Chương 132: Phương tây huyết tộc văn [16]
"Ngươi cảm thấy, ta bị ngươi nhốt một lần, còn để ngươi thành công lần hai sao?" Thiệu Khiêm cười lạnh một tiếng, uy áp thuộc về huyết tốc cao cấp thả ra một ít, việc này làm cho những người trường thọ bên dưới đều trực tiếp bị ép quỳ bò dưới đất không thể động đậy.
Chút uy áp này đối với đám trưởng lão Leiden mà nói là không có chút nào tác dụng, Leiden nhìn người trường thọ quỳ bò dưới đất rất là bất mãn đá văng hai người bên chân: "Ngươi cũng chỉ có thể dùng uy áp hù dọa những người trường thọ này thôi."
Ansel bị bọn hắn nhốt lâu như vậy, bây giờ mới qua hai ba ngày nhất định không thể nào khôi phục như cũ, sáu đại trưởng lão bọn hắn liên kết tuyệt đối có thể bắt được người.
Nhưng mà...
Ánh mắt Leiden lần nữa quét qua Anthony, tại sao hắn cứ cảm thấy dáng người của kẻ này quen mắt không chịu được? Người áo đen này đã cướp đi Ansel không ai nghi ngờ. Nhưng, Leiden vẫn có một cảm giác, hắn nhất định đã gặp người này ở đâu rồi.
"Ta chẳng những có thể hù dọa những người trường thọ này, còn có thể hù dọa ngươi nữa." Thiệu Khiêm trên mặt nở nụ cười tà khí, thân hình thoáng cái biến mất trong tầm mắt Leiden.
Ánh mắt Leiden lập tức mở to, hắn lập tức kéo hai bá tước chắn sau lưng mình, nghĩ thầm chỉ cần Ansel xuất hiện trong tầm mắt mình, hắn có thể bắt người ngay lập tức.
Nhưng mà, hiển nhiên Thiệu Khiêm không làm theo lẽ thường, Leiden che chở sau lưng và trước mặt rồi, sao hắn lại không nghĩ mình còn hai bên trái phải chứ?
Leiden bên này vừa kêu hai bá tước chắn sau lưng mình, thì cảm thấy bên phải bị va chạm mãnh liệt, sau đó cả người bị đá bay ra ngoài.
Sau khi đá Leiden bay ra ngoài, Thiệu Khiêm lần nữa trở lại bên cạnh Anthony, sau đó nhìn Leiden bị hắn đá bay ra ngoài rơi xuống đất lún thành một cái hố, sau đó có chút tiếc nuối nói: "Xin lỗi nha, ta vốn muốn đá ngươi văng vào lâu đài, tính nhầm."
Leiden rơi xuống đất bối rối một hồi lâu, chờ hắn kịp phản ứng thì nghe được lời nói của Thiệu Khiêm, lúc này, gương mặt Leiden cũng đen thui, hắn mặt mũi đầy bụi từ trong hố đứng lên, dùng sức lung lay cái đầu có hơi choáng, tức giận gào: "Ansel, ta muốn gϊếŧ ngươi."
"Xin ngươi tới gϊếŧ ta đó." Thiệu Khiêm khinh thường cười lạnh nói: "Cho ngươi ba cơ hội, sau lần thứ ba ta sẽ phản kích."
Leiden tức giận muốn nội thương, lúc này chắc chắn sẽ không nghe được Thiệu Khiêm nói gì, hắn trực tiếp hóa thành hình người nhào về phía Thiệu Khiêm.
Thiệu Khiêm đẩy Anthony ra, cũng không sử dụng lực linh hồn, mà dùng sức mạnh của huyết tộc tránh né, trêu Leiden xoay vòng vòng.
Leiden tuy là trưởng lão huyết tộc, nhưng không thể so sánh với Thiệu Khiêm. Cơ thể này của Thiệu Khiêm là huyết tộc ra đời tự nhiên, bản thân huyết thống cũng rất thuần khiết, huống chi, hắn còn là thân vương huyết tộc, được truyền thừa đương nhiên cũng trọn vẹn hơn Leiden.
Năm đó đám người Leiden hoàn toàn là sử dụng quỷ kế mới nhốt được thân vương bệ hạ, bây giờ bọn hắn hết cách rồi, chỉ dựa vào sức mạnh mà nói, căn bản không thể chiến thắng Thiệu Khiêm thân là thân vương.
Trêu đùa xong rồi, Thiệu Khiêm lần nữa một cước đá người ra ngoài, lần này Leiden lại rơi xuống đất nữa, , mà là được các trưởng lão khác tiếp lấy. Thiệu Khiêm nhìn Leiden căm tức nhìn hắn lắc đầu cười cười: "Ngươi chỉ có chút bản lĩnh này thôi, Leiden trưởng lão."
Leiden hất ra một trưởng lão đang dìu hắn, đỏ bừng cặp mắt căm tức nhìn Thiệu Khiêm, đôi mắt trợn trừng nhìn Thiệu Khiêm kia, như sắp phừng ra lửa vậy.
Nhưng mà, Thiệu Khiêm lại sợ bị người trừng? Đừng nói là trừng, dù đánh mình cũng không sợ.
"Ansel." Câu này là Leiden gần như nặn ra từ kẻ răng, khí thế trên người từ từ leo lên, ép cho mấy vị bát tước sau lưng hắn không xa gập cả người: "Gϊếŧ ngươi."
"Leiden trưởng lão, gϊếŧ ta không phải chỉ nói miệng thôi." Thiệu Khiêm cười lạnh nói: "Có bản lình ngươi lên đây, ta ở đây chờ ngươi."
"Đồ vô dụng, còn không mau lên." Leiden nắm một trưởng lão bên cạnh đẩy ra, sau đó cánh sau lưng hắn chấn động, trực tiếp nhào tới Anthony mặc áo trùm đen.
Thiệu Khiêm thấy hắn nhào về phía Anthony, lực linh hồn bao trùm trên tay, ném bạc giam cầm trong không gian hệ thống cho Anthony: "Lá chắn thịt đưa tới cửa, đừng khách sáo."
"Đương nhiên rồi." Anthony nhận lấy bạc giam cầm trực tiếp càn quét, thân vương bệ hạ nhà y nhịn, y đương nhiên cũng nhịn. Dù sao, mấy người này lại dùng bạc giam cầm nhốt thân vương bệ hạ nhà y trong căn phòng dưới lòng đất u ám, người mà y không nỡ tổn thương, mà lại bị mấy tên súc sinh ức hiếp, sao mà nhịn được?
Leiden thấy Thiệu Khiêm lấy ra bạc giam cầm nhất thời trợn to đôi mắt, bạc giam cầm là chí bảo của giáo hội, còn là khắc tinh của huyết tộc, Ansel làm sao có thể dùng tay cầm lên bạc giam cầm?
Có điều, giờ căn bản cũng không cho phép hắn nghĩ quá nhiều, bởi vì người áo đen khi nhận được bạc giam cầm, đã trực tiếp tấn công hắn.
Leiden sợ hãi vội vàng tránh né, may mà hắn hành động nhanh chóng, cũng bị bạc giam cầm làm bị thương cánh tay. Leiden chỉ cảm thấy cánh tay đau xót, thì thấy cánh tay dưới lớp áo bị rách đen thui cứng đờ.
"Xin lỗi nha, đánh trật." Anthony một tay cầm bạc giam cầm, một tay tụ hội thánh quang, sau đó bắn thánh quan trong tay dưới tầm mắt khiếp sợ của Leiden.
Leiden né tránh thánh quang, nhưng những người trường thọ bị áp chế dưới đất thì không có biện pháp tránh né, thánh quang của Anthony đập xuống, chỗ kia thêm phấn bột trắng xám.
"Ansel, ngươi lại dám cấu kết với giáo hội." Leiden nghiêm nghị nói: "Thân là thân vương lại cấu kết với giáo hội, dù là ngươi cũng phải bị quy tắc huyết tộc trừng trị."
"Ngươi thử đi, ta chờ ngươi." Thiệu Khiêm thu lại uy áp trên người, sau đó từ từ rơi xuống mặt đất, hai cánh tay hắn mở rộng đôi cánh màu vàng sau lưng xé áo xòe ra, hai hàm răng sắc bén từ từ mọc dài: "Ta ở đây chờ ngươi tới trừng trị ta."
Chỉ cần, ngươi có bản lĩnh này. Câu sau Thiệu Khiêm không nói ra, nhưng mà biểu hiện của hắn rất rõ ràng, ta ở ngay đây chờ ngươi, điều kiện tiên quyết là ngươi có bản lĩnh trừng trị ta.
Đám người Dellien mặc dù khiếp sợ người áo đen kia lại đến từ giáo hội, nhưng cũng sẽ không ảnh hưởng sự trung thành của bọn hắn đối với thân vương bệ hạ, thậm chí mấy người này nghe thấy lời Leiden nói, vội vàng từ không trung bay xuống đứng sau lưng Thiệu Khiêm phòng bị.
Mặc dù, thân vương bệ hạ không cần bọn hắn bảo vệ. Không thể không nói, có lúc Dellien cũng có chút phiền muộn, có một đối tượng cống hiến có sức chiến đấu quá cao đôi khi cũng không phải một chuyện tốt, dù sao, hắn đã từ nhân viên chiến đấu biến thành quản gia. Đây quả thực là một câu chuyện bi thương.
"Các người còn cũng chờ đó làm gì? Ansel cấu kết giáo hội muốn lật đổ huyết tộc, hành động này phải gϊếŧ tội ác này phải xóa bỏ." Leiden nói rồi tay phải từ từ đưa ra sau lưng, thừa dịp Thiệu Khiêm không chú ý, nắm đồ trong tay trực tiếp nhào về phía Thiệu Khiêm.
Thiệu Khiêm nhìn động tác của hắn, trực tiếp kêu đám người Dellien mau tránh ra, rồi sau đó tự vẫy cánh giữ thăng bằng giữa không trung, lần này hắn cũng không có khinh thường, mà là đứng dậy đồng thời bao trùm lực linh hồn lên toàn thân, phòng ngừa Leiden còn có hậu chiêu gì.
Nhưng mà, Leiden đúng là có hậu chiêu, hắn bên này mới vừa lên giữa không trung đã thấy Leiden bắn nhanh về phía hắn, trong tay dừng có cái gì bắn về phía hắn.
Khí thế trên người Thiệu Khiêm tăng mạnh, muốn đánh vật kia văng ra, chẳng qua, kết quả cũng không như hắn nghĩ, thứ bị Leiden tung ra trực tiếp lên người Thiệu Khiêm.
Sau khi bị bắn lên người, sắc mặt Thiệu Khiêm nhất thời biến đổi, thứ bắn lên người hắn là máu, hoặc nên nói, đây là thứ duy nhất trên thế giới có thể áp chế thân vương, máu huyết tộc ba đời.
Thiệu Khiêm thật sự không nghĩ tới, Leiden rốt cuộc là làm sao lấy được máu ba đời, mà lại không tự uống đi?
"Sao ngươi lại có máu ba đời?" Sắc mặt Thiệu Khiêm rất khó coi. Máu ba đời trong giáo hội là điểm ẩn của bạc giam cầm, nhưng mà, máu ba đời trong tay Leiden là gì đây?
"Đương nhiên là lấy từ trên người huyết tộc ba đời rồi." Leiden nhìn máu trên ngực và trên mặt Thiệu Khiêm âm ngoan cười cười: "Nếu không phải trong máu của hai lão già có huyết chú không thể trực tiếp uống, ta cũng sẽ không lãng phí trên người ngươi."
Anthony nghe Leiden nói thế vội vàng đi tới bên cạnh Thiệu Khiêm, có chút lo âu nhìn Thiệu Khiêm: "Có chuyện gì vậy?"
Thiệu Khiêm lắc đầu với Anthony, đôi mắt mang sương lạnh gắt gao nhìn chằm chằm Leiden: "Ngươi gϊếŧ cha mẹ ta?"
Trong ghi chép của huyết tộc, hai vị ba đời độc chiến với Giáo hoàng và năm vị Thánh kị sĩ, sau khi chém chết sáu người thì bản thân cũng bị thương nặng, sau khi trở về huyết tộc, không trị được nên bỏ mạng.
Đối với ghi chép này, Thiệu Khiêm vẫn luôn nghi ngờ trong lòng. Đối với huyết tộc mà nói, thánh dược trị thương tốt nhất chính là máu, huyết tộc bị thương nặng không sợ, chỉ cần có đầy đủ máu, tuyệt đối có thể khôi phục, đây chẳng qua là vấn đề thời gian mà thôi.
Hệ thống cho ra ghi chép là, ban đầu hai vị ba đời trọng thương, Ansel đưa người về huyết tộc điều dưỡng, hơn nữa lại phái người thu gom máu tinh khiết cho hai vị ba đời hút để khôi phục, mà chính hắn thì bận rộn thu xếp mọi chuyện trong huyết tộc. Trước khi rời đi, hắn có dặn ba vị trưởng lão chăm sóc cha mẹ mình.
Nhưng mà, hắn bận rộn bên ngoài hai ngày, thì nghe đại trưởng lão Leiden gửi tin, nói hai vị ba đời cuối cùng không thể chạy khỏi lời kêu gọi của vực sâu bóng tối, đã quay về nơi ra đời rồi.
Ansel dĩ nhiên là không tin, nhưng mà hắn lại không tìm được chứng cớ chứng minh có người mưu hại hai vị ba đời. Dù sao, huyết tộc một khi chết, sẽ trực tiếp hóa thành bột phấn, căn bản không có thi thể để người kiểm tra
Năm đó Ansel cho dù nghi ngờ, cũng không thể không tiếp nhận sự thật cha mẹ đã qua đời.
Bây giờ, chân tướng năm đó được công khai, nhưng lại chưa từng suy nghĩ chuyện này lại là do Leiden gây nên? Rốt cuộc hắn làm thế làm mà gϊếŧ hai vị ba đời đang bị thương?
"Bọn họ chẳng qua là bị vực sâu kêu gọi, trở về nơi ra đời thôi." Leiden mang nụ cười dữ tợn trên mặt nhìn Thiệu Khiêm: "Ngài cảm thấy thế nào? Trong máu này, còn đặc biệt hòa với nước thánh."
Nếu là người ngoài, lúc này nhất định đã bị máu có trộn nước thánh ăn mòn gần hết, nhưng mà Thiệu Khiêm thì khác, hắn có lực linh hồn bao bọc bên ngoài, đương nhiên sẽ không có chuyện gì.
"Em cảm thấy rất khỏe." Thiệu Khiêm lắc đầu với Anthony, sau đó vận dụng lực linh hồn tụ hội máu ba đời trộn lẫn nước thánh trên người rồi đẩy ra khỏi cơ thể.
Anthony nhìn máu ba đời từ từ thoát ra ngoài thì vội vàng lấy ra một cái bình thủy tinh, mở nắp bình ra để Thiệu Khiêm cho máu vào.
Chương 133: Phương tây huyết tộc văn [17]
Thiệu Khiêm được Anthony che chở, Leiden dĩ nhiên là không thấy hành động của cả hai, chỉ cho rằng Thiệu Khiêm bị máu trộn lẫn nước thánh tạt vào, lúc này đang chống đối với nước thánh trong máu.
Năm đó hắn lấy được máu ba đời, vốn muốn trực tiếp uống, dù gì cũng phải lấy được một chút truyền thừa thuộc về thân vương bốn đời. Nhưng mà hắn lại không ngờ, hai vị ba đời vào lúc sắp chết, lại dùng sức mạnh còn lại làm nguyền rủa thêm vào trong máu, trừ người cùng huyết thống với bọn họ ra thì người hoặc huyết tộc uống máu ba đời đều sẽ phải bị vực sâu kêu gọi, trở về nơi ra đời.
Cho dù Leiden là trưởng lão huyết tộc, cũng không dám tùy tiện uống máu này. Hắn không thể uống, đương nhiên cũng không ưa đống máu ba đời này, nhưng mà hắn lại cũng không nỡ vứt đi, thế là qua mấy ngàn năm, cuối cùng dung hợp nước thánh của giáo hội và máu ba đời, nên mới có thể vào lúc mấu chốt đưa đến hiệu quả không tưởng được.
Lần này sở dĩ lấy cái này ra, đơn giản cũng là vì Ansel không thể nào bỏ qua cho hắn, máu ba đời trộn lẫn nước thánh có thể tấn công bất kỳ phòng ngự nào, nói không chừng có thể gϊếŧ chết Ansel nhỉ?
Lui mười ngàn bước, dù không gϊếŧ chết Ansel, chỉ cần khiến hắn trọng thương, đến lúc đó đương nhiên có thể gϊếŧ chết rồi. Căn bản cũng không cần cân nhắc những thứ khác.
Nhưng mà, nếu đây là nguyên chủ nói không chừng sẽ bị trúng chiêu, tiếc rằng bây giờ đang trong cơ thể thân vương là Thiệu Khiêm, có lực linh hồn bao bọc bên ngoài, thứ có thể chân chính làm hắn bị thương quả thật đã ít lại càng ít.
Thiệu Khiêm mượn Anthony che chắn bỏ máu trộn lẫn nước thánh vào không gian hệ thống, rồi sau đó mặt lạnh lùng nhìn Leiden đang cười dữ tợn: "Lúc trước ta vốn suy nghĩ rút huyết thống của ngươi, để ngươi biến thành người trường thọ là được. Nhưng mà, bây giờ ta đổi ý rồi, dường như ngươi cần trải qua quá trình sinh lão bệnh tử."
Thiệu Khiêm nói rất hời hợt, thực ra dưới tình huống bình thường thì căn bản không thể nào thực hiện được. Dù sao, huyết tộc do người biến thành chỉ cần chấp nhận (embrace) là được, muốn từ huyết tộc biến thành người, thì gần như là không thể nào tồn tại.
Ở đây, không thể không lần nữa cảm ơn tool hack lực linh hồn, dù không cần bí thuật riêng của huyết tộc, Thiệu Khiêm cũng có thể biến Leiden thành con người.
Leiden nghe được Thiệu Khiêm nói chuyện, biểu hiện trên mặt đều thay đổi không ít, sao hắn lại không bị gì? Nước thánh mình lấy được không thể nào là giả, vì sao Ansel không bị thương?
Nghĩ tới đây, tầm mắt Leiden rơi lên người Anthony đứng bên cạnh Thiệu Khiêm, người này là người của giáo hội, nói không chừng là hắn loại trừ nước thánh cho Ansel?
Nhưng, Thiệu Khiêm hiển nhiên sẽ không cho hắn nhiều không gian suy nghĩ, hắn đẩy Anthony ra, sau đó lắc người một cái đã đến bên cạnh Leiden, uy áp thuộc về thân vương toàn bộ áp chế trên người Leiden, để cho hắn căn bản không cách nào di chuyển.
Rồi sau đó, tay phải bao phủ trắng bạc đặt lên trán Leiden, chỉ thấy trên trán Leiden bắt đầu hội tụ từng đường cong đỏ thẫm, khi hội tụ thành hình tròn trong tay Thiệu Khiêm, thì từ từ dung hợp lại.
Theo động tác của Thiệu Khiêm, biểu cảm trên mặt Leiden cũng càng ngày càng dữ tợn, trong miệng mũi bắt đầu từ từ rỉ ra tia máu, bộ dáng kia đáng sợ như ác quỷ mới bò ra từ địa ngục.
Thiệu Khiêm bên này rút huyết thống của Leiden, bên kia mấy khác trưởng lão khác thấy hành động của hắn thì thật sự sợ rồi, thấy Leiden toàn thân như người máu, dường như cũng thấy được hình dáng tương lai của mình. Lập tức, mấy vị trưởng lão đang đứng phía dưới, toàn bộ hóa thành hình người thả ra khí thế trên người tấn công Thiệu Khiêm.
Nhưng mà, mấy người Dellien cũng không phải ăn chay, mặc dù mấy vị bá tước không đánh lại trưởng lão, nhưng bọn hắn cũng không thể mặc cho mấy người này nhào về phía thân vương bệ hạ nhà mình mà. Vì vậy, mấy người kia còn không chưa chạy tới trước mặt Thiệu Khiêm, đã bị cả lại.
Mặc dù Anthony không rời khỏi Thiệu Khiêm, chỉ là đôi mắt vẫn không chớp một cái nhìn chằm chằm đám Dellien đang chiến đấu kịch liệt với mấy vị trưởng lão khác, khi thấy ba vị bá tước trong đó bị thương, bạc giam cầm trong tay được thánh lực thôi thúc biến dài, sau đó quất vào đám người đang chiến đấu bên kia.
Khóe mắt Dellien thấy một luồng ánh sáng bạc quất về phía mình, Dellien theo trực giác vội vàng né tránh, trưởng lão đối diện hiển nhiên không tốt số như vậy, tránh né cũng không kịp, trực tiếp bị quất thành mảnh vụn.
Dellien thấy cảnh này thì cảm thấy răng mình đều phải run, tay hắn run run chỉ Anthony: "Anh, anh anh anh..."
"Cẩn thận sau lưng đó." Anthony lười biếng nhìn Dellien, màu bạc giam cầm trong tay quấn quanh cánh tay y: "Vũ khí không có mắt."
Dellien cứ cảm thấy người này hình như kỳ kỳ, nhưng mà hắn lại không nói ra kỳ kỳ chỗ nào, vì vậy, chỉ có thể tự bực bội thầm suy nghĩ, cách xa y một chút.
Kỳ kỳ chỗ nào? Khẳng định rất kỳ, gã này đang trả thù đó. Y lại không quên Dellien hôn mu bàn tay thân vương bệ hạ nhà mình đâu, thân vương bệ hạ nhà y, lại không ai cũng tùy tiện hôn được.
Đương nhiên, y cũng không muốn để Dellien bị thương thật, vừa rồi nếu như Dellien không có né tránh, y cũng có thể lướt qua người này diệt trừ trưởng lão đối diện hắn. Dù sao, nếu như Dellien chết, thân vương bệ hạ nhà y giận y thì biết làm sao bây giờ.
"Anh đi giúp bọn họ, chỗ em không ai dám tới đâu." Thiệu Khiêm vẫy cánh màu bạc, đưa Leiden lên cao, lòng bàn tay hắn trên trán Dellien đã hội tụ thành quả cầu máu lớn chừng nắm đấm, Leiden bị hắn giam cầm, lúc này toàn thân đều bị máu bao trùm, căn bản không thấy rõ hình dáng ban đầu. (khum biết sao từ cánh vàng thành cánh bạc rùi)
Mà những người trường thọ không ai quản bên dưới, đã sớm bị mùi máu tanh nồng kíƈɦ ŧɦíƈɦ mất đi lý trí, từng người hóa thân thành con dơi muốn nhào vào Thiệu Khiêm.
Mà Anthony vốn định tiếp cận trưởng lão, thấy mấy con dơi không biết sống chết kia thì trực tiếp vung bạc giam cầm trong tay, mấy con dơi kia mới vừa bay lên đã trực tiếp bị đánh thành tro bụi.
Lại qua một lúc lâu, đôi cánh màu đen sau lưng Leiden rụng, quả cầu máu đỏ thẫm trong tay Thiệu Khiêm cũng lớn bằng quả cầu thủy tinh rồi, hắn trực tiếp rút lui giam cầm, ném Leiden xuống. Đương nhiên, không té chết hắn là được.
Leiden từ trên trời rơi xuống đất, sau khi rơi xuống, chân có chút mất tự nhiên cong cong, nhìn bộ dáng kia chắc là bị gãy chân rồi. Chẳng qua, hắn mới vừa bị rút huyết thống, cơ thể lại yếu ớt vô cùng, sau khi rơi xuống cũng không tỉnh lại.
Leiden chết thì cũng không có chết, nhưng liệt thì khẳng định. Trong tay Thiệu Khiêm nâng quả cầu máu đại biểu cho thân phận của Leiden, lạnh lùng nhìn mấy vị trưởng lão bao vây Anthony: "Leiden giờ đã thành loài người, các ngươi xác định còn muốn đánh tiếp?"
Mấy vị trưởng lão còn lại nghe vậy thì không khỏi sửng sốt, mỗi người theo bản năng ngẩng đầu nhìn Thiệu Khiêm, khi thấy quả cầu máu trong tay hắn thì mắt đều lom lom, quả cầu máu kia đối với bọn hắn mà nói, là sức hấp dẫn trí mạng. Chỉ cần lấy được thứ đó, bọn hắn nhất định sẽ có được ký ức truyền thừa càng trọn vẹn hơn.
Trong lòng bị tham lam bao trùm, mấy người còn lại căn bản trong đầu không nghĩ tới những thứ khác, trực tiếp từ bỏ Anthony nhào tới Thiệu Khiêm.
Anthony định đuổi theo, thì thấy thân vương bệ hạ nhà y lắc đầu với mình một cái, y hơi do dự, vẫn lựa chọn tin tưởng quyết định của thân vương bệ nhà y.
Thiệu Khiêm nhìn mấy người xông về phía hắn, căn bản không làm ra động tác khác, chỉ nhìn bọn hắn đưa tay muốn cướp đoạt quả cầu máu trong tay mình, Thiệu Khiêm cười lạnh một tiếng, khi tay mấy người kia sắp chạm đến quả cầu máu, chợt nắm bàn tay, quả cầu máu vẫn chuyện động trong tay Thiệu Khiêm, cứ thế bị Thiệu Khiêm bóp vỡ biến mất.
Trơ mắt nhìn quả cầu máu biến mất ánh mắt mấy vị trưởng lão lập tức đỏ bừng, mấy bàn tay mọc ra móng tay bén nhọn, cào tới Thiệu Khiêm.
Đối với mấy người còn không bằng Leiden này, Thiệu Khiêm đương nhiên sẽ không coi ra gì, khi móng sắc của bọn hắn sắp đến trước mặt mình, uy áp xen lẫn lực linh hồn không giữ lại chút nào bao trùm lên người mấy người này, hoàn toàn cố định giá mấy người ở giữa không trung, căn bản không thể động đậy.
Thiệu Khiêm dựa vào biện pháp lúc nãy, rút toàn bộ huyết thống của mấy người này, sau đó lại bóp vỡ quả cầu máu ngay trước mặt bọn hắn. Nhìn mặt bọn hắn lộ ra biểu tình tuyệt vọng, thì cảm thấy oán khí thuộc về Ansel cùng với mình đời trước biến mất không ít.
Bốn quả cầu máu còn lại bị Thiệu Khiêm toàn bộ bóp vỡ, điều này đại biểu thời đại của bảy đại trưởng lão huyết tộc kết thúc, huyết tộc từ nay về sau sẽ không còn trưởng lão nữa, huyết tộc bốn đời cũng chỉ còn một mình Thiệu Khiêm mà thôi.
Khi Thiệu Khiêm ném mấy vị trưởng lão đã trở thành loài người xuống thì Anthony đi tới bên cạnh hắn, thấy trên mặt hắn bị dính vài vết máu khẽ cau mày, sau đó đưa ngón tay ra lau sạch: "Làm bẩn mặt em rồi."
"Anh giúp em lau là được." Thiệu Khiêm nhẹ giọng cười cười, sau đó đưa tay ôm Anthony, hôn lên mặt y một cái: "Lát nữa giúp em chà lưng."
Đối với chuyện này, Anthony thật sự không thể quen thuộc hơn nữa, cách thức tuyệt đối thuần thục, động tác tuyệt đối thích hợp, lực đạo bảo đảm ông chủ hài lòng.
Dellien thấy thân vương bệ hạ nhà hắn ôm người khác, thì ánh mắt cũng sắp rớt rồi. Hắn cho tới bây giờ lại chưa từng thấy thân vương bệ hạ nhà hắn ôm người khác, chớ nói chi là tiến lên hôn một cái? Bệ hạ, ngài không sao chứ bệ hạ? Ngài cũng dừng bị giáo hội đầu độc nha bệ hạ.
Nhưng mà, tâm tư của bệ hạ nhà hắn đã bị người nào đó lôi đi, căn bản không có rảnh để ý quản quản gia nhà mình đang nghĩ gì.
"Bệ hạ, hôm nay sao vậy?" Dellien cảm thấy trong lòng có chút chua chát. Thân vương bệ hạ nhà y, có thể nói là mình nhìn lớn lên, rốt cuộc cảm giác giống như sắp gả ra ngoài này là sao đây? Xùy xùy xùy, cho dù thân vương bệ hạ nhà hắn muốn kết hôn, cho dù tìm người của giáo hội, cũng phải là người này gả tới mới được.
"Chỉnh đốn huyết tộc, nếu ai tham gia tạo phản, trục xuất khỏi lãnh địa huyết tộc, trọn đời không được tiến vào." Thiệu Khiêm dứt lời kéo bạn đời nhà mình đi luôn. Đi luôn vậy đó.
Dellien nhìn thân vương bệ hạ nhà hắn rời đi, mắt đều trợn tròn rồi. Đã bảo chịu trách nhiệm rồi mà? Đã bảo đại sự làm trọng rồi mà? Ngài trực tiếp kéo người đi luôn, có cân nhắc cảm nhận của người bị bỏ lại chưa?
Hiển nhiên, Thiệu Khiêm không nghĩ tới, hôm nay hắn chỉ muốn tắm sạch, để cho bạn đời nhà mình 'đấm bóp' cho mình.