Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 243





” Hai anh em cô muốn gia nhập vào mộ gia sao? Nhưng tiểu kiều đã có chủ, phàm ca cũng chưa lập gia đình, cô xuy xét một chút về việc trở thành bạn đồng hành, theo tôi được biết, phàm ca đối với nữ nhân vẫn rất có ý, đưa tiền tặng đồ vật vẫn rất hào phóng…… Tất nhiên là không liên quan đến cảm xúc phía dưới….

Nhưng cô giàu như vậy, phàm ca lấy cái gì tới bù đắp cảm xúc cho cô?”
Tống vi nói ra lời đúng tâm sự trong lòng, cô ấy là người hiểu rõ người khác nhất
Anh tôi sở dĩ cả ngày nói ngụy biên tà huyết, bởi vì ước có bạn đồng hành, anh tôi không cần tình cảm gánh nặng, tự do tự tại, không thích chịu đựng, không muốn gánh trêи lưng những thứ như vậy.
Mà lâm tiểu thư cái gì cũng không thiếu, về sau còn có một người cha khống chế vận mệnh quốc gia, lòng dạ thâm trầm, còn có người anh trai làm mưa làm gió, cô ấy không biết sinh ra còn có mục tiêu gì để theo đuổi.
Lâm tiểu thư méo miệng nói:”…..

Bạn đồng hành? Hắn sẽ liếc mắt nhìn tôi một cái à”.
Cô ấy nói lời này ngữ khí thật khó xử, chẳng nhẽ cô ấy không tiếp thư được từ này sao?
Hơn nữa cô ấy đối với thần quái bắt quỷ thật hứng thú, còn có vẻ giống như yêu thích cuồng nhiệt, còn có bộ dáng của học sinh tiểu học, cuộc sống thật đơn điệu làm sao.
” Cô là ai? Có vẻ như quen với mộ tiểu kiều à?” Lâm tiểu thư nhìn tống vi, có vẻ bất mãn khi tôi và cô ấy rất thận mật.
” Tôi là ai ư? Tôi là bạn tốt của tiểu kiều”.

Tống vi giận giữ nói.

” Bạn tốt thì ghê gớm sao? Tôi cũng là bạn tốt của cô ấy”.
” Tôi là bạn tốt! Bạn thân! Hiểu chưa? Có thể mua cho cô ấy nội y tình thú sao”.
” Hừ, tôi cũng từng xem ngực cô ấy, có gì đặc biệt hơn người……”
Tôi nhìn họ không nói lên lời, bất lực nhắc nhở:” tống vi, anh trai cô ấy là chủ nhân của nam thần kia ……”
Tống vi nghe xong lập tức câm miệng, sau đó tức giận nói:” tiểu kiều, cậu còn không biết nam nhân đó là gì, lạnh lùng đến muốn bệnh! Cả ngày cầm điện thoại chờ hồi âm đến ngủ gật, hắn liền hồi âm một chữ ừm, thiếu chút nữa làm tôi tức chết”
Tôi cười cười:” nam nhân không phải ai cũng tệ, cậu cố gắng lỗ lực, thuần phục nam thần độc quyền của cậu là được”
Lâm tiểu thư ngồi một chỗ nghe tôi và tống vi nói chuyện phiếm, tống vi phun trào tới miệng nói không ngừng nghỉ
Tôi hơi xấu hổ, có vẻ như đã bỏ rơi lâm tiểu thư
Nhưng cô ấy cũng không chen chân nói vào, liền ngồi một chỗ nghe chúng tôi nói chuyện phiếm, một giờ sau, tống vi bối rối nói:” cô không buồn à? Một câu cũng không nói?”
” Tôi không có chuyện để nói, hơn nữa nói nhiều sẽ thành nói nhảm, anh tôi nói tôi đừng nói chuyện lung tung”.

Cô ấy bĩu môi.
Cuộc sống cô ấy thật sự buồn tẻ …..

Giàu có như vậy, nhưng bởi vì nhu cầu chính trị trong nhà, nên không dám khoe giàu, đi ra ngoài làm việc cũng không được
Cô ấy đơn thuần như vậy, nếu đi ra ngoài làm việc, sẽ bị người ta hãm hãi đối phó với bố cô ấy, cho nên lâm ngôn hoan không có cô ấy ra ngoài trải nghiệm cuộc sống.
Tôi còn đang cảm thán, anh tôi đột nhiên mở cửa phòng tôi nói:” tiểu kiều, đêm nay chúng ta …….”
Anh tôi nhìn thấy trong phòng còn có người, sửng sốt một lúc, anh tôi nửa thân trêи không mặc áo, có lẽ vừa mới tắm xong, tóc còn nước nhỏ giọt, nửa thân trêи lộ ra cơ bắp săn chắc khoẻ mạnh, anh tôi chỉ mặc một chiếc quàn sooc ngắn mỏng, ẩn ẩn còn nhìn thấy bộ phận kia hơi nhô lên.
Bộ dáng này, tôi đã quen, ngày cả khi anh tôi mặc chiếc quần sịp chạy đến, tôi cũng không ngạc nhiên.
Thậm chí nhờ tôi nấu đồ ăn khuya, anh tôi còn thò tay vào cào cào, một bộ dáng suy đồi.
Tống vi lập tức che mặt nói:” ôi, ôi, phàm ca, làm ơn đừng hϊế͙p͙ ɖâʍ đôi mắt em, anh mị lức lớn quá, em sẽ quên phản kháng”.
” Mẹ khϊế͙p͙! Anh biết em ở đó à!” Anh tôi lập tức chạy xuống phòng ở lầu hai mặc áo.
Anh tôi chạy lên lần nữa, vừa đẩy cửa liền nhìn đến lâm ngôn thấm ngây ngốc, dưới mũi chảy vài giọt máu tươi, tống vi kêu lên:” này! Cô không đến mức, chảy máu mũi chứ”.
Tôi tay chân luống cuống đưa khăn giấy cho cô ấy, lâm tiểu thư trêи quần áo đều dímh máu, trời ơi, vệ sĩ của cô ấy có xông lên dùng súng chĩa vào chúng tôi không?
Anh tôi mặt đầy chấm đen, khoé miệng giật giật:”mẹ nó, cô đừng ở nhà tôi đổ máu được chứ? Tôi không muốn bị mấy bộ đồ đen vây quanh cửa hàng, như thế làm sao tôi buôn bán”
” Ai kêu anh không mặc quần áo!” Lâm tiểu thư giận giữ nói:” không mặc áo liền chạy đến phòng nữ nhân, còn không gõ cửa”
“…… Tôi ở nhà tôi không mặc áo là chuyện bình thường, có chuyện gì sao? Nhìn thấy nửa thân trêи liền chảy máu mũi, cô như vậy làʍ ȶìиɦ thế nào? Rong máu à? Hơn hai mươi tuổi rồi, giả vờ cái gì”.


Anh tôi mắng.
Thái độ này đừng nói đối với lâm tiểu thư, ngay cả đối với tống vi có giáp chiến thần cũng sẽ bị tấn công thương tích lớn.
Lâm ngôn thấm sắc mặt vừa trắng vừa đỏ, dùng khăn giấy che lại mũi, cùng tôi nói tạm biệt liền chạy xuống lầu
” Anh….” Tôi bất đắc dĩ đến trước mặt anh nói nhỏ:” đừng hung dữ như vậy? Cô ấy ngồi ở đây một giờ cũng không nói quá hai câu, anh vừa đến lại mắng cô ấy chạy mất.

…… Không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, anh trai cô ấy giúp chúng ta không ít đâu”.
” Được, được, lần sau không mắng, nếu không cô ấy trong suốt? Chuẩn bị đi ….

Đêm nay chúng ta đi mua ít đồ”.

Anh tôi nói.
Lâu lắm rồi không đi quỷ thị, hiện tại chúng tôi dùng phù chú ít hơn, nhưng bố tôi nói, không thể chỉ mua phù chú, còn có rất nhiều pháp khí đạo cụ hữu dụng, muốn mua một ít để chuẩn bị cho một số tình huống bất ngờ.
Lối đi vào chợ phía tây ảm đạm hơn nữa còn quá xa, cho nên anh tôi đưa tôi đi qua phía sau nghĩa trang công cộng
Anh tôi chuẩn bị đốt tiền giấy, một trận gió nổi lên liền thổi tắt bật lửa trong tay anh tôi
” Ô? Đây là ý gì?” Anh tôi khó hiểu, bật lên ngọn lửa lần nữa
Cơn gió lại thổi tắt ngọn lửa.
” Sao vậy? Chê ta bỏ ra một ít tiền mua bật lửa không đủ cấp bậc đúng không? Ta còn phải đi mua zippo phiên bản giới hạn tới đốt tiền giấy sao?” Anh tôi buồn bực nhìn xung quanh.
Trêи mặt đất còn chút tàn tro của giấy tiền đã đốt, rõ là có người đi vào, nhưng tại sao thổ địa công lại thổi tắt lửa của chúng tôi?
Anh tôi nghĩa nghĩa, đưa tay sờ sau cây liễu, nó đã được mở ra
” Haha, thổ địa ước chừng nhận được lệnh từ chồng em, nên đường phí cũng không muốn thu”.


Anh tôi kéo tôi đến chợ phía đông.
Chúng tôi đeo kính râm lớn, khẩu trang trắng ở thị trường chợ đen vẫn là một dòng nước trong, hôm nay nơi này thật nhiều người.
Anh tôi ở trêи tay viết:” hẳn là sắp đến lễ đoan ngọ và rằm tháng bảy “
Hai đại hội quan trọng này, hẳn là phải giao dịch trước, chúng tôi phải nhanh chóng mua đủ đồ vật cần dùng, lại gần nữa đến cửa hàng có cây gỗ đen trước cửa, anh tôi dùng ánh mắt, ý bảo tôi đi vào
Tôi đến muốn chết, không phải chứ, anh trai, anh thật sự muốn đưa em tới đây mua bao cao su sao?
Bước vào cửa hàng, anh tôi đối với bà lão lưng còng nói:” có đồ cho người già dùng không?”
Tôi thở phào nhẹ nhõm, hoá ra muốn mua cho thái gia gia……
Thái gia gia ở tuổi này, tình ái chỉ là tiếp nối của sự dịu dàng, phẩm chất thế nào…..

Khụ, không thể yêu cầu quá cao.
Không nghĩ tới lão bà kia còn nhớ tới tôi, bà ấy hỏi:” cô nương, lần trước không mua, lần này có đo bằng miệng lớn nhỏ ra sao không?”
TÔI……
———————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.