Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 237





Tôi nói đến hai chữ gọi hồn có chút bất đắc dĩ, tình hình nhà này so với chúng tôi nghĩ phức tạp hơn nhiều
Gọi hồn ở dân gian còn gọi là gọi hồn từ từ, có ghi lại ở vương triều Càn Long, ở giang nam đã từng đột nhiên bùng nổ một loại tên là gọi hồn yêu thuật
Nghe nói dân chúng thờ phụng thông qua một người có cùng tóc và tên, có thể trộm hồn phách của đối phương đến phụ vụ chính mình, cách nói này nhất định gây khủng hoảng, kinh động hoàng đế
Sau khi ném mấy chiếc mũ cánh chuồn, cùng mất vài tính mạng của thảo dân, việc này đã được áp xuống
Gọi hồn, có thể hiểu là ” tục” một liệu pháp tinh thần, nếu mộ vãn thần ở chỗ này thì tốt, hắn là đại vu vương, khẳnh định ở chỗ này có thể hạ bút thành văn
Gia đình này còn một cậu con trai thứ 3, đau đầu luôn cảm lạnh phát sốt, cô con cái thứ 2 nói với anh tôi, cô ta nghe được em trai mê sảng nói:” đại tỷ, hắn không hợp đâu, tỷ theo đệ về nhà được không….”
Lời này có chút không đầu không cuối, nhưng anh tôi vừa nghe liền biết có chuyện, cậu con trai triền miên giường bệnh, mơ mơ màng màng như vậy, có tỉnh dậy cũng ngây ngốc, chính là bộ dáng bị mất hồn.
Cho nên cần phải gọi hồn, nhìn cậu bé nay có phải bị đại tỷ gọi hồn đi rồi không.
Giang khởi vân nghe xong khẽ nhíu mày:” nhà phàm nhân này nhiều nghiệp chướng vậy sao?”
” Ông chủ mỏ quặng giàu mới nổi, nói không có nghiệp chướng ai tin? Nói không trừng trong mỏ quặng nhà hắn chết không ít người, nhưng là áp xuống, có bao nhiêu nhà giàu mới nổi mà không thẹn với lương tâm”.

Tôi vừa nói vừa xoa mặt, chuẩn bị xuống xe.
” Đừng di chuyển…..” anh ta đột nhiên bế tôi lên.
Tôi có chút lo lắng, động tác này có ý gì? Tôi cùng anh ta ở vs nhau lâu như vậy, sao có thế không biết.
Anh ta chẳng nhẽ muốn nếm thử hương vị?
Tôi đẩy vai anh ta ra, nói:” nơi này không được, không được! Tẹo nữa không thấy tôi xuống, anh tôi sẽ gọi tôi..



Giang khởi vân khẽ thở dài, khẽ hôn môi, rồi buông tôi ra
Trong nháy mắt, trong lòng tôi có một tư vị không nói lên lời.
Giống như …..

Ngay cả sự thân mật nhất cũng không còn
Có phải lâu lắm rồi không có làm, làm tôi đã quên anh ta từng lạnh lùng nhéo cằm tôi, cảnh cáo: nhớ tới bổn phận của thê tử.
Tôi có đang làm quá không?
Thấy anh ta khôi phục biểu cảm lạnh lùng, trong lòng tôi có chút chua xót, trào ra một cảm giác tội lỗi
Anh ta trước kia làm sao quản tôi muốn hay không muốn? Trước nay đều đoạt lấy, không được xía vào
Lúc đó, không phải tôi nhẫn nhục chịu đựng sao…..
Nhưng hiện tại, anh ta lại băn khoăn bụng tôi, tôi ngược lại lần lượt trốn tránh ….

Là có hơi cậy sủng mà kiêu?
” Khởi vân ….” Tôi nhìn anh ta
Đôi mắt đen buông xuống, nhìn thẳng vào mắt tôi.
” ừm…..

Thanh tịnh cực lạc thiên còn có thể đi không?” Tôi hỏi
Anh ta hơi nhíu mày nói:” muốn đi sao? Không phải em gét nơi đó chỉ có thân xác thôi sao?”
” Có giường là đủ”.

Tôi to gan lớn mật hôn lên mặt anh ta:” …,… Tẹo nữa chúng ta đi chứ?”
Anh ta nguy hiểm híp mắt:” em muốn làm gì?”
” Tôi phải hỏi anh mới đúng, anh muốn làm cái gì?” Tôi tiếp tục to gan lớn mật đưa thấp xuống lỗ tai, nhỏ giọng nói:” ….

Nhớ rõ điểm hoá thêm gối đệm chăn…..

Để lót eo…”
Tôi cắn anh ta một cái, mau chóng nhảy xuống xe, không dám nhìn.
Không có biện pháp khác, tôi lúng túng như vậy, dũng khí liên tục không quá mười giây.
Thật sợ anh ta sẽ nhìn thấy mặt đỏ như tôm luộc, quá mất mặt.
Tim tôi đập giống như hươu chạy, giống như phát ra một lời mời không thể tin được?

Cho đến khi chạy đến bên cạnh anh tôi, tôi vẫn còn cảm thấy giang khởi vân ánh mắt lạnh băng nguy hiểm dán chặt sau lưng tôi.
” Tiểu kiều, em chạy cái gì? Ngay cả đế giày bằng em cũng không thể chạy, mặt đất ở đây không có bằng phẳng đâu”.

Anh tôi cau mày, giáo huấn tôi.
Tôi méo miệng, trêи xe có một phu quân nhìn chằm chằm tôi so với quỷ còn đáng sợ hơn nhiều, không chạy chỉ có thẹn thùng bốc cháy tại chỗ.

Đứa trẻ, người mẹ có mối liên hệ sâu sắc nhất, chúng tôi để vợ ông chủ mỏ quặng cầm theo một chiếc đèn lồng giấy trắng, đứng ở giữa ngã tư cách nhà không xa
Giờ tý vừa đến, bà ta ở ngã tư, từng tiếng gọi tên con trai
Ngôn ngữ có linh, là tốt hay xấu, phụ thuộc vào ngươi mang theo tình cảm đi gọi.
Vợ ông chủ mỏ quặng hơi sợ hãi, ngữ khí run rẩy, tôi cùng anh tôi đứng dưới gốc cây ra hiệu để bà ta ổn định.
Hét lên một lúc, bà ta có chút mệt mỏi, cho rằng bị chúng tôi lừa, đúng lúc này, đèn lồng giấy trắng trong tay bà ta ánh sáng thay đổi
Vừa rồi vấn là màu đỏ ấm áp, một chút biến lạnh, dần dần biến sang ánh sáng xanh đậm.
” Ahhhh!!!!” Vợ ông chủ mỏ quặng sợ hãi hét lên.
” Tiếp tục kêu lên”.

Anh tôi nghiếng răng nói ” ngươi không muốn con trai tỉnh lại”
Ông chủ mỏ quặng lo lắng đến không thôi, nói với vợ:” đừng dừng lại! Gọi nhanh đi”
Vợ hắn cắn răng, giọng nói run rẩy tiếp tục gọi tên cậu con trai, một thân hình mờ nhạt tiến về phía bên này
” Tiếp tục kêu! Đừng có dừng lại”.

Anh tôi ra hiệu.
Vợ ông chủ mỏ quặng sợ tới nỗi chân mềm nhũn ra, bà ta cắn răng run rẩy tiếp tục gọi tên con trai

Đằng sau một bóng dáng thiếu niên bước về phía bà ta vài bước, đột nhiên phía sau xuất hiện một đôi tay trắng bệch túm lấy quần áo sau lưng thiếu niên, liều mạng kéo lại
” Ahhhh!!!” Vợ ông chủ mỏ quặng hai mắt vừa trợn lên đã ngất đi
” Mẹ nó! Miệng cọp, gan thỏ người đàn bà đanh đá này! Chửi đổng hung ác như vậy, mà làm chút chuyện cũng vô dụng! Này, ngươi mau cầm đèn lồng tiếp tục gọi, chờ con trai ngươi hồn đến phía sau ngươi, ngươi liền về gọi vừa dắt hắn về nhà, chuyện đằng sau để chúng ta”
Anh tôi đẩy ông chủ mỏ quặng, ông chủ mỏ quặng sợ tới mức tè ra quần, chỉ có thể chạy đến cầm đèn lồng tiếp tục kêu
Bàn tay trắng bệch kia dùng sức kéo sau lưng cậu thiếu niên, chính là không cho hắn về nhà
Tôi nhắm ngay vị trí, ngón thứ hai, ba, bốn năm ngón tay giao nhau, mở một huyệt ở giữa, ngón cái véo dần văn, nhéo ra gông quỷ quyết.
Bàn tay kia đột nhiên co rụt lại, hình ảnh mờ nhạt của thiếu niên được thả ra, tiếp tục lảo đảo bước về phía trước
Anh tôi nháy mắt với ông chủ mỏ quặng, hắn xoay người cầm theo đèn lồng, vừa gọi tên con trai vừa đi về nhà
Sắp bước vào cửa, một giọng nữ trong đêm đen tĩnh lặng đột nhiên vang lên….
” Bố mẹ, chỉ cần đệ đệ, không cần con sao…”
Âm thanh này cổ quái quỷ dị, vừa nghe được toàn thân tôi nổi da gà, nữ quỷ hồn này, đã bắt đầu vặn vẹo
Oán niệm quá lớn, sẽ biến quỷ hồn thành tà linh ác quỷ, quỷ hồn nhẹ thì đe doạ tính mạng quấy phá, nặng thì hại chết cả nhà không bỏ qua một ai
Ông chủ mỏ quặng toàn thân phát run, nước mắt chảy ra, tay run đến sắp không cầm được đèn lồng:” con gái, con không nghe lời, cái gì cũng không nói với chúng ta, bản thân muốn chết, còn muốn ở lại trong nhà hại chúng ta sao? Ba mẹ thật xin lỗi con”.
Nữ quỷ âm thanh u oán, khóc:” con không muốn hại mọi người…… Con chỉ muốn gặp hắn ….

nhưng hắn không thấy con, con đành phải kêu đệ đệ tới giúp gọi hắn…..”
———————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.