“Ưm…”
Bàn tay trắng trẻo vội vã lần mò tìm kiếm, lung tung cởi quần áo mà không theo bất cứ quy luật nào. Mộ Quân Duệ phun ra mấy câu chửi không hề phù hợp với gương mặt tuấn mỹ của hắn.
“Chết tiệt! Y phục chết tiệt!”
Dận hơi buồn cười nhìn nam nhân đang liên tục chửi rủa kia. Mới đây không lâu còn khen mình mặc quần áo đẹp như tân nương xuất giá, bây giờ lại ngồi đây bực bội. Nếu cứ tiếp tục bị hắn cởi chắc cả bộ y phục đẹp đẽ cũng sớm tan xác.
“Chúa ơi! Quần áo gì mà phiền phức vậy!”
Mộ Quân Duệ căm tức, y phục quý tộc đều phiền toái như vậy sao? Trái một cái, phải một cái, còn có thắt lưng lụa vàng, sao mà khó cởi vậy! Quần áo một tầng rồi lại một tầng, chỗ này buộc chỗ kia buộc, rườm rà thấy ghét!
“Đừng cởi nữa, ngươi muốn xé nát quần áo của ta sao?”
Dận đẩy Mộ Quân Duệ ra, nhíu mày nhìn y phục lộn xộn của mình, có vài chỗ hình như rách rồi.
“Dận, chẳng lẽ ngươi không muốn ta sao? Ta muốn ngươi, muốn yêu ngươi a”
Mộ Quân Duệ quấn quýt làm nũng, hai tay linh hoạt ôm eo Dận, sờ sờ mấy chỗ mẫn cảm ý đồ gây kích thích.
Dận túm lấy bàn tay vụng trộm làm càn trên người mình, nhìn chằm chằm chiếc nhẫn trên tay Mộ Quân Duệ.
“Đính ước của ngươi là vậy đó hả? Có thể tuỳ tiện đem cho người khác phải không?”
Ánh mắt lạnh lùng thật doạ người, Mộ Quân Duệ hơi sửng sốt, lập tức phản ứng kịp. Hoá ra thân ái của hắn đang ghen a !
“Ngươi cũng không phải không biết hoàn cảnh lúc đó, ta sai rồi, sai rồi được chưa? Ngươi đánh ta, chửi ta đi được không?”
Ngoài miệng thì nói vậy nhưng cơ thể lại sáp tới. Cũng nhiều ngày không thân mật rồi! Khung cảnh tắm trong rượu lúc nãy như hiện hữu trước mắt, khiến dục vọng dưới đáy lòng Mộ Quân Duệ không ngừng kêu gào.
“Hừ!”
Dận hơi khó chịu gạt tay Mộ Quân Duệ ra. Hắn đương nhiên biết tình huống lúc đó, cũng biết những lời này của mình chẳng khác nào cố tình gây sự, nhưng cảm giác này càng khiến hắn bực bội trong người.
“Dận…”
Mộ Quân Duệ lần đầu cảm thấy mình kiên nhẫn như vậy, mặt dày như vậy! Hoá ra tình yêu là thứ vũ khí đáng sợ nhất trên đời!
“Ôm ta”
Dận bắt đầu tự cởi quần áo. Hắn không phải vô cảm, lúc Mộ Quân Duệ sử dụng kỹ xảo phong phú trên người hắn, hắn đã sớm chìm trong dục hoả. Phiền lòng nhiều ngày qua cũng cần được phát tiết rồi.
Trong nháy mắt y phục rườm rà giống như giấy từng tờ từng tờ rơi xuống, mấy canh giờ liên tục vận công chạy trốn khiến Dận hao hết thể lực, hắn nằm xuống tuỳ ý để nam nhân đem tới cho mình cảm giác hưng phấn nhất.
“A, a…”
Va chạm mãnh liệt xen lẫn ý muốn độc chiếm bá đạo, toàn bộ đánh vào chỗ mẫn cảm nhất trên người Dận. Thân thể bị mạnh mẽ xuyên qua, không ngừng run rẩy, lửa nóng *** như ở ranh giới giữa thiên đường và địa ngục. Nhục bỏng nóng rực lần lượt đâm sâu vào, tham lam hấp thu vách tường mềm mại kia, như độc dược đầy kích thích.
“Duệ… buông ra…”
Bộ phận yếu ớt nhất bị nam nhân nắm trên tay, ngăn không cho phát tiết. Chất lỏng màu trắng muốn chảy ra nhưng bị chặn lại, phía sau bị lung tung đâm vào, thân thể Dận buộc phải đung đưa theo va chạm kịch liệt.
“Thân ái, ta yêu ngươi chết mất!”
“Mau buông ra, a…”
Nương theo một trận đâm vào mạnh mẽ, âm thanh rên rỉ vì dục vọng của Dận càng kích thích thú tính trên người Mộ Quân Duệ. Biết rõ đối xử như vậy với Dận hơi tàn nhẫn, nhưng thân thể mẫn cảm tràn ngập *** lại không chịu biểu hiện ra của Dận càng khiến Mộ Quân Duệ nổi lên ý xấu muốn dằn vặt hắn.
“Đừng…”
“A, ưm…”
Ngón tay thon dài của Dận bấu chặt lên vai nam nhân đang thô bạo với mình. Đầu óc hỗn loạn, dục vọng không được phát tiết hoà cùng đau đớn và kích thích khiến đôi mắt sâu thẳm đầy mị lực của Dận tràn ngập hơi nước, mơ hồ mông lung, khiến người ta không thể không bị hấp dẫn.
“Dận?”
Mộ Quân Duệ tiết tấu chậm lại, kề sát ***g ngực vào tấm lưng trơn mịn, nhìn từng giọt mồ hôi theo gương mặt anh tuấn chảy xuống gò má Dận. Dận cố nén rên rỉ, có thể thấy rõ đau đớn xen lẫn vui sướng khó nhịn.
Hình như làm quá rồi…
“Xin lỗi, ta yêu ngươi…”
Hơi thở xen lẫn mùi rượu nho, cảm giác quá tuyệt vời, Mộ Quân Duệ yêu thương đâm một cái phía sau, cũng buông ra phân thân của Dận…
“A a… trời ạ…”
Dận cảm giác mình giống như sắp chết, còn mệt hơn ra chiến trường hàng vạn lần! Quả thật không nhớ rõ bao nhiêu lần, hết đâm vào rồi lại rút ra.
Mộ Quân Duệ đầy ham muốn kéo một chân Dận lên vai mình. Tư thế này có thể khiến dục vọng đâm vào sâu nhất bên bên trong, cảm nhận được toàn bộ kích thích. Thân thể Dận quanh năm luyện võ nên vô cùng mềm dẻo, càng khiến Mộ Quân Duệ nhiều lần trải nghiệm được khoái cảm đỉnh cao.
Buông ra, rồi lại bắt đầu, hai chân Dận mở rộng khiến nơi bí ẩn hoàn toàn lộ ra trước mặt nam nhân. Mộ Quân Duệ quỳ xuống liếm láp, khiến Dận sớm nửa tỉnh nửa mê giật mình tỉnh dậy. Hắn thế mà đẩy đầu lưỡi vào bên trong?
“Duệ…”
Giọng nói vô lực, không mềm mại như nữ tử mà trầm thấp khàn khàn, nhưng cũng đủ trở thành chất kích thích mãnh liệt nhất trên đời.
“A…”
Cứ như vậy liệu có chết đi không? Dận không chút khí lực tuỳ ý nam nhân đổi tư thế, thể nghiệm khoái cảm chưa bao giờ có hơn hai mươi năm qua. Dường như đêm nay đã lấp đầy tất cả mọi khoảng trống từ trước đến nay trong lòng hắn.
Nam nhân này nhất định là cầm thú! Cho hắn cơ hội, hắn sẽ không hề khách khí ăn sạch không còn một mẩu ! Không biết từ lúc nào Dận đã chìm vào một mảnh tối sầm mà ấm áp.
“Chúa ơi, ta lúc nào thì trở nên điên vì tình thế này?”. Mộ Quân Duệ tựa vào lòng Dận đang hôn mê, nhấm nháp hai khoả hồng anh trước ngực, thở dài thoả mãn. “A, cảm giác quá tuyệt vời. Nếu như mỗi ngày đều có thể như vậy thì tốt biết mấy”
Trên làn da màu mật ong hiện ra đầy dấu hôn, trở thành một bức đông cung đồ sống động. Bàn tay trắng trẻo nhẹ nhàng vén qua mái tóc đen dài bị mồ hôi thấm ướt của Dận. “Ta sẽ bảo vệ ngươi”
Ánh mắt bình thường tràn ngập ý cười, nay lại hoá thành lửa đỏ, cực kì băng lãnh tựa như biến thành một người khác, thế nhưng trong nháy mắt lại khôi phục vẻ dịu dàng, đôi mắt đỏ như máu dường như chưa từng xuất hiện…
“Chết rồi, ngày mai sẽ bị thân ái đánh…”
Lầm bầm, ôm lấy thân thể toả ra mùi rượu nho, chìm vào giấc ngủ…
………………………………………………………………..
Lời Translator:
Dịch tới đoạn Dận nói “Ôm ta”, Mỹ Ngân còn muốn bốc hoả, huống hồ là đại sắc lang Duệ Duệ ~