Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi

Chương 45: Tôi định đưa chuyện của họ lên facebook





Cách đó hơn mười mét, một chiếc xe thương vụ màu đen dừng bên dưới cửa hàng bách hóa. Trên ghế sau xe, một người đàn ông kiêu ngạo thâm trầm lẳng lặng chợp mắt.

Anh ta thoạt nhìn không lớn lắm, khoảng mới đầu hai mươi, thanh tú sâu xa, thế nhưng quanh người anh ta lại chìm trong sự lạnh lẽo vô tận.

"Tức chết rồi tức chết rồi, vất vả lắm mới thấy được một bộ đồ đẹp, kết quả lại bị hai người phụ nữ điên không biết từ đâu chui ra phá hỏng."

Lương Phân Phân lên xe, quay đầu kể lể chuyện đau lòng của mình cho người đàn ông nghe.


Người đàn ông mở mắt, hàng lông mi ảm đạm nheo lại, vẻ mặt không hề dao động chứ đừng nói là nói một câu.

Lương Phân Phân cẩn thận thăm dò một phen, thấy tâm trạng anh ta không hề dao động thì có chút ủ rũ.

Cô ta lấy ra những tấm ảnh vừa chụp được: "Tổng Giám đốc Lộ, anh nhìn xem, hai con ả xấu xa này, đúng là phá hủy mất một ngày tâm trạng tốt đẹp của tôi. Lễ phục cho thứ sáu tôi còn chưa chọn xong đây, nên làm gì bây giờ?"

Lương Phân Phân cố ý giơ điện thoại di động lên trước mặt người đàn ông, biết anh ta cứng mềm đều không ăn, với phụ nữ lại càng tránh xa. Nhưng một người đàn ông ưu tú đầy đủ điều kiện như thế, cho dù có lạnh lùng vô tình hơn nữa.... chỉ cần với khuôn mặt này, cô ta nhìn cả trăm lần không chán, nhất định phải tóm được bằng mọi cách!

Đột nhiên, cô ta cảm giác được tay mình bị nắm lấy, trái tim nhảy lên kịch liệt: "Tổng Giám đốc Lộ?"

"Chính là người phụ nữ trong hình?" Anh ta hỏi, giọng nói rõ ràng đầy từ tính và mềm mại, chính là đặc điểm độc đáo của tuổi trẻ tài cao.

Lúc này, hai mắt anh ta nhìn tấm hình kia, không phải gì khác, chính là tấm hình có gương mặt Hàm Hinh.

"Đúng, chính là hai người họ! Tôi định đưa chuyện của họ lên facebook, cho họ biết sự lợi hại của các fan của tôi!"

Ánh mắt anh ta lập tức hướng ra ngoài cửa sổ nhìn xung quanh, nhìn sâu vào tòa nhà bách hóa. Bất chợt, anh ta kéo cửa xe ra, chiếc áo khoác đen bị gió thổi bay lộ ra ngoài xe.


Thân hình cao lớn đĩnh đạc bước trên đôi bốt da đắt tiền, khuôn mặt mềm mại và xinh đẹp đã thu hút rất nhiều ánh mắt chiêm ngưỡng của các thiếu nữ. Những nơi thế này vốn dĩ nhiều phụ nữ, chạy theo như vịt, hiệu ứng cánh bướm khiến xung quanh ngày càng nhiều người tiến đến.

"Đẹp trai quá đi, người đàn ông này là ai vậy?"

"Trời ạ, anh ấy có bạn gái chưa? Đẹp quá mức mà!"

"Còn đẹp trai hơn cả "chồng" bây giờ của tôi nữa! Anh ấy có phải diễn viên mới nổi không?"

Bị nhiều người đi theo luôn là chuyện mà anh ta ghét nhất. Cách đó không được, anh ta xoay người trở về bên trong xe.

"Đăng lên facebook của cô đi."

Anh ta ra lệnh, Lương Phân Phân hiện tại liền chấp hành.

Người phụ nữ đương nhiên chỉ mong có thế, cho rằng anh ta tức giận thay mình, lập tức tung ảnh chụp lên, còn thêm một đoạn văn, đại ý là nói hai người trong hình làm hỏng tâm trạng tốt đẹp ngày hôm nay của mình. Vốn dĩ mình đang mệt mỏi, muốn ra ngoài thả lỏng một chút, kết quả là tâm trạng đang tốt đẹp lại bị phá hỏng.

Không thể không nói, danh xưng tiểu hoa lưu lượng của Lương Phân Phân cũng không phải là giả.


Vừa đăng lên đã lập tức có bình luận. Fan rất đông, chửi bới người trong hình, chửi bới loạn lên cả trong những bức hình quảng cáo.... nhiều không kể xiết.

"Có tin tức liên quan đến người trong hình lập tức nói cho tôi biết."

"Tổng Giám đốc Lộ.... anh đang chuẩn bị trút giận thay tôi sao?" Lương Phân Phân vẫn đang kích động không thôi, chỉ ước gì có thể cho cả thế giới biết Lộ Thần Tường đang quan tâm đến mình.

Nhưng anh ta chỉ nhìn cô ta một cái, đôi mắt đen ngưng lại, vẫn không hề nói một câu.

Giữa đôi lông mày đen sẫm của anh ta hiện lên sự sung sướng mờ nhạt, rất khó phát hiện ra sự rung động mà tấm hình kia mang đến cho anh ta.

......





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.