" Oáp....!ngủ ngon thật! "
Lục Kiều Kiều từ từ vươn người dậy, cô vừa đưa mắt nhìn thẳng, Mộ Tư Thần đã xuất hiện lù lù ngay trước mặt, anh ngồi trên chiếc ghế đối diện: " Trời ơi giật mình! Anh sao tự dưng xuất hiện ở đó, làm tôi hết cả hồn! "
" Đây là nhà tôi, tôi ở đâu đều là quyền của tôi.
Còn em, ngủ ở nơi xa lạ một cách ngon lành, cũng không đề phòng mà mở toang cửa sổ, ngộ nhỡ có gì xảy ra thì sao! "
" Chắc sẽ không có chuyện gì đâu, anh bài trí nhiều vệ sĩ như thế, với cả ở đây rừng núi hoang vu, làm gì có ai dám lui tới! "
" Không cứ gì là người ngoài, có thể là nội gián đột nhập! "
" Ùi, anh Mộ, anh cứ như là đóng phim hành động ấy nhỉ, thời thế hòa bình, còn sợ chiến tranh sao? Với lại, có anh ở đây nên tôi cũng yên tâm "
" Tôi và em mới biết nhau chưa được một ngày, làm sao em tin tưởng tôi như thế? "
" Tôi cảm thấy anh rất giống nam chính trong mấy bộ bá đạo tổng tài, thực đáng tin cậy nha! "
" Em đúng là kì lạ! "
Lục Kiều Kiều bĩu môi, lại là câu nói này, cô rất bình thường, không kì lạ một chút nào, có anh mới là kì lạ, có ai như anh, mới sáng sớm đã xông vào phòng con gái nhà người ta mà không gây ra tiếng động nào, trông thì thần thần bí bí, cứ như mấy bang chủ hắn bang không bằng.
" Em mau vệ sinh cá nhân đi rồi xuống nhà ăn sáng, thím Lý đã chuẩn bị xong hết rồi! "
" Vâng, vâng!
" Đây là tư trang của em, tôi đã cho người gói hết từ căn hộ của em về rồi! "
" Chà, tác phong nhanh ghê ta, cảm ơn anh Mộ! "
" Gọi tôi Tư Thần, trước mặt người khác, vẫn nên đóng giả là một cặp vợ chồng ân ái.
"
Lục Kiều Kiều giơ bàn tay lên, đứng thẳng tư thế chào cờ: " Vâng, tôi rõ rồi.
"
Lần này người cạn lời lại là Mộ Tư Thần, anh không biết để cô gái này bên cạnh đóng giả vợ anh là tốt hay xấu nữa đây, tính cách kì lạ như vậy.
Mộ Tư Thần cũng không có nói gì thêm, anh sau đó rời phòng luôn, còn Lục Kiều Kiều vui vẻ đi vào phòng tắm vệ sinh cá nhân, chắc chắn những tháng ngày tiếp theo rất dễ thở đây, Lục Kiều Kiều thấy Mộ Tư Thần bề ngoài có hơi lạnh lùng một xíu nhưng là người tử tế, công tư phân minh, thẳng thắn, chính trực.
Ở cùng anh cô còn cảm thấy tự tại hơn nhiều so với khi ở Lục gia.
Đến giờ cô vẫn chưa hiểu, những người thân thiết luôn bên cô từ nhỏ cho tới giờ, lại đối xử không bằng một phần so với người ngoài như Cố Tiểu Vy và Mộ Tư Thần, mặc dù cô chỉ mới quen biết chưa được bao lâu.
Nhưng dù vậy, vẫn chưa đủ để cô đặt trọn niềm tin, bởi vì Lục Kiều Kiều không muốn bản thân một lần nữa thất vọng.
Niềm tin càng nhiều, đến khi bị phản bội, thất vọng càng lớn.
Lục Kiều Kiều thay một chiếc áo sơ mi phối với chiếc quần tây đơn giản, bên ngoài khoác thêm một chiếc blazer mỏng, lát nữa cô còn phải đi làm, nên cần ăn mặc chỉn chu.
Cô đi xuống dưới tầng vào phòng ăn.
Căn biệt thự cũng lớn quá đi, xuống đến nhà ăn cũng là chuyện của chục phút sau rồi, nếu cô muốn thể dục, chi bằng cứ đi quanh biệt thự mấy vòng, đảm bảo còn mệt hơn là đi dọc trong công viên.
Lục Kiều Kiều vui vẻ ngồi xuống bàn ăn.
Mộ Tư Thần ngồi phía đói diện, vừa uống cafe vừa đọc tài liệu, công việc có vẻ bận rộn, thức ăn đã được bày sẵn trên bàn, khói bốc lên nghi ngút, hương thơm của trứng sữa, hương thơm của bơ lạt, còn có những lát bánh nướng mềm xốp vừa mới được ra lò.
" Anh Mộ, à Tư Thần, thím Lý đi đâu rồi? "
" Thím ấy ra ngoài mua đòi rồi! "
" Ra là vậy.....!"
Mộ Tư Thần đặt tài liệu lên bàn, nhấp một ngụm cafe mới ngước mắt lên nhìn Lục Kiều Kiều: " Em chuẩn bị đi làm sao? "
" Hôm nay công ty có cuộc họp nên tôi phải đi luôn, à nhưng mà tôi không có biết đường ở đây! "
" Không cần lo, lát nữa trợ lý của tôi sẽ đưa em đi, cậu ấy tên Ngôn Dật, cứ tùy ý sai bảo! "
" Cảm ơn anh, anh chu đáo quá! " Lục Kiều Kiều vui vẻ tiếp tục thưởng thức món bánh nướng yêu thích.
Một lát sau khi cô ăn xong, cô mới rời đi ra ngoài, trời ạ nơi đây đúng rừng núi hoang vu, không hiểu sao có người lại thích chọn nơi này để sinh sống nữa, cũng đâu phải cảnh đẹp nên thơ trữ tình.
Trước mặt cô có chiếc xe đang đậu, đứng bên cạnh là một người đàn ông khá cao, ăn mặc chỉnh tề, vừa trông thấy cô, anh ta mỉm cười vui vẻ, tự động mở cửa xe cho cô: " Mộ phu nhân, tôi là Ngôn Dật, trợ lý của Mộ tổng, từ nay tôi sẽ nhận lệnh từ phu nhân, phu nhân cứ tùy ý sai bảo! " không hổ là người của Mộ Tư Thần, giá trị nhan sắc không hề thấp nha.
Nhưng từ khoan, sao lại gọi cô là phu nhân.
đúng là cô trở thành vợ của sếp anh ta, nhưng nghe thấy sến sến sao ấy, không quen, với lại, nếu để cậu ta gọi như vậy ở công ty thì đúng là ngại chết.
" Anh cứ gọi tôi là cô Lục đi, có khi còn dễ nghe hơn ấy "
" Được tôi đã hiểu, vậy chính ta đi thôi, tôi sẽ đưa phu nhâ....!à cô Lục tới công ty! "
" Cảm ơn anh! "
Chiếc xe sau 10 phút di chuyển thì cũng đã tới trước công ty, Lục Kiều Kiều nhắc Ngôn Dật di chuyển xe vào khu dành cho nhân viên sau đó theo cô tới phòng làm việc, tự dưng có một trợ lý để sai bảo, đúng là hời rồi.
" Kiều Kiều, cậu tới rồi, mà đây là ai vậy? " Cố Tiểu Vy ngó đầu nhìn Ngôn Dật đứng sau Lục Kiều Kiều, không khỏi tò mò.
" Trợ lý mới của tớ, Ngôn Dật.
Trợ lý Ngôn, đây là giám đốc của Cố thị, Cố Tiểu Vy! "
" Chào giám đốc Cố.
Hai vị cứ tiếp tục, tôi đi sắp xếp công việc! "
Lục Kiều Kiều khó hiểu, vừa mới đến cũng chưa có sai anh ta làm gì, làm sao anh ta biết sắp xếp công việc? Không hổ là trợ lý của Mộ Tư Thần, chuyên nghiệp như thế.
Cố Tiểu Vy ghé vào tai Lục Kiều Kiều, nói nhỏ: " Kiều Kiều, cậu làm sao tìm được anh chàng trợ lý đẹp trai như kia? "
Lục Kiều Kiều cười nhẹ ra tiếng: " Thích người ta rồi phải không, lần tới để hai người làm quen! "
" Ấy, không phải thích, chỉ mới hứng thú thôi, người đâu mà đẹp trai như vậy, nhưng cậu hứa rồi đó nha, lần sau phải đưa anh ta tới làm quen với tớ, 22 năm độc thân mãi mới có anh chàng hợp gu! "
" Oke, tớ hứa mà! ".