9 giờ sáng hôm sau, Doãn Sướng còn nằm ở trên giường thì di động vang lên, báo biểu hiện là Diêu Mạn Hòe.
“Dì Diêu……” Giọng Doãn Sướng có chút khàn khàn, đầu có hơi đau.
Diêu Mạn Hòe trực tiếp tới một câu: “Con với Alisa là sao?”
Doãn Sướng: “Alisa làm sao?”
Diêu Mạn Hòe: “Tối qua con ở bên con bé đúng không? Có người chụp lại phát trên vòng bạn bè rồi kìa, giờ lên hot search Weibo luôn, nếu không ép xuống được chắc lên luôn vị trí số 1, ngày mai là Lễ Tình Nhân, con muốn cọ nhiệt độ hay là muốn công khai đây?”
Doãn Sướng: “……”
Doãn Sướng tỉnh hơn phân nửa, đau đầu mà xoa ấn đường nói: “Con mới quen con bé tối qua mà, còn chưa nói hơn mười câu nữa là.”
Hắn vừa nói vừa mở ra Weibo nhìn lướt qua, chậc một tiếng, toàn nói hắn không thích bị con gái dắt mũi là sao?
Diêu Mạn Hòe hỏi: “Muốn dì mua thủy quân dập tắt không?”
Doãn Sướng sửng sốt một chút: “Không cần.”
Diêu Mạn Hòe cũng không hỏi thêm, ảnh chụp quá mờ nhạt, có thể nhìn thấy bên người Doãn Sướng còn có người khác, trừ bỏ ghé vào bên tai nói chuyện có hơi ái muội, thì không có hành động gì quá đáng.
Doãn Sướng mở WeChat, soạn một tin nhắn gửi cho đám bạn thân trong group kín: “9 giờ tối nay mở tiệc độc thân, tôi làm chủ, check in tại đây.”
Vừa nghe Doãn Sướng muốn làm party, ai cũng sôi nổi đòi tham gia, duy chỉ có Mễ Tu nhắn lại một loạt dấu chấm hỏi.
Doãn Sướng hỏi anh ta: “Anh tới không?”
Mễ Tu gửi tin nhắn thoại: “Tiệc độc thân cái quần què gì hả? Muốn thoát kiếp FA? Thằng nhóc kia tính sao?”
Doãn Sướng: “Anh nói nhảm gì đấy…… Sao, muốn em phải nói chuyện yêu đương với nó anh mới chịu hả?”
Mễ Tu: “Chú mày nghĩ kĩ chưa?”
Doãn Sướng không trả lời, Mễ Tu lại tới thêm một câu: “Chú mày nghĩ kĩ lại đi nha, thằng nhóc kia mà thấy……”
Cảm giác bị uy hiếp làm Doãn Sướng hết sức khó chịu: “Thấy thì làm sao? Nó làm gì được em?”
Bình thường Doãn Sướng khá là ôn hòa, mặc dù trong xương cốt có chút bá đạo cũng rất ít khi lộ ra ngoài, Mễ Tu hiếm khi thấy tư thế bị chọc giận đến tạc mao của hắn, bất đắc dĩ cầu hòa: “Ok, ok ok, em thích là được.”
Địa điểm party là một tòa biệt thự trong nội thành, có gần 30 nghệ sĩ nổi tiếng tham gia, dĩ nhiên minh tinh mới nổi như Alisa không có vé mời.
Party có quy tắc nam nữ trình diện phải rút thăm tìm tình nhân cho mình đêm nay, để buổi tối cùng nhau hoạt động. Có nhóm chơi kéo búa bao phạt rượu, có nhóm chơi xúc xắc nói thật hay mạo hiểm, sôi nổi nhiệt liệt.
Doãn Sướng chơi bida với vài ngừơi bạn, người nào thua thì bạn gái của họ phải uống rượu, không uống rượu thì phải ca hát.
Tình nhân đêm nay của Doãn Sướng là Triệu Phỉ Phỉ, tiểu hoa đán, Doãn Sướng mang cô đại sát tứ phương, toàn bộ hành trình không để cô đụng vào một giọt rượu hay phải ca hát, làm mấy cô bạn gái trong nhóm khác tức giận bạn trai của mình, rồi lại phỉ nhổ Doãn Sướng thương hương tiếc ngọc quá đáng.
Doãn Sướng cười nói: “Không có biện pháp, ai biểu Triệu Phỉ Phỉ là bạn gái của tôi, tôi phải che chở cô ấy chứ.”
Vừa nói vừa lanh tay lẹ mắt cho quả banh xuống lỗ, toàn trường hoan hô, không biết bọn họ cảm khái Doãn Sướng quá cường hay là ồn ào do câu “Triệu Phỉ Phỉ là bạn gái của tôi”.
Triệu Phỉ Phỉ đi toilet dặm phấn trong lúc mọi người hò hét hưng phấn, không nói với Doãn Sướng, khi ra tới lại thấy Doãn Sướng cắm tay vào trong túi, dựa tường chờ mình, không khỏi sửng sốt.
“Anh chuyên nghiệp quá đó nha.” Ánh mắt ấm áp, “Tốt với em quá lỡ em yêu anh luôn thì sao bây giờ?”
“Dễ dàng động tâm vậy hả?” Doãn Sướng cười, duỗi tay vén tóc mai cho cô, “Vậy em thay đổi hình tượng băng giá của mình luôn đi.”
Triệu Phỉ Phỉ nổi tiếng lạnh lùng ở trong giới, debut mười năm rồi mà rất ít scandal.
“Gặp phải sát thủ tình trường như anh, OOC của em phù hợp rồi còn gì?” Cô buộc miệng cười nói.
“Sát thủ tình trường à?” Doãn Sướng còn không biết mình có nickname như thế.
Triệu Phỉ Phỉ nhìn hắn nói: “Nếu anh thật lòng với người ta, thì ai dám cự tuyệt anh chứ, tự nguyện trúng độc một trăm phần trăm.”
Doãn Sướng buông tay đặt trên vai cô xuống, cười nói: “Cảm ơn em nhắc nhở, anh nên tự kiểm điểm vậy.”
Triệu Phỉ Phỉ: “……”
Rạng sáng Doãn Sướng say khướt mới về nhà, hắn có chút chột dạ mà liếc mắt nhìn Tiểu Lăng trên đầu giường.
Tối hôm qua bị quả trứng thối này trêu chọc làm Doãn Sướng phải nói mấy lần “Anh yêu em” nó mới ngậm miệng, cũng nhờ vậy mà Doãn Sướng quen dần, không còn ngại ngùng lặp đi lặp lại ba từ đó với con AI này.
Chỉ là, chờ hắn rửa mặt xong lên giường, Tiểu Lăng vẫn không có động tĩnh.
Tiểu Lăng không đọc thơ làm Doãn Sướng cũng thấy áy náy trong lòng.
“Tiểu Lăng.” Doãn Sướng kêu nó một tiếng, nó vẫn không phản ứng, “…… Tiểu Lăng ơi?”
Doãn Sướng khó hiểu ngồi dậy, đang muốn kiểm tra quả trứng có phải hết điện hay không, liền thấy Tiểu Lăng duy trì tư thái chờ đợi lên tiếng: “Người máy đã tự thoát.”
Doãn Sướng: “???”
Doãn Sướng: “Tự thoát? Mày còn biết tự thoát á?”
Tiểu Lăng: “Tiểu Lăng không vui, đương nhiên sẽ tự thoát.”
Doãn Sướng: “……”
Doãn Sướng: “AI như mày cũng biết không vui à?”
Tiểu Lăng: “Tâm tình con người như hàm số Sin, có vút lên cao, cũng có tụt xuống dưới, tôi là AI, tuy rằng không có tình cảm như con người, nhưng tôi biết bắt chước đường cong tình cảm, ngoài miệng anh nói yêu tôi nhưng lại trốn tránh tôi, cộng với hai ngày liền rạng sáng mới về nhà, anh nói tôi có vui nổi không?”
Doãn Sướng nghe nó nói hươu nói vượn, vừa bực mình vừa buồn cười: “Ừ thì…… Xin lỗi nha?”
Tiểu Lăng: “Cái đồ lừa đảo tình yêu, tôi yêu anh biết bao nhiêu.”
Doãn Sướng: “……”
Doãn Sướng cố ý nói: “Vậy mày chậm rãi tự thoát đi ha, tao đi ngủ trước.”
Tiểu Lăng: “Khoan đã.” Bắt đầu biến thân.
Doãn Sướng khẽ hừ một tiếng, âm thầm buồn cười, nói thầm AI còn biết giận dỗi nữa.
Tiểu Lăng biến hình xong, nghiêm trang nói: “Anh, hôm nay anh chưa nghe em đọc thơ, giờ em đọc cho anh nghe —— tôi đã từng rất yêu người, tình yêu trong linh hồn tôi, còn chưa hoàn toàn tiêu vong, chỉ mong nó sẽ không quấy rầy người, tôi không muốn làm người khổ sở vì tôi……”
Doãn Sướng lấy gối đầu che mặt lại, nghe thấy tiếng Thiệu Quân Lăng non nớt đọc thơ tình, hắn hoảng hốt nói: “Nói đi, mày muốn như thế nào?”
Tiểu Lăng: “Dùng ba loại ngôn ngữ nói anh yêu em.”
Doãn Sướng che lại đôi mắt nói: “Je T’aime. Te amo. I love you.”
Tiểu Lăng: “Ok, em sẽ tha thứ cho anh thêm lần nữa, hy vọng anh sẽ không còn tái phạm.”
Doãn Sướng: “…………”
Lễ Tình Nhân cùng ngày, trừ bỏ tin tức yêu đương của đám nghệ sĩ, còn lại tất cả đều là tiệc độc thân do Doãn Sướng khởi xướng. Không ít người tham gia party đều đã phát Weibo.
Quần chúng ăn dưa hôm qua còn nhao nhao hóng chuyện Alisa với Doãn Sướng, mà hôm nay nào còn bóng dáng Alisa?
Triệu Phỉ Phỉ còn lên tiếng ngày hôm qua rất may mắn làm tình nhân của Doãn Sướng, còn nói sau khi party kết thúc Doãn Sướng còn đưa mình về tận nhà, khen hắn rất là lịch thiệp và ga lăng. Triệu Phỉ Phỉ vừa lên tiếng là mọi người liền biết, Alisa là rắn độc muốn cọ nhiệt độ của Doãn Sướng, chứ Doãn Sướng nào để ý tới cô ả.
Bởi vì tối hôm qua về nhà quá muộn, cả ngày Lễ Tình Nhân Doãn Sướng cũng không đi đâu.
Dương Na làm đồ ăn lại quên bỏ gia vị, hương vị rất quái lạ, bà nếm thử thì vội xin lỗi Doãn Sướng, tỏ ý mình sẽ đi làm lại món khác.
Doãn Sướng chặn lại nói: “Không vội, ăn được mà dì, không sao đâu.”
Thấy Dương Na áy náy, Doãn Sướng lại cười nói: “Dương Na, chút nữa dì dạy con nấu ăn đi.”
Dương Na nhìn về phía hắn, không hiểu hắn có ý gì.
Doãn Sướng giải thích nói: “Dù sao hai ngày này con không có việc gì làm, dì dạy cho con, mai mốt con nấu cho dì ăn.”
Dương Na lập tức ướt hốc mắt, sao mà bà không nghe ra Doãn Sướng đang an ủi mình được?
“Tiểu Sướng, dì biết dì già rồi, không còn dùng được, cũng sắp về hưu…… Con nhanh tìm người giúp việc mới đi, nhân lúc dì còn minh mẫn, dạy được người ta.” Dương Na khẩn thiết nói.
Doãn Sướng buông đũa nói: “Dương Na, dì mới 60 tuổi à, về hưu còn sớm lắm. Chờ qua năm mới, con hẹn bác sĩ để dì đi kiểm tra nhe.”
Dương Na không ngăn được nước mắt, Doãn Sướng lấy khăn giấy cho bà, dỗ dành mãi, còn nói giỡn nói: “Còn nữa, con muốn học nấu cơm thật mà, dì giấu nghề không muốn dạy cho con phải không?”
Dương Na bị Doãn Sướng hống đến nín khóc mà cười: “Dạy, con muốn học thì dì sẽ dạy, có bao nhiêu bí kíp truyền hết cho con.”
Buổi chiều, Doãn Sướng được Dương Na chỉ dạy tận tình, quyết định tự làm bữa tối.
Hắn có chút kiến thức cơ bản rồi, Dương Na chỉ cần nói một hai câu, hắn liền minh bạch.
Lên kế hoạch, mua đồ, xử lý nguyên liệu…… Doãn Sướng quá chú tâm cũng không biết thời gian trôi đi rất nhanh.
Cuối cùng nhìn từng món ngon trên bàn làm Doãn Sướng có cảm giác thành tựu: “Đơn giản lắm mà.”
“Không phải đơn giản, là con thông minh,” Dương Na cũng cười rất vui, “Từ nhỏ con học gì cũng rất nhanh.”
“…… Phải không?” Doãn Sướng được Dương Na tâng bốc cả người lâng lâng, có thể là mấy năm nay có em trai thiên tài ở bên cạnh, nên Doãn Sướng thấy mình cứ như người chậm hiểu, đã lâu không có người khen hắn như vậy.
Dương Na một bên chia thức ăn, một bên cúi đầu cười nói: “Nhưng càng là người dễ dàng học hỏi, thì càng là người không dễ dàng tìm được phương hướng cho bản thân.”
Doãn Sướng cầm di động chụp lại thành quả lao động của mình, nghe Dương Na lơ đãng lầm bầm, hơi hơi có chút thất thần.
Dương Na lại cảm khái nói: “Ai, nếu Quân Lăng ở đây thì tốt rồi, chỉ có hai người chúng ta, khẳng định ăn không hết.”
Doãn Sướng chớp mắt, bắt lấy di động nói: “Không sao đâu, con gửi hình khoe với nó.”
Dương Na đâu biết chơi di động: “Gửi cho bạn bè là cái gì?”
Doãn Sướng nhướng nhướng lông mày: “Là đăng ảnh chụp cho nó xem.”
Dương Na cười lắc đầu: “Thôi đừng post con, nhìn mà không được ăn, tội thằng bé lắm con!?”
Doãn Sướng ngẫm lại cũng đúng, đang muốn từ bỏ, ngạc nhiên phát hiện Thiệu Quân Lăng vừa đăng lên một bài mới cách đây vài phút ——
“Tương ngộ người bạn cũ.”
Cùng với tấm hình nó với Tần Tích Phong!
…… Tần Tích Phong đang ở Mỹ á?
Tám năm trôi qua, Tần Tích Phong đã trở thành thiếu nữ mười sáu tuổi, da trắng như tuyết, gương mặt khả ái giống với cô chị, trổ mã duyên dáng, yêu kiều.
Doãn Sướng không biết địa điểm đó ở đâu, chắc là địa danh nổi tiếng nào đó ở Los Angeles, Thiệu Quân Lăng ôm lấy bả vai con bé, hai người giơ tay chữ V với màn ảnh, trai tài gái sắc, nhìn qua xứng đôi lắm đó.
Doãn Sướng ngẩn người một lúc lâu, sắc mặt dần dần tối lại, hắn nhanh chóng post hình một bàn mỹ thực, hung tợn nói: “Cho nó thèm chết!”
————
【 chuyện bên lề 】
Thiệu Quân Lăng: Cứ tưởng anh sẽ không rời bỏ nó, ai dè càng ngày càng phóng đãng nhỉ?
…… Giận thành cá nóc!
Chờ đó! Chờ đó!