Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp (Mối Tình Đầu Hoang Phí)

Chương 130: Không Thế Như Vậy Được





Sau đó Mỹ An dứt khoát đấy mạnh anh ra, quay người rời đi.

Thanh Bách vẫn chưa kịp hiếu chuyện gì đang diễn chỉ biết chạy theo níu lấy tay cô nhưng Mỹ An cứ lạnh nhạt gạt tay anh.
“Mỹ An, đừng đi." Mỹ An nhún vai lắc đầu, đau dài không bằng đau ngắn.

Nếu còn ớ bên anh nữa cô sẽ không có dũng khí bước đi.


Cho đến tận lúc Mỹ An ngồi vào xe taxi rời đi Thanh Bách vẫn như người mất hồn đứng bên vệ đường.
Chỉ mới một tiếng trước bọn họ còn ôm lấy nhau vui vẻ vì chiến thắng thoáng cái Mỹ An đã lạnh lùng nói lời đoạn tuyệt với anh.

Thật sự anh không còn cơ hội nào để sửa chữa sai lầm sao?
Ngày hôm sau Mỹ An đến công ty đưa đơn từ chức, Thanh Nhi vẫn không biết gì còn luôn chạy theo ríu rít chúc mừng cô.
"Cô thật sự khiến tôi kỉnh ngạc đó." - Minh Thái cũng khen ngợi cô.
Mỹ An nhìn đôi tình nhân này có chút luyến tiếc, bọn họ từ đầu đến cuối đều đối với cô vô cùng tốt.

Sau này không thể thường xuyên gặp nhau, cô!mong họ sẽ luôn hạnh phúc thế này.
Mỹ An bước vào phòng của Thanh Bách, thấy sắc mặt của anh vô cùng tệ, ánh mắt từ anh có sức công phá đủ để xuyên thủng người cô.

Mỹ An biết anh như vậy hoàn toàn là do cô.
"Thanh Bách, tôi đến để đưa đơn từ chức.
"Tôi không đồng ý." - Anh nghiến răng.
Mỹ An sớm đoán được anh sẽ nói vậy, cô đặt đơn từ chức lên bàn:
"Dù anh có bằng lòng hay không thì tôi cũng đã hạ quyết tâm rồi."

Thanh Bách cầm lên đơn từ chức
thô bạo xé nát nó rồi ném vào thùng rác trước mắt cô:
“Cô đưa tôi một lá đơn, tôi xé một lá.

Cô đưa một trăm tôi cũng sẽ xé đủ một trăm.

Đừng mơ có thế rời khỏi tôi."
Mỹ An thở dài, cô biết mình không thế nói lý lẽ với anh:
“Tôi chỉ có đúng một đơn từ chức đó thôi, anh xé hay anh giữ lại không quan trọng.

Tôi đều sẽ coi như bản thân đã không còn can hệ với Bách Niên nữa."
"Trần Mỹ An, cô vẫn muốn thử thách sự nhẫn nại của tôi sao?" -Thanh Bách cau mày.

Mềm anh cũng
thử rồi, cứng anh cũng đã dùng luôn nhưng cô đều không chịu.

Mỹ An vừa định lên tiếng phản bác thì cửa phòng anh đột nhiên bị một người hung hăng xông vào, đó là Minh Thái.
“Xảy ra chuyện rồi, cảnh sát đang ở dưới đòi gặp tổng giám đốc."
Tiến Thành lắc đầu: “Vẫn chưa có tin tức” 
“Tại sao trong trung tâm thương mại lại có ma túy được chứ” - Minh Thái vò đầu bứt tóc. 
“Chắc chắn là có người cố tình giăng bẫy hại chúng ta, chứng cứ cảnh sát đưa ra cho thấy bọn họ đã giao dịch ma túy ở đây mấy tháng rồi.

Từ đó có thể biết hắn ta đã chuẩn bị từ lâu, còn lên kế hoạch hết sức tinh vi” - Tiến Thành suy đoán. 
Mỹ An lòng nóng như lửa đốt, ai là kẻ chủ mưu bây giờ cũng không quan trọng bằng cứu Thanh Bách ra. 
“Bởi vì Thanh Bách là chủ trung tâm thương mại nơi cảnh sát mới buộc tội anh ấy.

Nhưng anh ấy hoàn toàn không biết gì về việc có giao dịch ma túy ở đó, vậy có thể được xử vô tội không?” 
“Sợ là không thể bào chữa theo cách đó, kẻ cầm đầu buôn ma túy còn là nhân viên tại trung tâm” - Minh Thái thở  dài..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.