đựng một mình anh đã đau như thế nào không? Anh chỉ hận không thể xuất hiện lập tức chịu đau khổ cùng em, anh vì sợ em hận anh mà phải kiềm chế bản thân để không chạy đến trước mặt em.” Mộ Dung Tước ôm cô vợ nhỏ trong lòng, lại là lần đầu tiên nói ra tâm tư của mình cho cô nghe.“ Xin lỗi, em không biết anh chịu đựng lâu như vậy.


Em cũng như anh, nhưng em không có cản đảm chạy đến trước mặt anh để nhìn rõ anh là ai? Em chỉ có thể hịu đựng ôm bóng lưng anh suốn mấy năm liền, mỗi khi anh xuất hiện cùng chị Tử Hoa tim em như ngàn mũi dao đâm vào, em thấy anh rất để ý mái tóc của chị ấy cho nên em chưa bao giờ cắt tóc, đến khi em quyết định buông bỏ bóng lưng anh vì Roy nên cắt đi mái tóc.”Nam Cung Dư Y xúc động nói, có lẽ vì mang thai nên cảm xúc của cô rất nhạy cảm, cô ôm lấy hông anh mà nghẹn ngào.“ Xin lỗi, xin lỗi bé con của anh.” Mộ Dung Tước ôm cô vợ nhỏ rất chặt, không ngừng hôn lên đỉnh đầu cô, nếu anh không một mực kiên quyết lên kế hoạch có lẽ anh và cô sẽ không như bây giờ, cũng may sự kiên nhẫn của anh mấy năm là đáng giá, cũng may tai nạn năm đó mẹ anh không phải hung thủ, nhưng ba anh cũng là một phần có trách nhiệm trong chuyện năm đó, cũng may là bé con của anh hiểu chuyện cho nên có thể không hận anh mà chấp nhận anh, Mộ Dung Tước anh bỏ ra tâm tư nhiều như vậy cũng vì bé con mà anh theo dõi bảo hộ mấy năm..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.