Mối Tình Đầu Của Thiếu Úy

Chương 42



Nghe lời Phó Mặc nói, Phó Sủng hơi kiêng kỵ rồi, đó là anh trai cô, Phó Mặc làm công ty chứng khoán, quan hệ trong tay quá nhiều, anh có bản lĩnh để Phó Sủng vĩnh viễn tách khỏi Đường Dật, lời này không phải khoác lác.

Quay đầu nhìn Đường Dật, Phó Sủng khẽ nhíu mày: “Đường Dật, anh chờ em, em đi cầu xin ông nội và cha mẹ em.”

Cùng lắm thì bị chửi một trận, không lạ, mấy người ông cụ cầm tù cô, chịu phạt, những việc này cũng không phải hiếm có.

Phó Sủng vừa định đi, Đường Dật đưa tay kéo Phó Sủng, nói với Phó Mặc, không tức giận cũng không van xin, giọng nói rất bình thản: “Phó Mặc, nể tình anh em, cho tôi vào đi!”

Tuy lời này không có bất kỳ trọng lượng gì, nhưng mà cũng quan trọng với Phó Mặc, tiểu Hoa để ý nhất là anh em, trừ Phó Mặc chỉ còn sót lại anh.

Lúc Phó Mặc mở công ty chứng khoán đã thiếu rất nhiều nhân tình với tiểu Hoa, cũng liên quan đến nhà tiểu Hoa, vào lúc này lôi tiểu Hoa ra, không phải chân chính, nhưng vào lúc này anh cũng hết cách.

Nghe hiểu ý tứ trong lời Đường Dật nói, Phó Mặc nhìn Đường Dật, trong mắt có vẻ hung dữ: “Lôi tình anh em ra ép buộc tôi, để cho tôi xem thường thêm sao?”

Bởi vì tức giận, Phó Mặc cũng ăn nói không ý thức rồi, không phải gì khác, đây là chuyện cá nhân, lại kéo lên dienndannleequyyddon người tiểu Hoa, anh rất tức giận, cũng cảm thấy mấy năm nay tiểu Hoa mắt mù, uổng công đối xử tốt với Đường Dật.

“Anh ép Phó Sủng như vậy, ép buộc tôi, thật ra có tốt với cô ấy không?” Đường Dật nhìn Phó Mặc, ngược lại không cảm thấy khó chịu.

Vì Phó Sủng, anh đã chuẩn bị xong tâm tình, nhục nhã gì cũng không quan trọng bằng Phó Sủng, “Cuối cùng có một ngày, anh cũng có thể hiểu, cô gái kia cũng sẽ như vậy.”

Ai cũng biết chuyện Phó Mặc nuôi cô gái thuộc làng giải trí ở bên ngoài, bản thân Phó Mặc chính là người đàn ông đặc biệt bá đạo, cô gái kia có cảnh diễn liên tiếp, kịch bản cũng rất nhiều.

Đại khái là nhìn mặt mũi Phó Mặc, hơn nữa Phó Mặc cũng không cho cô gái kia nhận bất kỳ nhân vật nào có liên quan đến cảnh nóng, hôn chơi cũng không cho, chuyện như vậy cũng xưng danh ở Tứ Cửu thành.

“Cậu!” Phó Mặc bị Đường Dật nói trúng, trong nháy mắt sắc mặt đen xì, không đợi Phó Mặc nói chuyện, Đường Dật nở nụ cười: “Đều giống nhau, cũng đừng xem thường tôi, cho tôi vào đi.”

Phó Sủng nhìn vẻ mặt tức giận của Phó Mặc, nhất thời không nhịn được bật cười, cô lại quên mất việc này, Phó Mặc anh mình không phải giống mình, chuyện như vậy xem ra cha mẹ cũng nghe nói, nhưng chỉ là tin đồn, cũng không tin thôi.

“Cười cái gì mà cười, em? Lười quản lý em rồi!” Phó Mặc xoay người đi vào nhà, yêu như thế nào thì như thế ấy chứ? Vào lúc này Phó Sủng bị sỉ nhục cũng được, về sau bản thân không hối hận là được.

Phó Mặc vừa rời đi, Phó Sủng kéo Đường Dật, mặt hả hê nhìn nhân viên cảnh vệ: “Lần này cho chúng tôi vào chứ?”

“Không được, thủ trưởng không ra lệnh!” Nhân viên cảnh vệ đưa tay ngăn lại, tuy Phó Mặc là cháu nội ông cụ, nhưng cũng không phải thủ trưởng, không thể thay ý tứ của thủ trưởng.

Phó Sủng vừa nghe, lập tức trừng mắt nhìn nhân viên cảnh vệ: “Không cho chúng tôi vào, anh cũng đừng hối hận!”

Nhân viên cảnh vệ vừa nghe, hai mắt mơ hồ, vẻ mặt ngượng nghịu, lui về phía sau một bước, giả bộ kêu lên: “Thiếu úy Phó, hai người không thể đi vào? Thủ trưởng sẽ phạt chúng tôi, không thể ddie nda anleeq uuyd oon xông vào.” Cũng không phải bọn họ vi phạm mệnh lệnh, mà ông cụ hiểu tính cách này của Phó Sủng hơn bất kỳ ai.

Lúc ấy đã nói cố hết sức không để Đường Dật tiến vào, ngàn vạn lần không được làm tổn thương con bé, càng không cho phép mạnh bạo, ông cụ không hạ mệnh lệnh liều chết, vẫn giữ lại đường sống cho Phó Sủng, dù sao thương cháu gái, ông cụ cũng không có cách nào.

Phó Sủng cảm thấy hai người thật buồn cười, kéo Đường Dật sải bước đi vào, cuối cùng nói: “Ông nội cũng không có cách nào với tôi, hai người đứng sang bên đi.”

Đường Dật đột nhiên cảm thấy, yêu nghiệt cũng không nhất định có chỗ hỏng, ví dụ như hiện tại, bọn họ đều nguyện ý phá lệ vì Phó Sủng, ông cụ cũng biết tính cháu gái mình, xông vào nhất định là đương nhiên.

Phó Sủng kéo Đường Dật sải bước vào phòng, quả nhiên, bậc bề trên nhà họ Phó đều ngồi ở đó, mấy đứa nhỏ cũng ngồi phân tán trong phòng khách, ông cụ ngồi ngay phía trước, mỗi người đều mang vẻ mặt xem kịch vui nhìn Phó Sủng.

Chỉ có ông nội mặt đen xì, vốn chính là người không giận mà uy, giờ phút này xem ra đặc biệt nghiêm túc, sắc mặt cha mẹ nhìn cũng không tốt lắm, đã từng thấy mẹ Đường Dật ghét bỏ con gái cưng của mình, làm cha mẹ đều khó có thể bỏ qua điểm quyết định mấu chốt.

Con nhóc này lại đi bộ đội đặc chủng mấy ngày, còn hợp lại với Đường Dật rồi, bọn họ thật sự nghĩ không ra.

“Chào thủ trưởng!” Đường Dật bộp một cái làm quân lễ theo tiêu chuẩn với ông cụ, đây là lễ phép cơ bản của quân nhân, cũng chào như vậy với những người khác nhà họ Phó, dù sao không chỉ có một mình ông cụ là thủ trưởng.

Ông cụ trầm mặt nhìn Đường Dật và Phó Sủng, Phó Sủng mím môi cũng nhìn vào mắt ông cụ.

Hai ông cháu cứ quật cường như vậy, quá giống, người ta cũng nói Phó Sủng ngang ngược một nửa mang gien từ ông cụ, năm đó, lúc ông cụ mang lính cũng hoành hành ngang ngược.

Người cùng khóa cũng vừa bội phục vừa hận ông cụ, cái gì cũng cướp, giống như thổ phỉ, còn khuyến khích đặc biệt cứng rắn, bạn nói cứng rắn còn chưa tính, kỹ năng tác chiến mạnh, đó là không thể chê, nhưng trên văn hóa kiến thức bạn cũng thua kém?

Hà, đừng nói, ông cụ chính là tốt nghiệp từ trường quân đội, học viên ưu tú từ trường quốc phòng nổi tiếng, bạn thì không được chọn, cho nên ngang ngược thì ngang ngược rồi, người khác dieendaanleequuydoon không thể trêu vào, tôi không so đo với bạn.

“Rất ngang ngược đó Phó Sủng, nhân viên cảnh vệ của ông nội cũng không ngăn được, cháu muốn cưỡi trên đầu ông đúng không?” Ông cụ vỗ bàn cái rầm, trái tim phụ nữ nhà họ Phó cũng theo đó mà hồi hộp, đàn ông thường thấy tính tình của ông cụ.

Nhưng phụ nữ thấy thêm một lần cũng cảm thấy dọa người.

Phó Sủng nhìn ông cụ, mím mím môi: “Cháu muốn ở cùng Đường Dật, ông nội, mọi người đừng làm khó anh ấy nữa được không?”

Cô không muốn lãng phí thời gian đi nói những chuyện khác, hôm nay chính là vì chuyện như vậy mà cầu xin ông nội, cũng không thể tạo ra tác dụng gì.

Ngược lại mọi người đều đặc biệt bội phục nhìn Phó Sủng, cô nhóc này muốn nghịch thiên, ông cụ đã tức giận như vậy, còn dám xông vào họng súng, gan thật to, cha Phó và mẹ Phó cũng liều mạng nháy mắt với Phó Sủng, Phó Sủng coi như không nhìn thấy.

“Cháu nói cái gì?” Ông cụ lạnh lùng hỏi, hồi lâu đột nhiên cất cao giọng: “Sao cháu không biết xấu hổ mà mở miệng vậy? Biết đối xử với cháu như thế nào? Cháu muốn gả cho Đường Dật, hừ, thật buồn cười, Phó Sủng.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.