Anh ta nói đi là đi, tôi nhìn thấy vầng sáng trắng kia, mau chóng túm lấy vạt áo anh ta:” đợi, đợi đã! Anh tôi vẫn ở đây”
Anh ta hơi nhíu mày nói: ” không được, người phàm không thể đi được con đường này”.
“….
Tôi cũng muốn nói với anh tôi một tiếng, anh không thấy tôi nhất định sẽ rất lo lắng”
” Mộ tiểu kiều, em không có điện thoại à?” Anh ta cau mày nói:” hơn nữa đầu óc của hắn so với em tốt hơn nhiều, còn cần em lo lắng cho hắn sao?”
Tôi đành phải ngậm miệng, cái này là lối đi xuyên đến căn phòng của tôi, và căn gác nhỏ ở thẩm gia.
Tôi đột nhiên xuất hiện ở nhà, doạ bố tôi đến hoảng sợ, sau một hồi giải thích, tôi gọi điện thoại kêu đại bảo đảm đương làm tài xế
Trình bán tiên vẫn thế, cả ngày cắm rễ bên trong hẻm quả phụ.
Hắn lại lần nữa nhìn thấy tôi, thiếu chút nữa là khóc
” Tiểu nương nương, tổ tông của ta, muốn ta trở thành bác sĩ độc quyền của nhà người sao? Lại còn không thu tiền! Ta thật cực khổ mà ….” Trình bán tiên ủ rũ nói.
Tôi hơi xấu hổ, sau khi làm tiêu độc cho bố tôi, bản thân hắn tổn thương rất nặng, lại còn đánh chiết khấu, chi phí ban đầu là 20 triệu, nhưng chỉ thu của chúng tôi 10 triệu.
Lần trước anh tôi bị thương nhẹ, hắn đã trị liệu miễn phí, lần này lại đến lượt tôi.
Giang khởi vân trường khí lanhj băng, khiến hắn bị áp lực cực lớn, đế quân đại nhân cười lạnh nói:” đòi tiền phải không? Có nhiều thứ ở minh phủ, ngươi trở về, bổn toạ sẽ cho ngươi nhập luân hồi, lúc đó ngươi sài không hết”.
Anh ta tự sưng là bổn toạ, khiến đối phương quỳ xuống đất
Trình bán tiên vốn dĩ là quỷ tiên mất tích của minh phủ, ẩn giấu ở nơi hạnh phúc phồn hoa này, giang khởi vân thấy hắn làm người tiêu tộc, làm việc thiện, không làm việc ác, nên mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho hắn.
Nếu hắn bị bắt trở lại minh phủ, hắn sẽ phải bị xử phạt.
Trình bán tiên cực khổ dập đầu nói:” đế quân đại nhân, tôi nào dám đòi tiền tiểu nương nương, …… Trời ơi…… Mời tiểu nương nương vào trong nhà, vào trong nhà ngồi”.
Quy trình tiêu độc của hắn tôi đã thấy, chiếc gương dưới gầm giường sẽ phản ánh ra ác niệm trong lòng, hơn nữa sẽ phóng đại những ác niệm đến vô biên, một chút ác niệm cũng sẽ biến thành tâm tư khủng bố làm người ta kinh hãi
Cho nên, không thể có một ý xấu, một khi có ý xấu, có lẽ ở cơ duyên trùng hợp với các nhân tố tha hoá bên ngoài, sẽ trở thành ý niệm cuồng bạo, mất kiểm soát.
Giang khởi vân đứng bên cạnh tôi, tôi không dám nằm xuống, tôi sợ…..trong lòng có ác niệm gì đó bị anh ta nhìn thấy
” Anh…..
Đi ra bên ngoài chờ tôi được không?” Tôi thử hỏi.
Anh ta nhàn nhạt nhìn tôi một cái nói:” đóng cửa đối với ta có tác dụng sao?”
Cái này……
Thật rối rắm, tôi cũng hy vọng anh ta bên cạnh tôi, nếu không tôi cũng sợ bị chính ác niệm của mình doạ sợ.
Nhưng tôi cũng sợ anh ta sẽ nhìn thấy ác niệm của tôi
Cảm giác giống như linh hồn của mình đều bị anh ta nhìn thấu — trêи đời này làm gì có ai thuần khiết đến không có chút nào tạp niệm, đúng không?
Hai mặt tốt xấu, có đôi khi chúng ta đã đối tốt với một số người, có đôi khi chúng ta đối không tốt với một số người, trêи đời này làm gì có hoàn hảo.
” Em đang sợ cái gì, mộ tiểu kiều?” Giang khởi vân hơi khom người, bước đến trước mặt tôi thấp giọng nói:” em có chuyện gì mà ta không biết? Về tiểu tâm tư, em còn muốn giấu ta sao”
” Tôi không biết mình có ác niệm gì…..” Tôi nhỏ giọng nói, nghĩ thầm chính mình đã làm điều ác, đã từng câu sinh hồn của hai luyện thi nhân, cái này khẳng định là ác
Khi làm mắt trận trong phong ấn pháp trận, đoàn sương đen kia đã từng nói với tôi: ngươi được bảo vệ thật tốt, một tia mưa gió cũng không rơi xuống trêи vai ngươi, cho nên ngươi mới có thể giữ an toàn cho bản thân
Nhưng hiện tại tôi trải qua nhiều điều như vậy, ác niệm trong lòng tôi có tăng lên hay không?
” Nếu nhìn thấy tôi ở một nơi không tốt thì phải làm sao?” Tôi lo lắng nhìn anh ta.
Giang khởi vân cười cười, hôn lên khoé môi tôi:” đừng lo, em ở nơi nào cũng tốt….
Tiểu thê tử của ta, em là người thế nào, chả nhẽ ta không biết sao?”
Anh ta nói như vậy, tôi cũng không có lý do gì đuổi anh ta đi, huống chi, anh ta không có ý định ra ngoài.
Trình bán tiên nơm nớp lo sợ nói:” đế quân đại nhân…… Cái này…..
Có phải tôi nên tránh đi một chút, để ngài và tiểu nương nương ở cùng nhau không? Tôi ở đây có chăn nệm mới, ngài có muốn dùng không?”
Tôi đầu đầy chấm đen, tên này có ý gì! Chúng tôi chỉ hôn một cái mà thôi, hắn bắt đầu bổ não ra hình ảnh khác!.
Hiện tại bụng tôi lớn như vậy, nằm ngửa sẽ cảm thấy khó thở, trình bán tiên dùng gối đầu đệm lưng cho tôi, để tôi dựa vào đầu giường
Giường cáng nơi này là chuẩn bị cho tiêu độc, thi độc so với âm độc xử lý dễ dàng hơn, chỗ này tôi được long tiểu ca kịp thời khống chế, nên chỉ bị cắn mất một mảnh da nhỏ, bị thi khí xâm nhập.
Nhưng trình tự giống nhau, trái tim tôi đập thình thịch, chẳng mấy chốc, thân thể giống như đắm chìm trong nước, ý thức của mình càng lúc càng xa, tôi không ngừng nhắc nhở chính mình, giang khởi vân đang ở bên cạnh, đừng toát ra một ít ý niệm cảm thấy thẹn thùng
Nhưng lúc này ý thức không bị tôi khống chế nữa, thậm chí đến đôi mắt cũng không thể chuyển động, chỉ có thể nhìn chằm chằm vào chiếc gương đồng cuối giường.
Giương đồng hiện lên hình ảnh, là hình ảnh ký ức khắc sâu trong đầu tôi
Hầu như không có ngoại lệ, đều là cảnh anh ta phúc hắc ở trêи thân thể tôi thì thầm nói chuyện, tuy rằng chỉ là những gì tôi thấy, nhưng thật dễ dàng đoán chúng tôi đang làm gì!
Quá mất mặt …
Nhưng hình ảnh đó thật ngắn ngủi, thời gian càng lúc càng trôi về trước, tôi đột nhiên thấy được một hình ảnh nằm sâu trong đầu óc tôi.
Một nam tử trẻ tuổi đang ngậm thuốc lá, quay đầu nhìn tôi, tóc lộn xộn,nhìn thấy tôi sửng sốt đến nửa ngày
Tôi muốn cười.
Đó là anh trai tôi.
Lúc bố tôi đưa tôi về nhà, anh vẫn là tiểu hỗn đản ở trường học
Cả ngày chơi bóng em gái, chơi gậy, chơi game, dỗ dành cô giáo đến cười tủm tỉm, nhiều lần anh tôi vượt qua đuờng đèo ở độ cao thấp nhất
Lần đầu tiên thấy anh tôi ở nhà, lòng tôi thấp thỏm đến không thôi, sợ anh tôi không chấp nhận được một người đột nhiên về đây chung sống.
Kỳ thật, mỗi năm đến tết chúng tôi cũng có gặp mắt, anh tôi cùng bố tôi về quê ăn tết, chúng tôi gặp nhau có mấy ngày.
Nhưng chân chính cùng nhau sinh hoạt có khi còn chưa quen, anh tôi yên vui ánh mắt lạc quan, cuộc sống giống như trò chơi của anh vậy, làm tôi choáng váng.
Dường như sau này tôi luôn ỷ lại vào anh tôi, không có mẹ, bố cũng không ở bên cạnh, đột nhiên có một người tâm lý cẩn thận chăm sóc tôi, khiên tôi thật cảm động
Một trận ủy khuất, thanh âm khóc thút thít vang lên trong đầu tôi.
” Huhuhu…..
Đau quá…..
Vì sao lại đối xử với tôi như vậy……”
” Tôi không muốn sinh con, có thể rất đau rất đáng sợ! Rất khủng bố…..”
” Hắn thật xấu, lại còn lưu nhiều thứ như vậy bên trong tôi, …… Tôi không muốn mang thai, thật vất vả…… Làm lâu như vậy lại đau rát……”
Tôi … Nếu tôi có thể di chuyển, nhất định sẽ bóp chặt ác niệm của mình, khiến cô ấy câm miệng
Nhưng lời nói này thật xấu hổ
Trước đây tôi không dám nói những lời này với giang khởi vân, chỉ nhẫn nhịn chịu đựng tiếp thu
Bây giờ mối quan hệ với anh ta đã được cải thiện, quả thật cũng có một chút cậy sủng mà kiêu, cho nên những tiểu tâm tư này tựa như bong bóng lao ra
Lúc tôi đang ảo não, trêи vai đột nhiên đau xót, giống như có thứ gì đó từ miệng vết thương chui ra
Tôi nhắm mắt lại, không dám nhìn.
Trìn bán tiên hút thi độc ra khỏi vết thương của tôi, trong đầu tôi đột nhiên loé lên một câu nói
” Tiểu kiều…..
Đời nay anh sẽ không bao giờ kết hôn.”
Dịch: Vi Vu.
Ngôn Tình Tổng Tài
———————.