Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 476





Thái độ cung kính của tiểu quỷ sai này quá giả tạo.
Lần trước gặp mặt hắn cũng không có khoa trương như vậy, còn có cảm giác bọn họ bằng mặt nhưng không bằng lòng với tôi.
Bây giờ lại cung kính như vậy, chả nhẽ thủ lĩnh của hắn, kêu hắn đến để đi theo chúng tôi, tùy thời làm chuyện xấu?
Bạch Vô Thường mở miệng nói:” miễn lễ ~~ vật nhỏ, ngày thường thân pháp của ta cũng thường xuyên lui đến phủ của lão vương gia các ngươi, nhưng công việc bận rộn, không rảnh cùng các ngươi tâm sự ….

lão vương gia nhà các ngươi dạo này có khoẻ không?”
Tôi và anh tôi nhìn nhau một cái, Bạch Thất Gia đúng là tiểu thần khó nắm bắt nhất của Minh Phủ, lúc hắn cười đã thật khinh khủng, lúc này, hắn còn vừa cười vừa nói, chúng tôi nghe thấy trong đó có một loại chế giễu lạnh lùng.
Theo lý thuyết, trong miếu thành hoàng có hai vị Phạm Tạ tướng quân, bọn họ là những tiểu thần hỗ trợ thành hoàng, và cũng được hưởng hương khói của nhân gian
Thất Gia Tạ Tất An, Bát Gia Phạm Vô Cứu, nằm trong top mười âm soái của Minh Phủ, cho nên được xưng hô là Phạm Tạ tướng quân
Nhưng Thất Gia rất bận rộn, các nơi họ có mặt đều là pháp tướng phân thân của bọn họ, còn chân thân thì lại ở Minh Phủ trợ giúp Giang khởi vân.
Lúc này hiện thân ở nơi đây, hẳn là đã khiến cho thành hoàng gia chú ý, phỏng chừng phái hai tiểu quỷ sai đến để tra xét tin tức.
Tiểu quỷ sai cười nói:” đa tạ Thất Gia quan tâm, lão vương gia của chúng ta tuổi đã lớn, đi ra ngoài không thuận tiện, cho nên phái chúng ta đến thay ngài ấy dập đầu trước tiểu nương nương và thất bát gia, hy vọng mấy vị có thể bớt chút thời gian đến địa bàn của chúng ta …..”
” Chúng ta còn có chuyện phải làm, lát nữa làm xong rồi lại nói”.

Tôi nhíu mày
Tiểu quỷ sai xấu hổ dừng lại
” hì hì ~~~ vật nhỏ, ngươi xem, tiểu nương nương của chúng ta càng ngày càng da dáng chủ mẫu nha, ngay cả đế quân có bế quan ngồi quên, thì tiểu nương nương cũng giúp đế quân đại nhân san sẻ gánh nặng ~~~ ” bạch vô thường dừng lại ở giữa không trung, hơi cúi xuống, nhìn tiểu quỷ sai nói.
Tiểu quỷ sai khoé miệng run lên:” ….


Vâng, vâng, là tiểu nương nương có lòng từ bi, lại là người chính trực, lần trước còn siêu độ cho vong hồn, thật là ….”
” thật là hù chết các ngươi, đúng không?” Anh tôi cười lạnh, chặn câu nói của hắn.
Tiểu quỷ sai xấu hổ cười nói:” chúng ta ….

Không nghĩ tiểu nương nương lại xuất hiện ở nơi này, hơn nữa chúng ta cũng không có nghe thấy tiếng chuẩn bị tiếp đón, cho nên có chút kinh hoàng mạo phạm, mong tiểu nương nương và huynh trưởng đại nhân thứ tội, thứ tội”.
” Ít nói nhảm, đi đi, chúng ta rất bận rộn, không rảnh cùng các ngươi nói lung tung”.

Anh tôi phất tay, hai tiểu quỷ sai nhìn nhau, rồi cùng lùi sang một bên.
Bọn họ không đi, mà thấp thỏm đi sau chúng tôi.
Tôi khẽ nói với Bạch Thất Gia:” hai tiểu quỷ sai này tới để giám sát chúng ta …..”
Bạch Vô Thường cong môi nói:” để cho bọn họ đi theo, thật vui nha…..”
Ách, vui?
Bạch thất gia, ngươi có nghiêm túc không vậy?
” Hì hì, tiểu nương nương đừng lo lắng, trong lòng tôi hiểu rõ ….” Hắn nhìn tôi cười xấu xa nói:” Đế Quân đại nhân đã dặn dò tôi, phải chú ý đến người, yên tâm đi, hai vật nhỏ phía sau chỉ là pháo hôi mà thôi …..”
Thanh âm của hắn không thể nghe thấy, giống như ở trong đầu tôi vang lên.
Hắc bạch vô thường tuy ở minh phủ chỉ là tiểu thần, mười đại âm soái, nhưng bọn hắn là quỷ thần có đạo hạnh ngàn năm, cho nên thành hoàng gia cũng phải cung kính với bọn họ.
Bạch vô thường nhìn thoáng qua toàn bộ trung tâm thương mại, cười hì hì nói:” lão bát, ngươi xem, chúng ta đến đây, đều doạ tiểu khả ái chạy hết rồi,….

Phía đông, chỗ lối đi an toàn, có một tiểu gia hoả đang bò ở đó, ngươi đi thu thập đi”
” Lại sai ta!” Bát gia hậm hực rút ra xiềng xích.
Bạch vô thường bay xung quanh một vòng, ánh mắt dừng lại ở cửa sau của cửa hàng tiện lợi,.

Truyện Dị Năng
Lúc này cửa sau đã đóng, anh tôi thử mở cửa, nhưng lại lắc đầu nói:” không được, then cửa đã được khoá bằng xích sắt bên trong, dù có cạy khoá cũng không mở được, chi bằng thất gia bay vào bên trong xem sao? Bên trong có hai cái hung linh”
Bạch vô thường nhíu mày nói:” hung linh …..

Còn có người biết nhϊế͙p͙ hồn thuật kiểu thế này sao…..

kiểu này đã thất truyền từ lâu rồi!”
Hắn xuyên qua cánh cửa, phiêu một vòng rồi lại đi ra nói:” không có, bị thu đi rồi”
” Mẹ kiếp, ông chủ của cửa hàng tiện lợi này, nhất định có liên quan đến thứ bên dưới kia, chạy nhanh như vậy sao, đi thôi, chúng ta mau chóng xuống xem, đừng để chánh chủ kia chạy trốn”.


Anh tôi kéo tôi đến cầu thang thoát hiểm bên kia.
” …..

Không chạy đâu, thứ kia nhất định còn ở chỗ này”.

Tôi nhỏ giọng nói
“Sao em biết?” Anh tôi thấp giọng hỏi.
“Có cảm giác … hơn nữa hai tiểu quỷ sai này đi theo chúng ta, hẳn là muốn kịp thời bảo cáo tình hình với thành hoàng gia, …… Chúng ta phải đề phòng bọn họ”
” rồi!”
Vừa đi đến cầu thang thoát hiểm, hề linh chu lại bắt đầu cáu kỉnh
” nơi quỷ quái gì vậy, âm khí nặng như vậy, minh phủ cũng mặc kệ sao? Ngươi không phải tiểu nương nương của Minh Phủ à! Mẹ nó, âm khí quá nặng, hại lão nương thảm hại như vậy “.

Cô ta tức giận gầm nhẹ.
Những nốt đỏ lớn, nhanh chóng nổi lên trêи da cô ấy, cánh tay, cổ và mặt nổi đầy những lớp mẩn đỏ, cả người sưng tấy.
Anh tôi cầm đèn pin, chiếu vào mặt cô ấy, cô ấy che mặt tức giận nói:” nhìn cái gì mà nhìn?”.
” Thấy ngươi giống như quái vật”.

Anh tôi công kϊƈɦ cô ấy:” sớm một chút loại bỏ vấn đề này đi, sau đó đi phẫu thuật thân thể, cùng nam nhân bạch bạch bạch bằng cái thật, xem có thoải mái hơn phim hành động tình yêu không? Nói không chừng còn có thể chữa khỏi bệnh dị ứng âm khí”
” Thiếu việc để nói à, mà nói đến việc này”.

Hề Linh Chu mặt càng đỏ hơn.
Cô ấy đã bị chính sư huynh của mình làm một lần, còn bị chúng tôi gặp được, da mặt có dày đến đâu thì vẫn sẽ để bụng, mà bạch bạch bạch cũng có thể để lại bóng ma tâm lý nhất định cho cô ấy.
Nhưng cuộc sống của cô ấy quá âm u, có thêm nhiều điểm bóng ma tâm lý cũng chẳng khác gì.
Một trận gió lạnh từ dưới cầu thang thổi qua, chúng tôi rùng mình một cái, Bạch vô thường cư nhiên vui vẻ cười nói:” ai da ~~~ thật mát mẻ ……”

Mát mẻ ….

Tất cả chúng tôi đều lạnh đến nổi da gà
Bạch Vô Thường cười nói:” hai vị quỷ sai gia gia ~~~~”
Tiểu quỷ sai vội vàng cười nói:” thất gia cứ đùa, trước mặt ngài và tiểu nương nương, ta nào dám xưng gia gia”
” hì hì, phiền toái hai vị đi mở đường, áp đi âm khí u ám này xuống, đừng làm cho tiểu nương nương của chúng ta giật mình”
” cái gì?” Tiểu quỷ sai khó hiểu hỏi:” tiểu nương nương đã đi qua minh phủ, còn sợ âm khí sao”?
“Đương nhiên, Tiểu Nương nương hiện giờ thân thể vẫn là âm dương nhị khí, âm khí lao ra đối với thân thể không tốt, ….

Tiểu nương nương của chúng ta còn phải vì đế quân đại nhân mà mang thai, sinh ra tiểu đế quân, tiểu thiên tử nữa, nếu âm khí lao ra, ảnh hưởng đến nương nương, đế quân trở về trách tội, lúc đó ta biết tìm ai để nói lý lẽ”.

Bạch Vô Thường vẻ mặt ủy khuất phun trào.
” Thất gia...”.

Đầu tôi đầy chấm đen, xấu hổ vô cùng.
Dịch: Vi Vu
——————————.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.