Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 46: Tiệc sinh nhật Hoàng thị



Tiệc sinh nhật của Hoàng thị được tổ chức trên sân thượng của tòa trung tâm thương mại 52 tầng Tân Đại Á. Một bữa tiệc ngoài trời với sức chứa lên tới một trăm người. Đã là đầu mùa đông nên thời tiết cũng lạnh hơn trước, buổi tối ở trên tòa nhà cao tầng như vậy chính là thời điểm để các cô gái cố tình mặc hở hòng muốn tìm một người đàn ông ga lăng khoác lên vai mình chiếc áo vest đắt tiền.

Hôm nay Tô Đồ Lang Quân mặc bộ bộ suit trắng, bên trong là áo sơ mi màu xanh dương, cậu không thắt cà vạt, hàng cúc áo cũng không đóng quá nghiêm túc mà để mở ra hai hàng cúc trên cùng, vừa hay khiến cho khuôn ngực kia ẩn hiện lấp ló, vô cùng quyến rũ.

Hoàng Thế Vinh trong lòng tán thưởng, Tô Đồ Lang Quân mặc bộ trang phục này quả thật rất đẹp mắt, từ cách phối đồ cho đến sự vừa vặn của trang phục tất cả đều tôn lên dáng vóc cao gầy nhưng lôi cuốn kia của cậu. Hoàng Thế Vinh ở trước gương đeo cà vạt, ánh mắt theo đó quan sát đến phần cổ áo để hở kia của Tô Đồ Lang Quân liền nhíu mày:

"Quân Quân, hôm nay tiệc ngoài trời tổ chức trên sân thượng, trên đó gió lắm cậu mặc như vậy không lạnh sao?"

Bộ trang phục này của Tô Đồ Lang Quân không phải hàng tùy ý mua được mà là do cậu đặt may ở tiệm may Thời Thượng giữa trung tâm thành phố, thế cho nên từng kích cỡ trên trang phục đều vừa như in với người, ngay cả chiếc áo sơ mi kia cũng được thiết kế để mở rộng phần cổ, nếu như đóng lại hàng cúc cẩn thận nhất định sẽ phá vỡ đi ý đồ của nhà thiết kế:

"Không sao, mặc như vậy mới đúng ý đồ của nhà thiết kế"

Hoàng Thế Vinh thật sự muốn nhìn phần da thịt trắng nõn kia của Tô Đồ Lang Quân, nhưng mà hắn lại không muốn người khác nhìn nơi đó của cậu. Mấy cô gái tại Hoàng thị hôm nay coi như được bổ mắt rồi, Hoàng Thế Vinh vừa nghĩ đến đây liền ảo não thở dài, không biết loay hoay thế nào lại thắt nút cà vạt gỡ mãi không ra.

Bình thường Hoàng Thế Vinh có mặc vest nhưng lại không bao giờ mang cà vạt cả, hắn nói rằng mặc vest đã bí bách lắm rồi, nếu như còn mang thêm cà vạt nữa sẽ chịu không nổi sự nghiêm túc này, thế cho nên đối với việc thắt cà vạt hắn căn bản là không biết.

Tô Đồ Lang Quân thấy Hoàng Thế Vinh bực bội đứng trước gương kéo cà vạt nãy giờ liền bước tới chậm rãi giúp hắn tháo ra nút thắt kia:

"Để tớ giúp, nhìn xem cậu làm nhăn hết rồi này"

Tô Đồ Lang Quân vừa tháo ra được chiếc cà vạt màu xanh kẻ bị Hoàng Thế Vinh làm cho nhăn nhúm, cậu nhìn một hồi liền đặt nó xuống giường, xoay người bước về phía tủ quần áo của Hoàng Thế Vinh, cuối cùng liền từ trong đó mang ra một chiếc cà vạt màu xanh tối với những chấm nhỏ sáng màu:

"Mang cái này đi, sẽ hợp với trang phục cậu mặc hiện tại hơn"

Tô Đồ Lang Quân vốn là người theo đuổi sự hoàn mỹ, nói về vấn đề trang phục lại rất quan tâm, quần áo trong tủ đồ của cậu không phải là hàng trong trung tâm thương mại có thể tìm thấy được, nếu như không phải là hàng số lượng giới hạn của một hãng thời trang nổi tiếng nào đó thì cũng là hàng đặt may theo số đo của mình.

Hôm nay là một ngày tương đối quan trọng, cậu đương nhiên không thể để Hoàng Thế Vinh tùy tiện mặc như ngày thường được, cậu muốn hắn phải trang trọng một chút, người đàn ông của cậu đi gặp người trong giới kinh doanh không thể thua kém được.

Tô Đồ Lang Quân hơi nhướn người, vòng tay về phía sau mang cà vạt đặt lên cổ áo của Hoàng Thế Vinh, động tác chậm rãi như muốn cố tình trêu ngươi hắn vậy. Mùi nước hoa nhàn nhạt tỏa ra từ trên người Tô Đồ Lang Quân, ở trên chóp mũi của Hoàng Thế Vinh quanh quẩn không thoát ra được. Ánh mắt của Hoàng Thế Vinh trầm xuống, nhìn tới mái tóc đen mềm mại rủ trên vầng trán tinh tế của cậu, sống mũi cao thẳng tắp, hàng lông mi cong vút, còn cả đôi môi đỏ thỉnh thoảng còn hơn mím lại biểu hiện cho việc đối phương hình như rất chăm chú đến công việc thắt cà vạt này.

Tô Đồ Lang Quân để ý, yết hầu của Hoàng Thế Vinh bất giác trơn trượt một nhịp, ánh mắt của hắn giống như phát ra tia nóng bỏng khác thường, nhưng cậu vẫn vờ như không nhận ra điều gì cả, động tác cố tình kéo dài thắt lại cà vạt cho hắn, thắt xong rồi hai tay vẫn chưa buông xuống mà ngẩng đầu lên khẽ hỏi:

"Thắt như vậy có chật quá không?"

Hoàng Thế Vinh nãy giờ vẫn bị thất thần, hiện tại nghe thấy Tô Đồ Lang Quân hỏi liền chưa kịp định thần trở lại hả một tiếng:

"Hả?... có chút nghẹn"

Tô Đồ Lang Quân mỉm cười, khẽ rũ đôi lông mi cong vuốt xuống, hai tay lại chậm rãi nới lỏng cà vạt ra một chút:

"Như thế này thôi, đợi một chút rồi quen"

Tô Đồ Lang Quân thu tay lại, xoay người đi đến phía tủ quần áo một lần nữa, Hoàng Thế Vinh lúc này liền thở dài một hơi, con mèo nhỏ này quả thật càng ngày càng xinh đẹp động lòng rồi.

"Mang đôi tất này đi"

Tô Đồ Lang Quân lấy ra một đôi tất màu đen đơn giản đưa tới cho Hoàng Thế Vinh, Hoàng Thế Vinh nhanh chóng tiếp nhận, ngồi ở trên giường bắt đầu xỏ tất. Tô Đồ Lang Quân đứng ở bên cạnh quan sát, người đàn ông này thân cao hơn một mét chín, mái tóc cắt ngắn gọn gàng thời thượng, ngũ quan tinh tế cương nghị, lại công thêm phong thái kiêu ngạo kia thật chẳng khác gì một nam người mẫu trên bìa tạp chí bước ra đời thực cả.

Tô Đồ Lang Quân cầm tới một ít sáp vuốt tóc, đầu ngón tay cậu luồn vào bên trong mái tóc hắn, mang phần tóc mái ở trước mặt hắn vuốt hết lên:

"Hôm nay cần trưởng thành một chút, tớ giúp cậu làm tóc"

Không giống với Hoàng Thế Vinh, Tô Đồ Lang Quân luôn muốn cho mọi người thấy được dáng vẻ hoàn hảo nhất của hắn, nhưng lại không tình nguyện để cho người khác vì nhìn thấy dáng vẻ đó mà mơ tưởng đến hắn, đó chính là một phần nghịch lý khó hiểu trong con người cậu.

Hoàng Thế Vinh hưởng thu sự chăm sóc đặc biệt này của Tô Đồ Lang Quân, từ nhỏ đến lớn cậu đã luôn quan tâm chăm sóc hắn như vậy, từ những chi tiết nhỏ nhặt hắn không quan tâm tới cho tới những chuyện đơn giản nhưng hắn không bao giờ để ý tới này.

Hoàng Thế Vinh ngồi ở trên giường đưa tay lên áo của Tô Đồ Lang Quân ý đồ muốn đóng lại hai hàng cúc mà cậu để hở kia, nhưng rất nhanh tay của hắn liền bị người nào đó gạt xuống:

"Đừng phá hỏng thiết kế ưng ý này của tớ"

Hoàng Thế Vinh hừ lạnh:

"Mặc hở như vậy coi chừng trúng gió"

Tô Đồ Lang Quân không nói gì, chuyên tâm là một nhà tạo mẫu tóc cho Hoàng Thế Vinh. Hoàng Thế Vinh không thấy đối phương đáp lời liền bâng quơ nói tiếp:

"Mặc như vậy là muốn cho nữ nhân viên Hoàng thị chú ý cậu hay sao?"

Tô Đồ Lang Quân chậm rãi trả lời:

"Tớ mặc như thế nào thì bọn họ cũng chú ý mà thôi"

Lời nói này của Tô Đồ Lang Quân đúng thật sự là không khoa trương, các nữ nhân viên của Hoàng thị đa phần đều ái mộ cậu. Ở trên diễn đàn kín của công ty, thỉnh thoảng lại có người đăng lên hình ảnh chụp trộm cậu, không rõ là do người chụp có tâm hay là căn bản Tô Đồ Lang Quân không có góc chết mà mỗi tấm hình được công bố trên đó đều đẹp đến mức khiến cho bên dưới phải xuất hiện một loạt những hiệu ứng thèm khát thái quá.

Buổi tiệc hôm nay không chỉ có riêng người trong Hoàng thị mà còn mời đến những lãnh đạo cấp cao trong giới kinh doanh, ngay cả người ở bộ quân sự trong thành phố cũng có mặt. Hoàng gia là đại gia tộc lớn, việc quen biết rộng rãi như vậy cũng là điều hiển nhiên, những bữa tiệc lớn như thế này chính là thời điểm thích hợp để một gia tộc phô trương thanh thế qua việc mời đến được những người có máu mặt đến tham dự.

Tô Đồ Lang Quân cùng Hoàng Thế Vinh bước vào, từ xa cậu đã nhìn thấy hai ba của mình đang đứng ở một bên cùng với người đàn ông trung niên nào đó. Tô Thành trên tay cầm một ly rượu, sắc mặt không biểu hiện cảm xúc hứng thú gì, ngược lại còn cảm giác giống như hắn đang muốn đuổi người đối diện này đi chỗ khác. Đồ Du Du đứng ở bên cạnh Tô Thành, ánh mắt nhàm chán nhìn xung quanh, tình cờ nhận ra được sự xuất hiện của cậu liền mỉm cười mờ ám.

Tô Đồ Lang Quân kéo tay áo của Hoàng Thế Vinh gọi hắn lại:

"Tiểu Vinh, tớ qua chỗ ba của tớ một chút"

Hoàng Thế Vinh cũng nhìn ra được hai phu phu nhà họ Tô rồi liền muốn theo Tô Đồ Lang Quân đến chào hỏi một tiếng:

"Đi thôi, tớ đi với cậu"

Tô Đồ Lang Quân ngăn cản:

"Không cần đâu, ba của cậu đến rồi kìa"

Hoàng Thế Vinh quay đầu lại phía sau, quả nhiên hai lão ba nhà mình đang bước tới, một dáng vẻ muốn lôi kéo hắn đi giới thiệu mọi người:

"Được rồi, lát nữa gặp lại cậu sau"

Tô Đồ Lang Quân ở trong bữa tiệc này rất nổi bật, không chỉ có nữ nhân viên của Hoàng thị để mắt tới cậu, mà những vị khách được mời đến hôm nay cũng đều phải tự giác chú ý đến cậu nhiều một chút, bởi vì một câu thanh niên trẻ tuổi như vậy lại có thể đứng cùng một chỗ với Tô tổng của Tô thị nói chuyện rất thoải mái.

Tô thị ở trong thành phố là gia tộc kinh doanh bất động sản lớn mạnh nhất, không những thế còn hậu thuẫn từ thế giới ngầm do lúc trước Tô Thành từng là lão đại đứng đầu một tổ chức tại Thượng Hải, ngoài ra bên phía nhà ngoại của hắn ba đời làm trong giới quân sự của đất nước. Giới nhà giàu trong thành phố vẫn truyền tai nhau rằng, đắc tội với người nào cũng tuyệt không nên đắc tội với Tô Thành, bởi vì hắn sẽ khiến cho người đó sống dở chết dở.

"Nhìn xem, hôm nay mặc như vậy đứa nhỏ nhà họ Hoàng kia không có ý kiến sao?" Đồ Du Du nhàm chán, những buổi tiệc tùng như thế này không thích hợp với mình cho lắm thế cho nên liền ở bên cạnh trêu chọc con trai.

Tô Đồ Lang Quân căn bản sẽ không bị mấy lời nói trêu chọc kia mà xấu hổ, hơn nữa đều là người nhà với nhau, ba nuôi cậu từ nhỏ, có chuyện gì mà cậu có thể qua mắt được ba sao:

"Ba lớn không phải cũng không quản được chuyện ăn mặc của ba hay sao?"

Tô Đồ Lang Quân nhìn tới chiếc áo sơ mi có phần họa tiết hơi lòe loẹt kia của Đồ Du Du liền mỉm cười.

...

Ngoài lề một chút

Ngày mai 27/8/2020, lúc 8h27p tại trang cá nhân của mình Phùng Bá Thiên (Phùng Ngọt Ngào) sẽ diễn ra trò chơi nhân phẩm, dành tặng 3 người có nhân phẩm cao bộ tuyện Tà Giáo Tránh Ra (đã in thành sách). Mọi người nhớ báo danh đầy đủ nha:D

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.