Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!

Chương 20: 20: Vụ Án Bất Ngờ!




Kỹ năng dùng dao của kẻ phạm tội rất thành thục, ít nhất là rất thành thạo việc cắt thịt, nếu không thì không thể cắt được gọn gàng đến thế.


Rất có thể có chứng bệnh ám ảnh cưỡng chế nghiêm trọng.


Bởi vì có thể nhận thấy rõ ràng dấu vết cắt lại, chỉnh sửa trên một số bộ phận cơ thể người.


Nhưng bệnh ám ảnh cưỡng chế thì không thể xác định được đến 100%.


Đây là chi tiết quan trọng để lọc ra các tình nghi phạm tội tiềm năng trong dân chúng, không thể suy đoán lung tung dẫn đến rơi vào bẫy của kẻ sát nhân.


Bởi vì trong quá trình mô phỏng tội phạm!

Tô Minh từng để lại dấu vết gần như 100% chắn chắn của bệnh nhân ám ảnh cưỡng chế trong một số vụ án, nhằm tẩy trừ nghi ngờ của bản thân, đó là một bước trong việc hoàn thành tội ác hoàn hảo.


Lúc này!

Tô Minh nhìn năm bức ảnh thi thể nạn nhân trên máy tính, sắp xếp lại dòng suy nghĩ, lẩm bẩm nói.


“Dựa trên năm bức ảnh hiện trường vụ án nạn nhân bị sát hại, có thể đề ra các manh mối là! ”


“Kẻ giết người có kế hoạch phạm tội từ trước trong vụ án này, địa điểm gây án có cơ sở xử lý thi thể và cực kỳ bí mật, thậm chí cho dù Ma Đô trong một khoảng thời gian báo cáo nhiều người mất tích, hung thủ vẫn 100% chắn chắn cảnh sát sẽ không tìm được nơi ẩn náu của hắn.



“Có khả năng tâm lý chịu đựng mạnh đối với xử lý thi thể, có kinh nghiệm tiếp xúc thường xuyên các tình huống tương tự, hoặc là có nhân cách phản xã hội nghiêm trọng, kỹ năng dùng dao cực cao và có thể có chứng bệnh ám ảnh cưỡng chế”.


“Theo năm bức ảnh này! ”

“Có vẻ đã khóa đối tượng là công nhân lò mổ hoặc cửa hàng liên quan đến chế biến thịt như quán nhậu vịt quay?”

“Kết quả suy luận này có vẻ rất hoàn chỉnh, nhưng chắn chắn không phải câu trả lời đúng, nếu không vụ án đã không kéo dài hai mươi năm chưa phá như vậy”.


Rất rõ ràng!

Mặc dù không có nội dung hồ sơ vụ án, nhưng Tô Minh có thể đoán!

Cảnh sát khu Hoài Hải lúc đầu chắn chắn đã lập tức điều tra kiểm tra công nhân lò mổ và các cửa hàng quán liên quan trong phạm vi xung quanh.


Đúng lúc Tô Minh chuẩn bị tiếp tục tra cứu, nội dung tiếp theo của hồ sơ vụ án vẫn chưa xuất hiện.


Từ Trường Thắng mặc đồng phục cảnh sát, nhanh chóng bước vào phòng làm việc, vẫy tay nói:

“Tiêu Minh, Tiểu Hổ, hai người tạm dừng việc ngay bây giờ, đi làm nhiệm vụ với ta”.


“Vừa nhận được báo cáo từ người dân”.


“Một người câu cá trong lưu vực sông Hoài Nam thuộc khu vực quản lý của chúng ta đã vớt được một thi thể, chưa rõ là bị giết hay tự sát”.


“Nếu là vụ án giết người, nhất định phải phá trong 24 tiếng, không thể chậm trễ!”

“Nhanh lên! Thời gian rất quý giá!!!”

Khẩu hiệu “phải truy bắt hung thủ trong vụ án giết người” không phải là nói suông.


Đó là mệnh lệnh từ Bộ công an truyền xuống cho tất cả địa phương vào năm 2004, nhằm nỗ lực tăng cường lực lượng truy bắt, giảm thiểu các vụ án hình sự xảy ra.


Đó là chỉ thị rõ ràng từ cấp trên.



Do áp lực từ “vụ giết người nhất định phải phá”!.


Các cơ quan phá án cơ sở tăng lên đáng kể thái độ nghiêm túc và hiệu quả xử lý.


Cơ bản chín phần mười vụ án mạng!.


Có thể phá được trong 48 tiếng, thời gian này được gọi là “48 tiếng thời gian vàng”.


Trong đó!

Từ khi tiếp nhận tin báo đến khi phát hiện thi thể nạn nhân là 24 tiếng đầu sẽ tìm mọi bằng chứng then chốt, đây là khoảng thời gian vô cùng quan trọng.


Tỷ lệ phá án gia tăng cực lớn nến chuẩn bị tốt trong thời gian này!

Cũng khiến bọn phạm tội có tính toán kém, không dám liều lĩnh gây ra các vụ giết người.


! !

Trên đường cao tốc, xe cảnh sát hú còi lao nhanh.


Dừng lại ở ven sông Hoài Nam hẻo lánh ngoại ô.


Mặc dù Ma Đô là một thành phố lớn, nhưng vùng ngoại ô cũng rất ít có người lui tới.



Sông Hoài Nam chính là một trong số đó.


Ngoài người dân sống ở khu vực gần đó và người câu cá, cơ bản rất ít người đến bờ sông rong chơi.


Lúc này!

Ba người từ trên xe cảnh sát bước xuống!

Đã nhìn thấy từ xa là một khu vực trên sông bị rào chắn băng keo cảnh sát, bên ngoài vẫn có khá nhiều người dân rảnh rỗi tụ tập xem.


Chỉ trỏ, dường như đang bàn tán phỏng đoán đủ thứ chuyện.


Từ Trường Thắng cau mày, tiến lên phía trước quát:

“Tụ tập cái gì đấy, tụ tập cái gì đấy?”

“Xem cảnh chết chóc như phim ảnh à, mau giải tán đi, không được cản trở công tác điều tra của cảnh sát”.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.