Mối Tình Đầu Nghịch Tập Hệ Thống

Chương 122: Phiên ngoại



Nghe nói ở sâu trong biển khơi, có một tòa thủy tinh cung xa hoa thanh nhã, mà trong thủy tinh cung, có năm vị Công chúa nhân ngư xinh đẹp, cùng cha mẹ hạnh phúc sống chung…

Chờ một chút, vị Vương tử nhân ngư xinh đẹp nhất khiến sinh vật trong biển mê hoặc cuồng si kia đâu?

Mà mỗi khi nhắc tới đề tài này, nhóm Công chúa nhân ngư chung quy sẽ lộ ra vẻ mặt u buồn, nhìn mặt biển ngây ngẩn không nói được lời nào; Quốc vương trong biển sẽ trầm mặt cực kỳ không vui, liền ngay cả Vương hậu ôn nhu nhất không bao giờ nổi giận cũng sẽ cúp mắt không hé răng.

Sau đó, nhóm sinh vật biết rõ sự tình sẽ tràn ngập thương tâm bi thương tố cáo, vị Vương tử nhân ngư con cưng của biển cả thanh nhã động lòng người kia, đã vì hòa bình của đại lục, dứt khoát thay thế bạn tốt của mình —– Công chúa xinh đẹp ôn nhu của nhân tộc, gả cho Ma vương tàn nhẫn bạo ngược, mà Vương tử nhân ngư hiện tại đang ở trong ma cung hắc ám khủng bố kia.

Ma vương: “…”

Mà Vương tử nhân ngư lấy thân cứu thế giới trong truyền thuyết bật cười dùng đuôi cá vỗ vỗ y, “Làm sao, chẳng lẽ lời đồn đại không đúng, đại – Ma – Vương muốn chinh phục thế giới —–?”

Ma vương cười khổ đem cái đuôi của hắn kéo vào trong lồng ngực, bất đắc dĩ lại sủng nịch nhìn hắn, “Em rõ ràng biết ta đã sớm không có ý niệm này trong đầu, còn chê cười ta làm cái gì.”

“Không có?” Lăng Mộ Ngôn ý vị thâm trường đem thanh âm kéo dài, âm sắc trước sau như một kỳ ảo thanh nhã động lòng người đến cực điểm, “Tốt nhất là như vậy, Blacks.”

Sắc mặt của Ma vương nhất thời có chút mất tự nhiên, vẻ mặt nhìn như nghiêm túc lạnh lùng gật gật đầu.

“Phụ thân, phụ thân!”

Tại thời điểm Lăng Mộ Ngôn như cười như không muốn nói cái gì đó, thanh âm đáng yêu mềm mại đột nhiên vang lên, Ma vương trong lòng kêu không tốt, liền thấy đứa nhỏ xinh đẹp môi hồng răng trắng, mặc áo đen, đội mũ bạc nghiêng ngả lảo đảo chạy tới, ở khi nhìn thấy Lăng Mộ Ngôn, lập tức lộ ra vẻ mặt vui vẻ, nhào đến.

Lăng Mộ Ngôn vẻ mặt lập tức trở nên nhu hòa, tại trong sắc mặt đen xì của Ma vương, ôm lấy cổ con trai mình, “Noah, sao con lại tới đây? Lúc này không phải hẳn là đang ở trong hoa viên chơi đùa sao?”

Noah vô tội chớp chớp đôi mắt to tròn, sợ hãi nhìn thoáng qua phụ vương đang cảnh cáo nhìn mình, lại lộ ra tươi cười khờ dại ngọt ngào, “Noah muốn chơi với phụ thân, cho nên chạy tới đây!”

Lăng Mộ Ngôn tươi cười ôn nhu, tràn ngập yêu thương sờ sờ đầu của cậu nhóc, “Ngoan.”

Mà Ma vương lại một lần nữa âm thầm hối hận bản thân lúc ấy tại sao đầu óc chập mạch, cư nhiên vì lấy lòng bà xã, âm thầm đem tinh huyết của hai người dung hợp tạo ra đứa nhỏ này, xem như quà sinh nhật của Cloris.

—– Quả thực chính là dùng vô số dạ minh châu nhỏ chất thành dạ minh châu siêu lớn có được hay không!

* ở đây ý của Ma vương muốn nói là tốn bao nhiêu công sức, giải quyết bao nhiêu rắc rối, cuối cùng lại tạo ra một cục nợ toàn làm ‘bóng đèn’ giữa hai vợ chồng ảnh (= =)

“Đây là cái gì?” Lăng Mộ Ngôn nụ cười chợt cứng lại, xoa xoa đầu ngón tay dính mực nước màu đen, rồi sau đó ánh mắt thản nhiên nhìn về phía Ma vương đại nhân sắc mặt cứng ngắc.

Ma vương: “…”

Noah cắn đầu ngón tay vô tội chớp chớp đôi mắt màu lam đáng yêu, vẻ mặt ngây thơ khờ dại chọc người ta yêu mến.

“Noah lúc này hẳn là đang chơi đùa trong hoa viên?” Vương tử nhân ngư khóe môi nâng lên một độ cong ôn nhu mềm mại, hỏi: “Hửm? Blacks, là ai nói như vậy?”

Ma vương khuôn mặt tê liệt trợn mắt nói dối, “A, ta cũng tưởng rằng Noah lúc này đang ở trong hoa viên a, ai biết sẽ tới tìm em.”

Keller thật sự là càng ngày càng vô dụng, ngay cả một đứa nhỏ yếu ớt cũng không xem chừng được. Y ở trong lòng nghiến răng nghiến lợi nghĩ, quả thực khó chịu cực kỳ.

Mà Keller bị trêu chọc mặt dính đầy mực nước đang căm giận kỳ cọ bản thân, hoàn toàn không ngờ tới tương lai hắc ám sắp từ trên đỉnh đầu buông xuống.

“A, từ bao giờ trong hoa viên có mực nước?” Lăng Mộ Ngôn khẽ a một tiếng, hơi hơi nâng lên âm cuối cực kỳ mê người, “Ý của anh là những bông hoa kia đều do mực nước biến thành sao, Blacks?”

Ma vương: “… Có, có lẽ là trước đó thằng bé không cẩn thận đánh đổ bình mực nước?”

“À, em cũng không biết mực nước được sử dụng trong ma cung chất lượng lại kém như vậy.” Lăng Mộ Ngôn hời hợt nói, “Cư nhiên cho tới bây giờ vẫn chưa khô.”

Ma vương: “…”

“Em nhớ rõ lúc trước từng nói qua, không được để Noah quá mệt mỏi đi?” Thấy Ma vương vẻ mặt càng ngày càng chột dạ, Lăng Mộ Ngôn sắc mặt rốt cuộc trầm xuống, “Thằng bé hiện tại chỉ mới ba tuổi mà thôi, để thằng bé học tập đã là quá mức miễn cưỡng. Mà anh cũng từng đáp ứng em sẽ không đối với thằng bé quá mức nghiêm khắc, hiện tại đây là hứa hẹn của anh, hửm?”

Ma vương thanh âm nhất thời hạ thấp, nhỏ giọng biện giải, “Ta không có quá mức nghiêm khắc a…”

Lăng Mộ Ngôn con mắt lập tức híp lại, lạnh lùng nhìn về phía y.

“… Ta sai rồi, Cloris, thật sự.” Ma vương nhất thời trong lòng có chút luống cuống, cũng không cố kỵ Noah đứng bên cạnh nhìn bọn họ, liền kề sát vào hắn, mềm giọng cầu xin, “Ta chỉ là không muốn nhìn thấy Noah lúc nào cũng tới quấy rồi, Cloris, em đã thật lâu rồi không cùng ta thân thiết, ta chỉ là có chút ghen tị mà thôi, Cloris…”

Lăng Mộ Ngôn như cười như không nhướng phượng mâu, cúi đầu lặp lại một câu, “Ghen, tị?”

Ma vương lỗ tai có chút nóng rát, thoáng nghiêng đầu qua, không quá tự nhiên nhẹ nhàng khụ một tiếng.

Vương tử nhân ngư dùng cặp mắt lam mê người yên lặng nhìn y, trong con ngươi nhẹ nhàng gợn lên những gợn sóng ôn nhu như nước, nhìn thấy cho dù là Ma vương cùng hắn sớm chiều ở chung, lúc này cũng không khỏi có chút ngây ngẩn.

“Noah, con trước hết đi tới hoa viên chơi đùa đi, được không?” Lăng Mộ Ngôn không để ý tới Ma vương hiển nhiên đã có chút động tình, ôn nhu sờ sờ đầu của Noah, mỉm cười hứa hẹn, “Một lát nữa phụ thân qua đó tìm con, ngoan.”

Noah ngoan ngoãn gật đầu, sau đó dùng cặp mắt lam cùng cặp mắt của Lăng Mộ Ngôn không biệt lắm, lén lút liếc phụ vương sắp bị giáo huấn nhà mình một cái, trong con ngươi xẹt qua một tia vui sướng khi thấy người gặp họa —–

Hừ, xứng đáng, ai bảo người cả ngày nghĩ đủ loại biện pháp để áp bức con! ╭(╯^╰)╮

Thật vất vả từ trong hoảng hốt giãy dụa thoát ra, Ma vương đại nhân đột nhiên cảm thấy không ổn, liền không chút do dự thuần thục chuyển thành nguyên hình Dực Sát, lắp bắp dùng móng vuốt nhẹ nhàng chạm vào tiểu nhân ngư âu yếm.

Noah: “…” Thật sự nên gọi nhóm Ma tộc luôn sùng bái phụ vương tới xem, bộ dạng vô lại đối với phụ thân mặt dày mày dạn này của y.

Chờ sau khi Noah bước ba bước lại quay đầu lại một lần lưu luyến không rời rời đi, Lăng Mộ Ngôn mới híp mắt, động tác mềm nhẹ đè lên cái đuôi tựa hồ muốn chạy trốn của hắc long, ở khi y nước mắt lưng tròng quay đầu lại nhìn mình, lộ ra một nụ cười nhu tình tràn ngập ngọt ngào —–

“Tiểu Hắc, xem ra ta gần nhất quả thực đối với ngươi rất lạnh nhạt nha, không nghĩ tới cư nhiên sẽ làm ngươi buồn như vậy, hiện tại sẽ bồi thương ngươi, ngoan, hửm?”

Hắc long: … Có thể đổi cách bồi thường khác không QAQ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.