Mỗi Lần Đều Là Tôi Nằm Không Cũng Trúng Đạn

Chương 1-2: Đại gia, ta là chạy đường (1)



Dịch giả: Lạc Đinh Đang

7788 nhét một quyển sách vào đầu Tiền Thiển. Tiền Thiển mở ra nhìn, phát hiện là một quyển tiểu thuyết xuyên không.

Trước khi xuyên không, nữ chính Lưu Sương là lãnh đạo của một công ti, xuyên qua thành con gái Bạch Lưu Sương của Hộ Bộ thượng thư Đại Tần. Theo lý thuyết, từ giai cấp bình dân xuyên thành quan nhị đại* hẳn nên đắc ý vừa lòng, cuộc sống thoải mái, chỉ tiếc nàng ta là thứ nữ.

*Quan nhị đại: Chỉ cậu ấm cô chiêu, con của quan chức cấp cao.

Ông ngoại Bạch Lưu Sương chỉ là quan thất phẩm chủ bộ Quang Lộc Tự, đối nhân xử thế bình thường, thứ duy nhất đáng khen là sinh được một người con gái như hoa như ngọc. Nhưng mà quan chủ bộ thất phẩm nhỏ bé nhất định không bảo vệ được cô nương xinh đẹp như vậy.

Khi mẫu thân Bạch Lưu Sương vừa trưởng thành, một lần dâng hương vô ý đụng phải Bạch phụ thân. Bạch phụ thân xuất thân từ thế gia đại tộc, ngay hôm ấy liền sai quản gia đến báo cho gia đình chủ bộ đưa con gái đến Bạch phủ làm thiếp. Một nhà chủ bộ không dám ngăn cản, chỉ có thể khóc sướt mướt nhìn con gái bị đưa lên kiệu nhỏ vào Bạch gia.

Khi Lưu Sương xuyên đến, mẫu thân Bạch Lưu Sương đã sớm bị đương gia chủ mẫu xuất thân là đích nữ Vũ Định Hầu giày vò đến chết.

Phụ thân không thương, mẫu thân chết sớm, đích mẫu cường thế, gia thế bên ngoại nhỏ bé, Bạch Lưu Sương sống vô cùng chật vật, mắt thấy đã cập kê, việc hôn sự không người thu xếp. Chính vì cô nương này nghĩ quẩn mà lao đầu xuống hồ nên Lưu Sương mới xuyên đến.

Lưu Sương vừa đến, nhân sinh Bạch Lưu Sương theo đó mở ra. Nữ giả nam trang ra ngoài làm ăn, hấp dẫn một đoàn mỹ nam ái mộ nàng ta, sau đó lại khiến Lục Hoàng tử đương triều chú ý. Trải qua vô số lần chia chia hợp hợp, nữ phụ hãm hại, đố kỵ ghen ghét, cuối cùng thuận lợi lấy thân phận thứ nữ gả cho Lục Hoàng tử làm Vương phi.

Chuyện này không khoa học! Sau khi xem hết giới thiệu về thế giới, Tiền Thiển đã có suy nghĩ như vậy. Một người bản lĩnh bình thường, xuyên không đến cổ đại đột nhiên cái gì cũng biết, làm ăn buôn bán thuận buồm xuôi gió, thuận miệng đọc thơ cổ, ngay cả cách điều chế thuốc nổ cũng biết! Quả thực là trong nháy mắt hóa toàn năng!

"Không có kiến thức!" 7788 rất khinh bỉ Tiền Thiển: "Nhưng năng lực của nữ chính khoa học hay không khoa học cũng chẳng liên quan tới cô. Cô làm tốt vai quần chúng là được."

"Rốt cuộc tao diễn ai?" Tiền Thiển có chút không rõ, cầm quyển sách lắc lắc. Cô cảm thấy đất diễn của nữ phụ nào cũng nặng ký, ai cũng không thể là nhân vật quần chúng được.

"Đây, chính nó. Lời thoại này rất quan trọng, là mấu chốt để thúc đẩy thế giới chủ tuyến phát triển, nhất định phải nhớ rõ." 7788 chỉ điểm giang sơn.

Tiền Thiển vừa thấy, quả thực... rất quan trọng! Lần đầu tiên nam nữ chính gặp mặt, muốn quan trọng bao nhiêu có bấy nhiêu!

Nam chính Lục Hoàng tử Yến Hành cải trang du ngoạn, ăn cơm ở tửu lâu quên mang tiền, trong lúc xấu hổ vừa đúng gặp được nữ chính Bạch Lưu Sương giả nam bàn chuyện làm ăn. Bạch Lưu Sương ra tay giúp đỡ, hai người mới gặp như đã quen thân, gian tình... A không... cảm tình phát triển nhanh chóng.

Tiền Thiển vừa chứng kiến thời khắc gian tình bắn bốn phía mang tính chất lịch sử quan trọng, vừa đảm nhiệm nhân vật quan trọng không thể thiếu - tiểu nhị qua đường. Hơn nữa còn có hai lời thoại quan trọng.

Câu thứ nhất: "Đại gia, nhìn ngài ăn mặc sang trọng như vậy, sao có thể ăn cơm không trả tiền chứ. Thật là không thể nhìn người qua tướng mạo được."

Câu thứ hai: "Muốn trốn nợ cũng không dễ như vậy."

Tiền Thiển: (°△°) Nhiệm vụ vĩ đại mà quang vinh như này cứ giao cho tôi!

"Làm người qua đường cũng rất dễ có tiền đồ." Hệ Thống an ủi Tiền Thiển.

"Nếu rất có tiền đồ thì tiểu nhị nguyên gốc đâu? Chuyện này tùy tiện tìm một NPC là được, sao tao lại phải đi?" Tiền Thiển hoàn toàn không tin.

"Thế giới này độ tự do tương đối cao, ngoại trừ tuyến nhân vật quan trọng, ý thức của những người khác không chịu ảnh hưởng nhiều, cơ bản tự do hành động là chính. Vì tiểu nhị NPC chạy đường nguyên gốc đã tới tiệm thuốc Đông y học nghề, không thể đi làm tiểu nhị, Cục Quản Lý chúng tôi không chắc NPC thay thế có nói được lời thoại thúc đẩy chủ tuyến phát triển không. Ngược lại, một tiểu nhị thông minh lanh lợi mới có thể nói được lời thoại châm chọc nam chính." 7788 giải thích.

"A... Được rồi. Tao làm một người qua đường, khi nam nữ chính đều ở đó thì nói ra lời thoại. Như vậy là hoàn thành nhiệm vụ đúng không?" Tiền Thiển do dự nói.

"Nói dễ là dễ, rất đơn giản đúng không? Hoàn toàn không có khả năng thất bại. Chạy đường một lần kiếm được 50 điểm tích lũy, tiền lương rất cao." Vẻ mặt 7788 cực kỳ tin tưởng. "Bây giờ đi thôi, đừng lèo nhèo nữa, tôi đã tìm cho cô một túc thể tốt. Nhớ phải tiếp nhận ký ức trước, nếu không sẽ lộ tẩy. Có gì cứ hỏi tôi, tôi luôn ở đây."

Hệ Thống nhà mình đã nói đến mức này, Tiền Thiển đành phải buồn bực gật đầu. Một hồi hoa mắt váng đầu, bạn học Tiền Xuyến Tử đổi bản đồ, chính thức bước vào hành trình nhiệm vụ đầu tiên.

Mở mắt ra, bốn phía đều là màu đen mịt mờ. Tiền Thiển không biết đang ở đâu, đưa tay kiểm tra, phát hiện trên người cô có chăn mềm, thì ra nguyên chủ cũng đang ngủ. Tiền Thiển thoải mái nghĩ, một khi đã như vậy thì cứ dựa theo lời 7788 dặn, trước tiên tiếp nhận ký ức.

Một lát sau, Tiền Thiển mở mắt ra, vẻ mặt ngây ngốc bắt đầu kêu gào Hệ Thống: "7788, chuyện gì thế này? Có phải nhầm lẫn ở đâu không, hình như tao là một cô thôn nữ."

"Không sai, không sai. Trước mắt túc thể thích hợp nhất chỉ có cô ấy. Chúng tôi không phải chọn bừa người, trong thế giới diễn sinh mọi người đều là cơ thể sống thực sự. Cục Quản Lý không thể tùy tiện xâm chiếm cuộc sống người khác, trừ khi là nhiệm vụ nghịch tập với giá trị lớn, nếu không chúng tôi đều phải tìm túc thể sắp chết hoặc đã chết."

"Thế nhưng cô nương này không bệnh không tai, sao cô ấy có thể chết được." Tiền Thiển vẫn không hiểu đầu đuôi thế nào.

"Thật sự không sai đâu Tiền Xuyến Tử. Cô không tới thì sáng mai cô nương này sẽ thắt cổ tự tử. Tôi đã tra thời gian khi cô ấy đi, tránh cho cô vừa vào đã bị treo cổ, đỡ khó chịu." 7788 giơ chân giải thích, sao Hệ Thống vĩ đại có thể mắc sai lầm được.

"Ra vậy." Tiền Thiển cảm thán một câu.

Túc thể của cô là một tiểu cô nương mười ba tuổi, họ Trương, không có tên, phụ mẫu đều gọi nàng là Ngũ Nương. Phụ thân Ngũ Nương là một thư sinh không có tiền đồ, ngay cả thi tú tài cũng không đỗ, đành phải mở lớp dạy chữ trong thôn, lừa gạt ít tiền. Mẫu thân Ngũ Nương là một thôn phụ đứng đắn, đối nhân xử thế ôn hòa.

Đừng thấy Trương Ngũ Nương tên là Ngũ Nương mà hiểu lầm, thật ra nàng là con gái một. Chính xác là Trương thị sinh năm đứa con nhưng chỉ Ngũ Nương còn sống. Vì nhà không nuôi sống được con nhỏ nên trong thôn đã có khá nhiều tin đồn, nói Trương thị khắc thân. Nhưng phụ thân Ngũ Nương vai không thể khiêng, tay không thể nâng, toàn bộ một nhà đều nhờ vào một tay Trương thị lo toan, bởi vậy cuộc sống trôi qua coi như êm đềm.

Trương Ngũ Nương là một cô thôn nữ bình thường, tướng mạo bình thường, tính cách dịu dàng, từng theo phụ thân học vài quyển sách trong nhà, đương nhiên học vấn không cao. Nghiêm túc mà nói, trình độ của phụ thân Ngũ Nương cũng chỉ là đồ bỏ đi.

Nhưng cô nương biết chữ tính cách dịu hiền này rất được chào đón trong thôn nhỏ, cho nên từ khi Ngũ Nương mười tuổi đã bắt đầu có người đến làm mai. Năm mười hai tuổi, Trương thị đã đính hôn cho nàng với đứa cháu của phú hộ Tôn gia làng bên. Nói là phú hộ Tôn gia nhưng trong nhà chỉ có hơn hai mẫu ruộng mà thôi, vẫn là nông dân đứng đắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.