Mọi Người Đều Nói Ta Nằm Dưới

Chương 94



" Anh yêu em, thực sự rất yêu em từ khi bắt đầu mối quan hệ của chúng ta anh đã có ý nghĩ ở bên em đến hết đời"


Lưu Triệt đột ngột bày tỏ khiến Bách Du ngẩn ra một lúc. Hai người yêu nhau gần một năm Lưu Triệt luôn dùng hành động để chứng tỏ tình cảm của bản thân, rất ít khi nói lời thâm tình. Lần này lại nói một chàng trong tình huống bất ngờ như vậy... Sống mũi cay cay Bách Du nhào lên điên cuồng hôn anh.


Cậu biết Lưu Triệt là người đứng đắn, cũng biết anh nghiêm túc về tình cảm giữa hai người bọn họ. Lưu Triệt bây giờ so với Lưu Triệt mà cậu từng quen còn là người nghiêm túc hơn. Nỗi lo lắng vớ vẩn này có thể vứt bỏ được rồi, người này Bách Du nguyện ý tin tưởng.


--------------


Triệu Huyền chạy vào quán cà phê thì Trần Ngạn đã đi từ lúc nào tức tối vò đầu


" Trần Ngạn này lẩn còn nhanh hơn con thỏ "


Chuyện của Trần Ngạn chỉ giống như một chiếc lá rơi xuống hồ, động một xíu rồi thôi chẳng ảnh hưởng gì tới hồ nước. Ngược lại còn làm tình cảm giữa Bách Du và Lưu Triệt tăng lên, hai người đã có sự tin tưởng nhau. Dù Lưu Triệt chưa thể nói với Bách Du sự thật về anh, nhưng sự im lặng này anh tin là cũng kéo dài không lâu nữa.


Lưu Triệt cũng đã bàn với bố mẹ mình về việc muốn đưa Bách Du sang Mĩ để đăng kí kết hôn. Bố mẹ anh đều rất hài lòng, quả nhiên gỡ bỏ khúc mắc trong lòng liền muốn con mình mau chóng lập gia đình. Nghe Lưu Triệt nói vậy liền hận không thể bắt anh ngày mai lập tức kết hôn. Kết quả này làm Lưu Triệt cảm thấy rất ấm lòng. Anh cũng chưa dự định sẽ kết hôn ngay với Bách Du nói việc này với bố mẹ chỉ là vì muốn họ chuẩn bị tâm lý trước. Dù sao thì trước đây họ cũng phản đối nguyên chủ gay gắt như vậy, anh cũng có chút lo lắng.


Trần Ngạn thì sắp kết hôn, lần này bố mẹ anh ta rất tức giận. Ở nước ngoài Trần Ngạn bừa bãi không ít, qua lại với cả nam lẫn nữ Lưu Triệt chỉ cần gửi một số bằng chứng về việc cậu ta ngủ với đàn ông thì tai họa của anh ta liền ập xuống. Bố mẹ anh ta ngay lập tức liền thúc dục việc hôn nhân, cũng như tước đoạt nhiều quyền hành của anh ta ở trong công ty.


Sau việc này Trần Ngạn cũng không còn xuất hiện trước mắt Lưu Triệt nữa. Nhà bọn họ chuyển thị trường kinh doanh của mình vào trong miền Nam rồi định cự luôn ở đó. Cũng phải bọn họ đâu dám để Trần Ngạn lại đây để dây dưa với Lưu Triệt. Khi biết Trần Ngạn vừa về nước liền muốn tìm Lưu Triệt đã khiến bọn họ tá hỏa. Chẳng mất công sức để bọn họ biết Lưu Triệt là thiếu niên năm xưa có dính dáng tình cảm với con mình, sợ Trần Ngạn thích Lưu Triệt nên vội đi. Lần này bọn họ cũng không dám cho con trai ra nước ngoài nữa, để bên cạnh để ý vẫn tốt hơn đợi cơ cháu nội thì bồi dưỡng cháu vậy.


Nếu không phải vợ chồng nhà họ Trần đã lớn tuổi không thể sinh thêm, lại chỉ có Trần Ngạn là con trai chỉ sợ bọn họ đã bỏ đi Trần Ngạn rồi. Trần Ngạn không thể thoát li gia đình giàu có của anh ta, nếu đi thì anh ta chẳng là gì cả. Anh ta không giống như Lưu Triệt dám vứt bỏ gia đình để lăn lộn trên con đường chông gai. Bản chất anh ta là một kẻ nhát gan yếu hèn, nếu không thì năm xưa cũng không làm ra chuyện như thế. Đây là con đường anh ta tự lựa chọn sung sướng hay bất hạnh anh ta phải tự gánh lấy


-------


2 năm sau


Vào một ngày đẹp trời của tháng 3,thồ tiết mát mẻ dễ chịu tại một ngôi nhà rộng được phủ sơn trắng. Trên bãi cỏ ở sân sau nhà đang có đám cưới được tổ chức. Tháng 3 là tháng đẹp trong năm, rất nhiều cặp đôi đều chọn tổ chức lễ cưới của mình vào tháng này. Nhạc đã được tắt tại trung tâm của bữa tiệc hai người đàn ông mặc lễ phục trắng đang trao nhẫn cho nhau.


Nhẫn cưới này chính là nhẫn do Lưu Triệt tự tay thiết kế, là loại nhẫn đôi mà hai chiếc nhẫn có thể đan với nhau tựa như một chiếc duy nhất. Hai năm qua hai người đã tìm hiểu nhau kĩ càng, hiểu rõ về đối phương và họ chấp nhận nhau. ( Triệt nói cho Du biết rồi nhé)


Lưu Triệt không nghĩ rằng trên đời này còn có một người khiến cho anh tin tưởng không muốn dấu diếm điều gì như thế. Thật hạnh phúc, thực may mắn là vì bản thân có thể sống lại tại đây. Trước sự đòi hỏi của mọi người Bách Du đành phải ra ngoài ném hoa cưới. Bó hoa trắng hồng đàn xen bay lên trời, ngay khi nó bắt đầu rơi xuống một bóng người lao ra đón lấy nhanh như chớp.


Triệu Huyền tự đắc cầm bó hoa cưới cười ha ha


" Bắt được hoa cưới rồi, năm sau có thể bắt được một anh đẹp trai rồi"


Mọi người đều bị dáng vẻ của cô chọc cười, Lưu Triệt nhân lúc mọi người đang tập trung vào hoa cưới nhanh chóng hôn lên môi vợ nhà mình.


- chính văn hoàn -


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.