Mộ Thiếu, Vợ Cậu Lại Trọng Sinh Rồi

Chương 125




 
Editor: Bắp
Beta : Jen
 
"Không cần." Giang Hoàn không biết tại sao, đột nhiên hạ quyết tâm, "Mẹ, con muốn thử xem.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Anh ta đương nhiên biết, chỉ có hòa giải mới có thể làm cho chuyện này lặng yên không một tiếng động đè xuống. Kiện tụng quá mức, nếu không phải bị ép đến không có biện pháp, ai nguyện ý kiện tụng?
 
Nhưng hòa giải là của hai bên, Chu Giai Oánh nếu muốn tiền thì có thể đuổi đi, nhưng nếu cô muốn, là thứ anh không thỏa mãn được, vậy nên làm sao bây giờ?
 
Chu Giai Oánh cho đến nay đã không đưa ra bồi thường cụ thể chi tiết , chỉ có một lý do, đó là cô ta đang chờ treo giá bán! Cô ta  muốn nhìn xem, Giang gia có thể lấy ra thành ý lớn cỡ nào!

 
Điểm này khiến Giang Hoàn đặc biệt khó chịu.
 
Chẳng những mình phải nhẫn nhục thỏa hiệp, ngay cả người nhà cũng rơi vào tình huống bị động như vậy.
 
Mộ Tử đưa ra phương hướng, hứa hẹn sẽ tiến hành điều tra, làm cho Giang Hoàn trong lòng cảm thấy có hy vọng.
 
Tuổi của cô quả thật khiến hắn do dự, nhưng vào giờ khắc này, Mộ Tử cứu được tôn nghiêm của hắn, không đến mức bảo hắn vứt bỏ mặt mũi nhẫn nhục đi thương lượng bồi thường .
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của lustaveland. Bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Mẹ, con biết mẹ lo lắng, cũng không tin được văn phòng luật sư Minh Tuấn." Giang Hoàn nói, "Nhưng kết quả hòa giải chưa chắc sẽ tốt hơn bây giờ, có lẽ sẽ khiến con rơi vào tình huống khó khăn hơn. Chuyện chưa từng làm, con không muốn nhận, cũng không thể nhận, nếu không sự ô nhục này cả đời đều không rửa sạch, cho dù lần này kiện tụng thua, con cũng sẽ tiếp tục kháng cáo, cuối cùng sự tình sẽ minh bạch. ”
 
Mẹ Giang im lặng, nhẹ giọng nói: "Mẹ thấy Mộ tiểu thư nói chuyện có lý, tư duy rõ ràng, có lẽ cô ấy quả thật có điểm khác người . ”
 
Giang Tri Noãn bên cạnh mơ hồ hiểu được.
 
Mới đầu, cô cho rằng Mộ Tử vừa vặn biết một công ty luật không tồi, vì thế đề nghị cho anh trai, nhưng hiện tại nghe có vẻ như... Mộ Tử tự mình làm vụ án này?
 
Cái này sao lại có thể? Chẳng nhẽ không phải luật sư nổi tiếng nào sao? Mẹ Giang thường xuyên dạy cô, thế giới không thiếu hạng người tàng long ngọa hổ, cho nên Giang Tri Noãn mới có thể mãnh liệt đề cử văn phòng Minh Tuấn cho người nhà như vậy.
 

Hiện tại, Giang Tri Noãn trong lòng lo lắng.
 
Chính mình có phải đã làm sai không?
 
Liền nghĩ đến lời nói của Kiều Tĩnh Gia trong điện thoại vừa rồi, Giang Tri Noãn càng lo lắng.
 
Thừa dịp mẹ và anh trai nói chuyện, Giang Tri Noãn yên lặng trở về phòng, cô gọi điện thoại cho Mộ Linh.
 
Mặc dù là bạn cùng lớp, nhưng giữa các cô gái cũng có nhóm nhỏ của riêng mình, cho nên cô và Mộ Linh kỳ thật cũng không quen, ngay cả số điện thoại cũng lục lọi nửa ngày mới tìm được.
 
Điện thoại vừa gọi, liền kết nối.
 
"Giang Tri Noãn?" Trong thanh âm Mộ Linh mơ hồ lộ ra vài phần chờ mong, "Chuyện nhà cậu thế nào rồi? Công ty luật Minh Tuấn, anh cậu đã đến thấy chưa? ”
 
Giang Tri Noãn cắn môi, không trả lời lời cô, ngược lại hỏi: "Mộ Linh, cậu có thể nói với tôi ... Mộ Tử nhà cậu, là dạng người gì? ”

 
"Cô ta?" Thanh âm mộ Linh hơi cao lên, "Mẹ cô ta vốn là y tá của ông nội tôi, ai biết che chở liền có hài tử, ông nội tôi có bốn người con trai, không có con gái, cũng không biết người phụ nữ kia có phải muốn dỗ ông nội tôi vui vẻ hay không, từ bên ngoài ôm một bé gái trở về, chính là Mộ Tử. ”
 
Mộ Linh chán ghét hừ một tiếng, "Danh không chính ngôn không thuận, dựa vào nhà chúng tôi làm loạn đến mức trong nhà không yên bình, học tới trung học cơ sở bỏ học còn ép ba tôi phải trả tiền để cho cô ta vào học Gerry, cậu  nói xem có buồn cười hay không ? ”
 
Giang Tri Noãn nghe thấy câu "Bỏ học trung học cơ sở", đầu ong ong, trong lòng lập tức lạnh lẽo...
 
"Đều là bởi vì Mộ Tử, hại anh trai cậu ." Mộ Linh chắc chắn nói, "Cô ta mạo hiểm đề nghị văn phòng luật, các luật sư khác đã biết, tự giữ thân phận, tự nhiên không chịu tiếp nhận vụ án nhà các cậu, Mộ Tử chính là yêu tinh hại người ! ”
 
Cô ta muốn chôn cái gai trong lòng Giang Tri Noãn , về sau Giang Hoàn xảy ra chuyện gì , cái gai này có thể bảo Giang gia nhớ kỹ, là Mộ Tử hại bọn họ.
 



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.