Mơ Tưởng Anh Ấy Cũng Vô Dụng

Chương 47: Tôi cũng không thích phụ nữ



Tô Đồ Lang Quân không thích nói chuyện với người lạ, cậu vốn là kiểu người trầm tĩnh không thích những nơi náo nhiệt. Đồ Du Du thì không thích loại tiệc tùng như thế này, nếu không phải chủ nhân bữa tiệc này là bạn tốt thời đại học của mình, thì Đồ Du Du nhất định sẽ không tình nguyện đến. Tô Thành dù có khó gần như thế nào đi chăng nữa thì nhóm người không biết trời cao đất dày kia cũng có thể kéo hắn qua một bên mời rượu rồi lơ đãng bàn đến chuyện công việc được, thế cho nên lúc này chỉ có Tô Đồ Lang Quân và Đồ Du Du tách biệt đứng ở một góc nói chuyện mà thôi.

Đồ Du Du rất thích bàn chuyện yêu đương với con trai của mình, thật sự muốn tìm cách chọc cho đứa con trai lúc nào cũng mang gương mặt lạnh tanh kia xuất hiện một tầng ửng hồng trên má vì xấu hổ. Nhưng mà chuyện này Đồ Du Du đã kiên trì theo đuổi hết từng ấy năm trời, chưa khi nào có thể thành công được, cho dù là nói chuyện gì đi chăng nữa thì Tô Đồ Lang Quân cũng vẫn như thế mà bình thản đối đáp lại.

Đồ Du Du nhàm chán đưa tầm mắt lơ đãng nhìn xung quanh, mắt thấy một cô gái mặc một chiếc váy dài màu đen bó sát cơ thể, bên đùi còn có một đường xẻ dọc rất cao vừa vặn tôn lên được đôi chân thon dài trắng nõn. Đồ Du Du nhìn không nhầm, xác định được cô gái kia đang hướng mắt nhìn về bên này, bước chân cũng bắt đầu chậm rãi di chuyển.

"Quân Quân, có một mỹ nữ đang đến chỗ này, con đoán xem cô ấy là sẽ trực tiếp hỏi số điện thoại của con hay là mời con một ly chứ?"

Tô Đồ Lang Quân đưa mắt nhìn tới, một cô gái thân hình bốc lửa, dáng đi uyển chuyển khéo léo giống như một con rắn đang trườn dài trên mặt đất:

"Con đoán cô ấy tới để mời ba một điệu nhảy"

Tô Đồ Lang Quân đương nhiên là không tin rồi, cô gái kia nhìn rất trẻ chỉ mới ngoài hai mươi tuổi mà thôi, một người đàn ông trung niên và một thanh niên trẻ tuổi, đối tượng cô ấy nhắm tới đương nhiên là con trai mình rồi:

"Quân Quân, nếu như đoán bừa cũng nên đoán hợp lý một chút chứ"

Tô Đồ Lang Quân mỉm cười, khẽ nâng ly cocktail màu xanh dương trong suốt kia nhấp một ngụm nhỏ:

"Như vậy ba cứ chờ mà xem"

Không mất quá nhiều thơi gian để di chuyển, chỉ đôi ba câu trao đổi của hai ba con nhà họ Tô Đồ, mỹ nữ váy đen xinh đẹp kia đã tiến tới trước mắt của bọn họ.

Cô gái này rất xinh đẹp, mái tóc xoăn màu nâu nhạt buông xõa để vắt qua một bên vai, thần thái như vậy rất giống với người trong giới giải trí. Ngày hôm nay tới đây cũng có một số nữ diễn viên, ca sĩ, người mẫu, các tiểu hoa đán mới nổi hiện giờ. Bọn họ tuy không được mời nhưng đều được đi theo một vị có chức có quyền nào đó đến bữa tiệc này.

Thành phố hiện tại, giới nhà giàu luôn rất ưa chuộng chuyện bao nuôi tình nhân cao cấp như thế, những người vợ hợp pháp rất ít khi được đi cùng chồng đến bữa tiệc xã giao, mà công việc này sẽ là do những cô gái trẻ xinh đẹp đảm nhận. Nhân tình nào càng xinh đẹp, càng nổi tiếng sẽ biểu hiện cho mặt mũi người đàn ông đó, người đó sẽ càng hãnh diễn khi đứng trước mặt người khác.

"Có thể mời anh một điệu hay không?" Mỹ nữ quyến rũ mang theo giọng nói dịu dàng ngọt ngào, ánh mắt ướt át nhu tình mang theo sự hoang dã, không một chút e lệ nào nhìn thẳng về phía Đồ Du Du nói một câu như vậy.

Đồ Du Du trong giây phút đó đứng hình, Tô Đồ Lang Quân khẽ nhếch môi lại tiếp tục cúi đầu nhấp một ngụm thứ chất lỏng màu xanh dương trong ly thủy tinh trên tay mình. Vẫn là nói người ba này của cậu rất ngốc, nếu như không có Tô Thành ở bên cạnh khẳng đinh sẽ không thể nào an ổn sống vui vẻ được đến bây giờ.

Những bữa tiệc mang tầm quy mô như vậy chính là thời điểm thích hợp để những cô gái nhân tình kia đi tìm một ông chủ lớn hơn ông chủ hiện tại của mình. Những thanh niên trẻ tuổi như cậu cho dù có vẻ bề ngoài bắt mắt đến đâu cũng sẽ không phải là đối tượng của các cô gái đó. Có lẽ vừa rồi cô gái này nhìn thấy ba cậu đứng cùng Tô Thành cho nên liền nhầm tưởng rằng ba cậu cũng là một nhân vật lớn trong giới kinh doanh nên mới muốn chủ động làm quen.

Giới nhà giàu đều biết tới cái tên Tô Thành, cũng biết được tính hướng của hắn, nhưng rất ít người biết được mặt của cậu và Đồ Du Du, cô gái này chỉ là tình nhân nho nhỏ mà thôi, cho nên không có khả năng nhận ra Đồ Du Du chính là vị kia nhà Tô Thành.

Đồ Du Du ho một tiếng, có dự cảm chuyện lớn sắp xảy ra, lại nhìn tới con trai bên cạnh một bộ dạng không muốn giải vây cho mình, mắt thấy Tô Thành ở phía xa âm trầm bước đến, Đồ Du Du quẫn bách nhìn sang Tô Đồ Lang Quân nói:

"Con trai, thay ba mời cô ấy một điệu nhảy đi"

Tô Đồ Lang Quân tuy rằng băng lãnh nhưng vẫn rất lịch thiệp, lại nhìn ra được một đạo sát khí phát ra từ trên người Tô Thành đang tiến đến rất gần phía này, thế cho nên cậu liền đặt ly rượu trên tay xuống bàn, bước lên một bước đối diện cô gái kia nói:

"Có thể thay ba tôi mời cô một điệu hay không?"

Cô gái kia cũng thật bất ngờ, không nghĩ tới Đồ Du Du đã có con trai lớn đến như vậy rồi, nhưng đối tượng cô nhắm đến đã tỏ ý muốn từ chối mình cho nên cô cũng không dây dưa nữa, chỉ mỉm cười hướng Tô Đồ Lang Quân gật đầu một cái rồi nắm lấy tay cậu bước ra giữa sảnh, hòa vào nhóm người đang nhảy điệu valse chậm kia.

Ở bên này, Tô Thành vừa bước tới bên cạnh Đồ Du Du, hắn nhíu mày hỏi:

"Cô gái đó là ai?"

Đồ Du Du giả bộ khoanh tay trước ngực, đứng nghiêng người tựa vào bên cạnh Tô Thành:

"Anh nhìn xem, con trai đã lớn rồi"

Mỹ nữ váy đen xuất thân là người mẫu của công ty Thời Thế, hiện tại đang là nhân tình của một ông chủ trong lĩnh vực hàng hải. Thời gian gần đây cái tên Châu Na Na nổi lên từ bộ phim truyền hình dài tập Một Bước Vào Trái Tim Anh chính là cô ấy.

"Ba của cậu vì sao lại không đồng ý cùng tôi nhảy một điệu?"

Tô Đồ Lang Quân thẳng lưng ưỡn ngực, tiến một bước chân về phía trước, Âu Na Na cũng phối hợp lùi một bước, một điệu nhảy hoàn mỹ chưa bi lạc một nhịp nào:

"Bởi vì ông ấy không thích phụ nữ"

Âu Na Na cũng không hiếm lạ sự việc này, nhưng khi nhìn thấy gương mặt bình tĩnh kia của Tô Đồ Lang Quân, chậm rãi nói ra những lời này không một chút xáo động nào lại khiến cho cô phải bất ngờ vài giây.

Âu Na Na không nói sâu vào vấn đề này nữa liền mỉm cười chuyển sang chuyện khác:

"Tôi là Âu Na Na, 25 tuổi, anh biết tôi không?"

Tô Đồ Lang Quân rất ít khi xem phim, cũng không quan tâm đến người trong giới giải trí, bản thân không có bất cứ một thần tượng nào, từ nhỏ đến lớn chỉ quan tâm một mình Hoàng Thế Vinh mà thôi:

"Không"

Lời nói phát ra có chút vô tình khiến cho Âu Na Na cũng phải tổn thương trong lòng một chút, nhưng rất nhanh sau đó cô liền mỉm cười:

"Bây giờ anh biết rồi, anh năm nay bao nhiêu tuổi?"

Tô Đồ Lang Quân không có ý định cho người lạ biết bất cứ thông tin nào từ mình, cho nên câu hỏi kia của Âu Na Na cậu liền lựa chọn cách im lặng không trả lời.

Âu Na Na từ đó đến giờ gặp qua rất nhiều loại người nhưng chưa từng gặp phải người nào giống như Tô Đồ Lang Quân cả, thế cho nên trong nhất thời cũng không biết phải dùng cách thức nào tiếp cận đối phương:

"Anh thấy tôi thế nào?"

Điệu The Last Waltz vừa kết thúc, Tô Đồ Lang Quân liền buông Âu Na Na ra, gương mặt vẫn như cũ không hề biểu hiện thêm một chút cảm xúc dư thừa nào:

"Tôi cũng không thích phụ nữ"

Tô Đồ Lang Quân xoay người rời đi, có một số đôi trai gái cũng theo đó rời khỏi sảnh giữa, từ bên ngoài có thêm vài người tiến vào. Đây thời điểm bắt đầu một điệu tango, bản nhạc mang theo tiết tấu dồn dập Người Thợ Săn Và Đàn Chim Nhỏ bắt đầu cất lên. Âu Na Na vẫn chưa hết thất thần đứng ngây người ở giữa trung tâm, hôm nay như thế nào lại đen đủi, vừa mở màn liền gặp ngay phải hai đối tượng không phù hợp.

Nãy giờ Hoàng Thế Vinh tuy rằng đi cùng Hoàng Thế Trung gặp mặt một số người nhưng ánh mắt vẫn luôn dõi theo Tô Đồ Lang Quân, cũng thấy được cậu cùng một cô gái quyến rũ xinh đẹp ở giữa trung tâm sảnh nhảy điệu valse chậm, trong lòng tự động dâng lên một cảm giác khó chịu bất an, rượu cũng uống nhiều hơn một chút.

Âu Tinh Vân hôm nay cũng rất xinh đẹp, mặc trên người một bộ lễ phục màu đỏ, chiếc áo choàng lông trắng đắt tiền được khoác ở phía trên nhưng không hề làm giảm đi sự quyến rũ một chút nào. Áo choàng lông trắng hờ hững làm lộ ra đôi vai trần trắng trẻo, chiếc váy có phần cúp ngực rất sâu cũng không được áo choàng kia che chắn mà bại lộ ẩn hiện một cách không khiếm nhã nhưng lại vô cùng mời gọi.

Trước đó Hoàng Thế Trung muốn sắp xếp cho con trai một cô gái đi bên cạnh trong bữa tiệc này, nhưng mà Hoàng Thế Vinh lại nói rằng đã tự mình tìm được rồi, lúc đến bữa tiệc thì đi một mình khiến cho Hoàng Thế Trung cũng bất lực theo. Vừa hay Âu Tịnh Vân hôm nay xem như có thể phụ họa một chút, ăn mặc cũng không làm cho con trai mình xấu mặt thế cho nên cô liền được chỉ đạo đi bên cạnh Hoàng Thế Vinh trong bữa tiệc này.

Phụ nữ đi cùng đàn ông tại một bữa tiệc chính là để cho đàn ông khác nhìn, cô gái càng xinh đẹp, càng quyến rũ sẽ giúp người đàn ông đi bên cạnh được nở mày nở mặt. Đa số những người đàn ông ở đây đều sẽ không có ý định độc chiếm cô gái đi bên cạnh mình, họ chỉ coi cô gái đó là một món đồ trang sức mang đi khoe khoang trong một hội chợ triển lãm mà thôi.

Âu Tịnh Vân cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với loại tiệc mời này cho nên không hề phát giác ra được quy tắc ngầm của giới kinh doanh. Cô chỉ cảm thấy rất vui vẻ khi được cùng Hoàng Thế Vinh khoác vai sóng bước bên nhau, cùng hắn đi gặp những người có máu mặt, có chức vị quyền hành cao mà thôi.

Tô Đồ Lang Quân lặng lẽ đúng ở một góc khuất đi ánh sáng, trên tay vẫn như cũ cầm một ly cocktail xanh dương, loại đồ uống có cồn được pha chế từ rất nhiều loại rượu, nồng độ cồn cũng không phải thấp. Cậu tựa người vào lan can bằng kính trong suốt, ở độ cao như vậy đứng ở nơi nguy hiểm lại mang dáng vẻ bình thản như thế, không phải người đàn ông nào cũng có can đảm làm được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.