Mối Tình Âm Dương Vĩnh Cửu

Chương 565





Dịch: Vi Vu
Trong ấn tượng của tôi, La Hầu Kế Đô chính là hai ngôi sao xấu xa trong chín diệu.
Vào năm La Hầu, số mệnh chính thức của nam giới giảm sút; vào năm Kế Đô, phụ nữ không may mắn, gặp thị phi...!Điều này được giải thích từ chiêm tinh học cổ đại và thuật số học.
Đối với các vị thần, La Hầu Kế Đô là hai ngôi sao trong bảy chính bốn dư.
Bảy chính bốn dư là chỉ thái dương, thái âm, Thái Bạch, tuế tinh, thần tinh, mê hoặc, trấn tinh, cũng chính là nhật, nguyệt, kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ, còn bốn dư là mây tía, nguyệt bột, La Hầu, Kế Đô cũng chính là bốn ngôi sao xấu xa, Đạo Giáo gọi là mười một đại diệu, trong bốn dư, hai ngôi sao mây tía và nguyệt bột là " thuận nhật nguyệt mà đi", còn La Hầu Kế Đô là " nghịch nhật nguyệt mà đi".
Cho nên La Hầu Kế Đô được gọi là thực thần.
Đột nhiên trong đầu tôi hiện lên rất nhiều thứ.
Giang Khởi Vân đã nói, có một tôn thần muốn ở Tử Vi Viên thành lập thần phủ, nhưng mà nơi này lại không có thần vị của hắn, cho nên thường xuyên cùng Tử Vi Đại Đế cãi nhau.
Và tôn thần này lại thuộc quyền quản hạt của Tử Vi Đại Đế, vì biểu hiện công bằng, Tử Vi Đại Đế không có thuận tiện ra tay, cho nên thường xuyên gọi anh ấy trở về " khuyên bảo" vị tôn thần này.
Lần trước, là hai vị tôn thần này cùng nhau cãi vã, Giang Khởi Vân đã cố gắng hết sức để "khuyên bảo", khuyên bảo đến thiên hạ có bão tuyết....
Tôi xoa xoa giữa mày, tự lẩm bẩm: "Chẳng lẽ...!La Hầu Kế Đô, hai vị.....!Tinh Quân?"
U Minh 21 diệu hẳn là pháp trận triệu hoán bọn họ?
Trong các vị thần của Đạo giáo, hai ngôi sao này cũng thuộc quyền quản hạt của Tử Vi Đại Đế, nhưng mà mỗi lần bọn họ hiện thế, đều là dấu hiệu đại hung, lão tổ tông coi đây là dấu hiệu của thiên hạ đại loạn.

Thiên hạ đại loạn....! Tamlinh247.com
Thiên hạ có đại loạn hay không loạn tôi không dám nói, nhưng tôi biết trước mặt, nhất định sẽ bị loạn thành thê thảm.
Khói bụi tan đi, gió lốc cuồng loạn đánh bay sương đen xung quanh, ngay cả mây đen trên trời cũng bị đánh tan.
Có vẻ như một lỗ hổng đã được mở trên bầu trời.
Mặt trăng khổng lồ đã bị nguyệt thực che khuất, chỉ còn lại một tia sáng.
Ánh sáng trên mặt đất dần dần tắt hết, giọng nói của một người đàn ông kiêu ngạo giận dữ vang lên——
"...!Đây là nơi quỷ quái nào? Người nào can đảm dám triệu hoán bổn Tinh Quân hạ giới!"
Thật nhanh, chúng tôi nhìn thấy chủ nhân của giọng nói này, một người đàn ông với mái tóc dài, một bộ trang phục màu đen mạnh mẽ, khuôn mặt đầy vết thương, mặt mày tươi tỉnh, nhưng lại mang theo chút tức giận.
Đây là Tinh Quân nào?
Sau lưng hắn vang lên giọng nói trong treo của một thiếu niên:" Kế Đô, nếu biết đây là nơi quỷ quái, thì ngươi phí lời nói làm gì? Phá hoại xong rồi nói!"
Trời ơi, có nên hung bạo như vậy không.
Người đàn ông có mái tóc dài, trang phục đen với vết thương trên mặt là Kế Đô?
Vậy người thiếu niên mặt lạnh trong trang phục trắng này chính là La Hầu Tinh Quân?
La Hầu Tinh Quân thoạt nhìn giống như thiếu niên chỉ mới 16, 17 tuổi.

Hắn sắc mặt lạnh như băng sương, mặt mày sắc bén, lạnh lùng nhìn xung quanh, ánh mắt dừng trên người tôi: "Nữ nhân, các ngươi là ai? Cư nhiên dám dùng loại cấm chú này triệu hoán bổn Tinh Quân, ngươi chán sống rồi sao?"
Ách, ách, tôi..
Tôi nhanh chóng lắc đầu nói: "Không phải ta...!Ta không quen biết các ngươi! Ta không biết cái gì cấm chú!"
“Dám làm, còn không dám nhận sao?!” Kế Đô Tinh Quân tính tình hung hãn, vừa động liền xuất hiện trước mặt tôi.
Khoảng cách này quá gần, hơn nữa còn mang theo tính tình hung hãn.
Tiểu Nghiệt lao về phía hắn gầm lên một tiếng, bị hắn nhấc một chân đá bay, khinh thường nói: "Tiểu súc sinh có bao nhiêu đạo hạnh, mà dám ở trước mặt bổn Tinh Quân nhe răng trợn mắt?"
“Thật sự không phải ta, là nữ quỷ có đạo hạnh trăm năm.” Tôi vội vàng giải thích.
" Nữ quỷ? Nữ quỷ sao có thể có sức mạnh của tiên gia? Chúng ta cảm nhận được sức mạnh của tiên gia mới xuất hiện, không ngờ lại là nơi quỷ quái như vậy, hừ hừ, ở tại nơi quỷ quái này triệu hoán chúng ta, quả thật là quá coi thường!" Kế Đô vô cùng kiêu ngạo.
Tính tình của hai vị tôn thần này, thật là không được.....
Ánh mắt sắc bén của La Hầu Tinh Quân nhìn về phía công chúa quỷ Chu Hơi Thị, Chu Hơi Thị liều mạng ngưng tụ ra hình dáng của con người, nằm trên mặt đất, đôi tay nắm hờ Ngàn Trọng Tuyết
Cô ấy cầu nguyện nói: "Hai vị tôn thần bớt giận.

Ta là đệ tử của đạo trưởng Tử Hoa, Sư phụ trước đây đã từng truyền cho ta bí thuật này, nói lúc nguy nan có thể cầu cứu Tinh Quân giúp đỡ.....!"

Thiếu niên mặc trang phục màu trắng hơi nheo mặt lại, có vẻ đang nghĩ về những chuyện cũ xa xôi: "...!Tử Hoa, bổn Tinh Quân đã ngồi quên nhiều lần, nên nhiều chuyện không nhớ rõ, Tử Hoa nào? Chuyện khi nào?"
Chu Hơi Thị không cam lòng, ngẩng đầu lên nói:"Hơn bốn trăm năm trước..."
La Hầu xua tay: " Thôi, nếu ngươi biết bí thuật này, lại cầm pháp khí sức lạnh của tiên gia triệu hoán chúng ta, chúng ta cũng tới rồi, có chuyện gì, mau nói!"
Chu Hơi Thị lộ ra vẻ mặt vui mừng:" chỉ xin Tinh Quân ban cho ta một pháp môn, để ta đem thôn trại ẩn nấp bên trong pháp môn đó, ta....!"
“Không được!” Tôi nhịn không được hét lên: “ Ngươi làm nhiều chuyện ác như vậy còn muốn chạy đến nơi nào? Ngươi muốn đến Sáu Ngày Cung 24 Ngục, hay là tan thành tro bụi!"
Chu Hơi Thị còn chưa kịp trả lời, đột nhiên trường khí trước mặt tôi tăng vọt, Kế Đô Tinh Quân cúi người nhìn chằm chằm vào tôi, cười dữ tợn nói: “Ô ~~~ tiểu nha đầu, khẩu khí không nhỏ nha ~~~ ngươi là cái thá gì? Mà có thể làm nữ quỷ kia tan thành tro bụi?"
"Ta……"
Tôi còn chưa kịp giải thích, xa xa thiếu niên mặc trang phục màu trắng, La Hầu Tinh Quân đột nhiên cười nhẹ nói.
"Kế Đô, ta biết cô ấy là ai...!ở Ngàn Trọng Tuyết có hơi thở của cô ấy, trên tay cô ấy còn cầm Tím Tiêu Như Ý của Ứng Nguyên Phủ, hơn nữa trên ngực cô ấy còn treo.....!"
Lời còn chưa dứt, trong mắt Kế Đô Tinh Quân chợt nổi lên tia sắc bén, giơ tay lên, nhìn phù tuyến màu đỏ trên ngực tôi nói:" Bắc Thái Đế Quân....!Haha...!thì ra ngươi là thê tử của tên kia? Khó trách lại kiêu ngạo như vậy!"
Hắn vô thức giật mình --
Thân thể của tôi đột nhiên giật bắn lên, nghĩ rằng hắn đã xé phù tuyến trên người tôi xuống.
Phía sau lưng đột nhiên cuồng phong gào thét.
Loại âm phong lạnh lẽo, mà băng giá này đem tất cả những căn phòng rách nát xung quanh phá hủy, tôi cảm thấy bản thân mình sắp bị thổi bay đi rồi.
Một bàn tay lạnh lẽo, lặng lẽ đặt trên vai tôi.
Giữ chặt vai tôi, ấn tôi xuống đất, một lồng ngực quen thuộc áp vào người tôi.

Tôi cố gắng mở mắt ra, thấy Kế Đô cười lạnh, nhìn về phía sau tôi.
Ngón tay của anh ấy còn đang câu lấy danh chương của tôi, nhưng cổ tay anh ấy đã bị một bàn tay to lớn và đầy đặn siết chặt.
“...!Ai da ~~ Đế Quân, Đại, Nhân, người tới rồi?" Kế Đô cười nhạo.
Giang Khởi Vân đứng phía sau tôi hơi híp mắt, lửa giận lạnh lẽo có chút lan tràn.
" Kế Đô, nữ nhân của ta chọc vào người?" Giang Khởi Vân thanh âm mát lạnh trầm thấp, mang theo một cổ tức giận giống như dung nham.
"Ôi ~ chỉ là một phàm nhân mà thôi, cho dù ngươi có sủng ái như thế nào, cũng không nên đem danh chương của tôn thần treo trên người cô ấy, cái này là đi quá giới hạn, lão nhân Tử Vi thiên vị ngươi, nếu là chúng ta làm như vậy, sớm đã bị trách phạt rồi!" Kế Đô không chịu lui nói.
TÔI……
Đây có phải là mấy đứa con trai của chủ nhà đang tranh cãi không? Nhìn tư thế này, có thể xắn tay áo lên đánh nhau một trận!
Tôi đứng ở giữa...!Thực là áp lực nặng nề
Phía sau Kế Đô không xa, chính là thiếu niên mặt lạnh La Hầu, hắn nhìn thấy Giang Khởi Vân xuất hiện, cười lạnh, giơ tay bấm tay niệm thần chú, trước người hắn hiện lên một đoá hoa sen, hắn quay đầu nhìn Chu Hơi Thị nói:" ngươi muốn pháp môn, ta sẽ cho ngươi!"
Tôi tức giận đến không thôi, cái này rõ ràng là công tư chẳng phân biệt, bọn họ chính là muốn đối đầu với Giang Khởi Vân.
“Không được!” Tôi thoát khỏi phạm vi bảo vệ của Giang Khởi Vân.

——.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.