Một tiếng khụ rõ ràng vang to trong phòng khách đang hừng hực vì dục vọng mãnh liệt, tiếp theo vang lên tiếng cười trêu tức cách sô pha không xa: “Bẩm phó tổng tài, tiểu nhân thực sự có việc cầu kiến, cho nên tùy tiện cắt ngang việc tốt của ngài, sau khi trở về tiểu nhân nhất định sẽ ngoan ngoãn viết thư ăn năn thỉnh tội với ngài.”.
Chủ nhân của giọng nói này, không cần nhìn cũng biết.
Chỉ thấy vẻ mặt cười cười trêu đùa Cừu Vĩ lúc đầu của Hàn Thần Tị từ từ chuyển sang xanh đen, hắn đứng thẳng người dậy hít sâu mấy hơi, cũng không biết là vì đè cơn tức giận xuống hay là vì dục vọng.
Ngược lại Cừu Vĩ vừa nghe thấy giọng nói của người xa lạ đã sớm hoảng hốt hết lên, vội vàng muốn mặc quần lại, nhưng mà thử mấy lần đều không thể đem quần thuận lợi mặc vào, Hàn Thần Tị thấy thế, liền dùng một tay kéo cậu ra phía sau lưng mình, tiếc rằng người kia đã nhìn thấy hết.
Đợi tới khi nhiệt độ trong phòng thoáng giảm xuống, lúc này Hàn Thần Tị mới gãi đầu, trừng mắt về phía vị khách không mời mà đến —— Lạc Minh, thư ký kiêm bạn tốt hồi đại học của hắn.
“Cậu có chuyện gì?” Giọng điệu trầm thấp có cả sự không hài lòng nồng đậm. Dục hỏa không chỉ không được giải trừ, còn bị một gáo nước lạnh dối vào, thử hỏi có ai sẽ có sắc mặt vui vẻ hả? “Nói nhanh rồi cút lẹ đi!”.
Đối với thái độ đuổi người của Hàn Thần Tị cũng không buồn bực, đôi mắt phượng mang theo nụ cười của Lạc Minh liếc nhìn Cừu Vĩ được Hàn Thần Tị giấu ở phía sau, cười yếu ớt nói:
“Đầu tiên, chủ tịch mới của Húc Tường yêu cầu cậu tự mình đi thảo luận các vấn đề của hợp đồng.”
“Chủ tịch mới?” Hàn Thần Tị nhíu mày, “Đổi lúc nào?” Sao hắn lại không nghe nói tới?.
“Ngay trong một tháng cậu nghỉ phép.” Phó tổng tài này thật đúng là không hỏi hang thế sự bên ngoài những ngày này đang xảy ra gì à!.
Bất quá, Hàn Thần Tị cũng nhanh chóng ra quyết định, bày ra mặt quyết đoán của hắn. “Trước tối mai đem tư liệu về chủ tịch mới của Húc Tường qua đây, tiện thể gọi điện qua đó, nói ngày kia tôi sẽ đích thân đến viếng thăm.”.
“Được.” Lạc Minh sau khi gật đầu ra hiệu đã biết, đột nhiên khẽ cười một tiếng, trong mắt hiện lên một nụ cười ôn hòa. “Điều thứ hai, đứng ở lập trừng bạn bè nhắc nhở cậu, muốn chơi đùa tình yêu cấm kỵ thì cũng có thể, nhưng với thân phận của cậu thì phải xem xét xung quanh, tai nghe tám hướng mới được, tránh truyền đi những tin đồn không tốt.”.
Nghe Lạc Minh nói như vậy, Cừu Vĩ ngay cả cổ cũng đỏ lên. Cậu nhẹ nhàng ló đầu ra nhìn Lạc Minh, dưới ánh mắt trêu chọc của đối phương mà xấu hổ ngồi thẳng người dậy.
Đây là hoàng kim hữu não được đồn đại của tập đoàn Hàn thị sao? Tuy là nhã nhặn lịch sự, nhưng cả người đều tỏa ra khí chất lãnh liệt, thoạt nhìn đúng là không dễ chọc.
“Hân hạnh gặp mặt.” Lạc Minh nhếch một bên mày, lên tiếng gọi về phía Cừu Vĩ.
“À —— Xin chào.” Tuy rằng xấu hổ, nhưng vẫn không quên phép lịch sự.
Bất quá, Hàn Thần Tị hoàn toàn không có dự định để hai người vui vẻ tiếp xúc với nhau, hắn khẽ nghiêng người, lại đem Cừu Vĩ che ở sau người, biểu lộ dục vọng độc chiếm mãnh liệt của hắn.
“Là Hàn Thần Dần nói?”.
“Không, Hàn tiểu thư cũng là nghe người khác nói.”.
Nghe vậy, Hàn Thần Tị nhíu mày suy nghĩ một lát, “Là Phí Tương?” Hắn rốt cuộc đã quên phải bịt miệng người phụ nữ này lại.
“Thông minh.” Lạc Minh cười, lại bổ sung thêm một câu: “Nhưng mà, dựa theo thái độ an phận của cấp dưới, cho nên tiểu nhân đã tự động hiến dâng chút sức lực non yếu, đã dùng cơ thể cường tráng này hoàn thành nhiệm vụ phong bế miệng cô ấy lại, cho nên Hàn tiểu thư là nghe tôi nói.”.
“Cậu thật đúng là nhiều chuyện, lắm mồm, lại muốn bị đánh hả!” Hàn Thần Tị hừ lạnh một tiếng. Nhưng mà nếu như Phí Tương đã bị Lạc Minh thu phục, vậy hắn thật sự không cần sợ cô để lộ tin tức ra ngoài.
“Tôi chỉ là muốn nhắc nhở cậu phải chú ý thân phận một chút.” Lạc Minh quét mắt tới Cừu Vĩ bởi vì những lời này mà đỏ mặt tía tai, “ngoài ra, không phải ai cũng chơi đùa được.”.
Hàn Thần Tị bởi vì câu nói cuối cùng của Lạc Minh mà cảm thấy không vui, hắn kéo Cừu Vĩ vì buổi nói chuyện này mà làm cho cả người đều cứng đờ qua, căm tức thấp giọng nói với Lạc Minh: “Cậu nói xong rồi thì cút đi, đừng ở đây gây ly gián!”.
Cậu ta là ngại tình cảm của hắn và Cừu Vĩ còn chưa đủ vững chắc, cho nên sau khi Hàn Thần Dần đi, lại tới đá thêm một đá sao?.
“Không, còn có chuyện thứ ba, tôi nói xong sẽ tự động rời đi.” Đột nhiên lộ ra một nụ cười nghiền ngẫm, Lạc Minh không hổ là bạn chí cốt của Hàn Thần Tị, nụ cười này so với nụ cười tà mị của Hàn Thần Tị cũng có bảy phần giống nhau. “Tối hôm qua, tổng tài mang theo ba cô nàng nóng bỏng từ hòn đảo đã trở về.”.
“Shit!”.
Thật là phiền phức!.
~ oOo ~
Hàn Thần Tị nhanh chóng gặp mặt với chủ tịch mới của Húc Tường.
Chủ tịch mới là một người phụ nữ, chưa kết hôn, ba mươi hai tuổi, nữ cường nhân sau khi du học ở Mỹ thì trở về, đây là tư liệu của Lạc Minh đưa, đợi đến lúc gặp mặt trực tiếp, ấn tượng trong lòng Hàn Thần Tị lại gia tăng thêm một câu: Người phụ nữ xinh đẹp.
Oh, hắn có nên tự hào cho rằng đối phương tìm mọi cách gây khó dễ, đơn giản là vì muốn gặp mặt mình hay không đây?.
Vương Phượng Tình ngồi đối diện Hàn Thần Tị lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng đoan trang: “Hàn phó tổng tài, ngưỡng mộ đại danh đã lâu.”.
“Không dám nhận, chủ tịch Vương.” Hàn Thần Tị sau khi cười máy móc, trực tiếp tiến vào chủ đề chính. “Về dự án hợp tác mới nhất của Húc Tường và tập đoàn Hàn thị, tôi muốn biết vì sao các vị không muốn đầu tư một tỷ tiền vốn. Hiện tại việc người dân trong nước thích đi du lịch đang thịnh hành, và việc đi tới những khu nghỉ mát được thiết kế đẹp tinh xảo giống như những hòn đảo nhỏ ở trên cao không phải rất phù hợp với nhu cầu của thị trường sao? Đây là dự án đầu tư rất đáng giá, tin tưởng chủ tịch Vương sẽ không bỏ qua một cơ hội như vậy. Không phải sao?”.
Vương Phượng Tình chỉ nở nụ cười nói một câu chẳng dính dáng gì: “Hàn phó tổng tài, tôi muốn nói chuyện riêng với anh, anh không ngại kêu những người khác lui ra chứ?”.
“Không hề gì.”.
Với hắn, nếu đối phương muốn ám muội tập kích hắn, có lẽ cũng còn dư dả. Huống hồ, hắn không nghĩ rằng đó là lý do để Vương Phượng Tình phải làm như vậy.
Chờ những người phục vụ rời khỏi căn phòng tiếp khách sang trọng thoải mái xong, bên trong chỉ còn lại hai người Hàn Thần Tị và Vương Phượng Tình. Hắn lấy một hộp thuốc từ trong túi áo ra, sau khi nhận được ánh mắt đồng ý của cô, mới tao nhã bình tĩnh lấy một điếu ra hút, chờ Vương Phượng Tình nói ra mục đích của cô.
Một hồi lâu, Vương Phượng Tình mới thong thả nói: “Về chuyện hòn đảo du lịch Malaysia, bởi vì tôi vừa mới tiếp nhận Húc Tường, cho nên còn chưa có dự định xử lý tới ——” Tiếp theo, âm điệu của cô đột nhiên biến thành âm điệu yêu kiều mềm mại: “Huống hồ, tôi cho rằng việc đó không quan trọng chút nào, quan trọng là về —— Chúng ta.”.
Hừ! Trong lòng Hàn Thần Tị cười lạnh một tiếng, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười nhạt không lên tiếng. Hắn tùy ý mà dựa lưng vào lưng ghế sô pha, đôi chân thon dài nhếch lên, con ngươi đen sắc bén híp lại nhìn Vương Phượng Tình từ một người phụ nữ đoan trang hóa thân thành một người phụ nữ diêm dúa lẳng lơ, lấy tư thế thiên kiều bách mị đến gần mình.
(Thiên kiều: ngàn kiều diễm, bách mị: trăm người mê, ý ca ngợi vẻ đẹp vô cùng kiều diễm khiến cho nhiều người phải mê mẩn.)
“Tôi đã nghe rất nhiều lời đồn về anh.” Vương Phượng Tình đã đi tới trước người Hàn Thần Tị, dùng âm thanh nhu mềm cùng nụ cười tươi đẹp khác hẳn lúc trước cúi người nhìn hắn. “Cũng đã ngưỡng mộ anh đã lâu.”.
“Vinh hạnh của tôi.”.
Hàn Thần Tị nhíu mày lại rút một điếu thuốc, ở giữa làn khói trắng rõ ràng nhìn thấy cô khom người, đem bộ ngực tròn trịa nửa lộ ra, nhưng hắn cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Thấy Hàn Thần Tị không có động tĩnh gì, Vương Phượng Tình buộc lòng phải nói rõ: “Anh không nghĩ rằng, nếu như chúng ta ở cùng nhau, đem hai tập đoàn xác nhập lại thành một, như vậy muốn có một vị trí không nhỏ trong quốc tế cũng không phải là vấn đề sao?”.
“À, ở cùng nhau, là cái gì hả?” Hàn Thần Tị nhếch lên thành một nụ cười tà, đưa tay ôm lấy cái eo nhỏ nhắn của Vương Phượng Tình, để cô ngồi lên đùi mình. “Là cùng nhau ở trên giường à, hay là để cho tên của đôi ta sóng đôi trong tờ giấy chứng nhận vợ chồng?”.
Vương Phượng Tình thở nhẹ một tiếng, ngã ngồi ở trên đùi Hàn Thần Tị, nhưng sau sự sửng sờ, cô lại lập tức cười duyên tiến sát lại người hắn. “Anh biết, giữa việc xác nhập dù sao cũng phải làm chút giao ước, không phải sao?”.
“Nếu như tôi không muốn ký thì thế nào?”.
“Như vậy thì Húc Tường sẽ không đầu tư một đồng nào cả.” Đôi môi đỏ mọng nhếch lên, nhưng ý tứ uy hiếp lại vô cùng nặng nề.
“Phải không?” Nụ cười trên mặt Hàn Thần Tị đột nhiên tăng lên, chỉ thấy hắn nhún vai một cái, chợt đem Vương Phượng Tình từ trên đùi kéo ra, đẩy sang bên cạnh. “Được rồi, cuộc đàm phán tan vỡ, tôi tin Đài Loan không chỉ có Húc Tường chịu chi tiền.”.
Nói xong, hắn liền không chút lưu luyến nào muốn đi ra ngoài, nhưng lúc cánh tay vừa đụng vào cánh cửa, liền nghe thấy một tiếng gào hét ở phía sau: “Hàn Thần Tị, tôi có chỗ nào không tốt chứ.”.
Hắn quay đầu lại, chống lại đôi mắt đầy giận dữ. Chậc chậc, phụ nữ thay đổi vẻ mặt, rất khiến kẻ khác chán ghét.
“Rất đơn giản, tôi ghét phụ nữ bàn bạc chuyện kết hôn với tôi, nhất là gặp nhau lần đầu tiên.” Nếu là trước đây, chơi đùa còn có thể, nhưng kết hôn thì hoàn toàn không có khả năng, huống chi hiện tại ngay cả ý chơi đùa hắn cũng không có.
Hắn thầm nghĩ đến Tiểu Cừu của hắn.
“Anh!” Vương Phượng Tình nổi giận, mắt thấy Hàn Thần Tị chuẩn bị mở cửa rời đi, cô lập tức vọt tới bên cạnh, chật vật lấy ra một xấp giấy từ trong chiếc túi xách hiệu LV số lượng giới hạn. “Anh xem đây là cái gì?” Cô phe phẩy xấp giấy ở trong tay.
Nghe vậy, Hàn Thần Tị quay đầu lại, ban đầu khóe môi còn mang theo nụ cười châm biếm đầy tự tin, nhưng sau khi nhìn thấy rõ ràng vật kia là gì liền nhanh chóng thay đổi.
“Muốn lấy lại phim gốc!” Khóe môi Vương Phượng Tình thu lại vẻ đắc ý, rốt cuộc cũng lộ ra nụ cười sảng khoái, “rất đơn giản, tôi muốn anh đồng ý kết hôn với tôi.”.
Mẹ nó! Trên đời này người điên quả đúng là có quá nhiều!.
Cuối cùng dựa vào tài ăn nói của bản thân mà thuyết phục Vương Phượng Tình đồng ý cho hắn ba ngày để suy nghĩ, sau khi Hàn Thần Tị mang theo lửa giận thiêu đốt người rời khỏi công ty Húc Tường, lập tức lấy điện thoại gọi cho Lạc Minh, muốn biết rõ rốt cuộc là đã tính sai ở chỗ nào.
Chỉ mới nghỉ phép có một tháng, lại tự nhiên xuất hiện một người phụ nữ bức hôn mình, còn một đống ảnh bị chụp lén! Phim gốc nhất định phải lấy lại, không thể để Tiểu Cừu bởi vì vậy mà bị tổn thương.
Điện thoại thông, Hàn Thần Tị lập tức nổi giận hét lớn vào trong loa: “Lạc Minh, lập tức điều tra bối cảnh của Vương Phượng Tình cho tôi!”.
[Lần trước không phải đã đưa cho cậu rồi sao?] Giọng Lạc Minh nghe có chút khàn khàn.
“Tôi muốn tư liệu kỹ càng tỉ mỉ! Tất cả mọi thứ về cô ta, toàn bộ đều phải điều tra!” Nghĩ đến việc hắn bị một người phụ nữ mới gặp lần đầu khống chế, lửa giận trong lòng Hàn Thần Tị lại càng dữ dội. Kết hôn? Cái quái quỷ gì vậy!.
[Được rồi, này, em đừng lộn xộn ——].
Trong loa đột nhiên truyền đến tiếng cười đùa cùng tiếng thở dốc, khiến cho Hàn Thần Tị lập tức nhíu mày lại, “Lạc Minh, cậu cùng Phí Tương kiềm chế một chút!”.
Haiz, chỉ cho quan chức phóng hỏa, không có dân thường đốt đèn hả? [Rồi rồi rồi, sau này sẽ chú ý, tôi cúp máy đây, buổi tối sẽ đem tư liệu qua ——].
Hàn Thần Tị cũng không có nghe hết lời Lạc Minh nói liền cúp máy, chỉ vì vào lúc này hắn đột nhiên nhìn thấy Cừu Vĩ đang đi cùng một cô gái cười nói vui vẻ ở con đường đối diện.
Lửa giận lập tức từ sau chuyện Vương Phượng Tình bức hôn vọt thẳng lên đầu, hắn lập tức bước nhanh qua đó, ngăn ở trước mặt hai người, “Tiểu Cừu.”.
Không ngờ gặp được Hàn Thần Tị ở chỗ này, Cừu Vĩ bị dọa sợ một phen, cậu nhìn về phía cô gái ở bên cạnh mình, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, “sao anh lại ở đây?”.
“Đến bàn công việc.” Hàn Thần Tị nhíu mày liếc nhìn tướng mạo thanh tú của cô gái bên cạnh Cừu Vĩ, lại nói: “Nhưng mà đã nói xong rồi, cùng đi thôi?”.
“Này ——” Cừu Vĩ cũng không có lập tức trả lời, chỉ có chút khó xử nhìn về phía cô gái.
Cô gái kia cũng thức thời, quan sát Hàn Thần Tị một chút rồi liền mỉm cười ngọt ngào: “Không sao, đừng quên ngày mai trả lời cho tớ.” Nói xong cô còn nhìn về phía Hàn Thần Tị với sắc mặt không được tốt, sau đó mới chậm rãi rời đi.
Sau khi hai người ngồi vào trong chiếc xe Mercedes đen đã được tài xế mở sẵn cửa, ngay lập tức Cừu Vĩ bị Hàn Thần Tị đè sát vào cạnh cửa, không thể động đậy.
“Thần Tị, anh làm sao vậy?” Cừu Vĩ khó hiểu nhìn vẻ mặt đặc biệt nôn nóng của Hàn Thần Tị, loại vẻ mặt này, cậu chưa từng nhìn thấy ở trên mặt Hàn Thần Tị.
“Tiểu Cừu, có phải em đang muốn trả thù những chuyện xấu trước đây của anh, cho nên mới cố tình làm anh ghen hay không?” Hàn Thần Tị rầu rĩ nói. Tâm trạng hôm nay đã đủ tệ rồi, hiện giờ còn bị cho thêm một cú nữa.
“Cái gì?” Thoáng sửng sốt, nhưng sau đó Cừu Vĩ lập tức hiểu rõ điều hắn nói, liền bật cười ra tiếng, “không có, những chuyện đó xảy ra trước khi chúng ta ở bên nhau, tại sao em phải tức giận rồi còn cố tình chọc cho anh ghen chứ?”.
“Vậy cô gái vừa rồi là thế nào?”.
“Cô ấy ——” Dừng một chút, Cừu Vĩ vẫn quyết định nói thật với Hàn Thần Tị, “cô ấy là bạn học cùng lớp với em, vừa rồi —— Mới tỏ tình với em.”.
“Em đã từ chối?”.
“Vẫn chưa ——”.
Khuôn mặt tà mị tuấn mỹ của Hàn Thần Tị lập tức tức giận đến nỗi bắt đầu vặn vẹo, “em!”.
“Em, ngày mai em mới từ chối!” Sợ Hàn Thần Tị hiểu lầm, Cừu Vĩ vội vàng giải thích, “em sợ từ chối quá nhanh sẽ làm cô ấy đau lòng, cho nên mới đồng ý suy nghĩ một chút, dự định ngày mai mới từ chối.”.
Aish, quả nhiên là Tiểu Cừu của hắn, ngay cả từ chối lời tỏ tình của con gái cũng còn tốt bụng như vậy, còn quan tâm đến cảm xúc của đối phương mà suy nghĩ một cách chu đáo, trái ngược với bản tính lãnh khốc của bản thân, thực sự là hoàn toàn trái ngược.
Hàn Thần Tị cười khổ một tiếng, đột nhiên thấp giọng hỏi: “Tiểu Cừu, nếu phải công khai mối quan hệ của chúng ta, em có bằng lòng không?”.
“Này ——” Không rõ vì sao Hàn Thần Tị lại hỏi như vậy, Cừu Vĩ do dự một lúc rồi mới ngập ngùng nói, “em chỉ ——”.
Không phải cậu chưa từng nghĩ tới việc mối quan hệ của mình và Hàn Thần Tị bị giới truyền thông phát hiện, nhưng mà nếu thực sự phải đi tới bước đó, phải làm thế nào để nó không trở nên tồi tệ, mặc kệ là với bản thân, hay là với Hàn Thần Tị cũng đều có hại. Cho nên, phải làm như thế nào đây?.
“Ừ.” Yêu chính là toàn tâm toàn ý tin cậy vào đối phương, cậu biết.
“Chúng ta trở về.” Dừng lại, hắn lại dùng giọng nói mê hoặc người bổ sung thêm một câu: “Sau đó lại tiếp tục chuyện hiện tại ——”.
Nói xong, Cừu Vĩ ở trong lòng lập tức đỏ mặt vì xấu hổ, vội vàng quay mặt đi, không thèm để ý Hàn Thần Tị không nhìn chỗ, thời gian, lại vẫn thích trêu chọc cậu.
~ oOo ~
Buổi tối, Lạc Minh cùng Phí Tương cùng đến nhà Hàn Thần Tị đưa tư liệu, bất quá lại rất đúng lúc, rõ ràng là đã âm mưu trước, bởi vì lúc hai người tới, Hàn Thần Tị đang cùng Cừu Vĩ chuẩn bị ăn bữa tối.
Lạc Minh và Phí Tương rất tự nhiên không chút khách khí ngồi xuống ghế, chia sẻ khoảnh khắc hai người dùng chung bữa tối đầy hạnh phúc.
“Cũng không tệ lắm, thảo nào A Tị lại thích.” Lạc Minh gỡ hình tượng khôn khéo lần trước xuống, lúc này chôn mặt ở trong chén vui vẻ nói, “người ta nói muốn bắt được một người đàn ông, trước tiên phải bắt được bao tử của anh ta ——” Sau đó, con mắt có ý liếc về phía Phí Tương ở bên cạnh. Chỉ có điều, lập tức đã nhận được một cái nhìn xem thường.
“Đừng dài dòng!” Phí Tương tức giận trừng mắt liếc Lạc Minh, “em sẽ không đích thân xuống bếp nên anh khỏi cần hi vọng!”.
Nhớ tới món ăn vô cùng thê thảm do Phí Tương nấu lần trước, Cừu Vĩ nhịn không được bật cười ra tiếng.
“Này, Tiểu Cừu, tôi thực sự ngưỡng mộ cậu đấy.” Phí Tương nhìn thấy Cừu Vĩ nở nụ cười, nhịn không được mà nhíu mày lại, “cậu thấy tôi mà không cảm thấy khó chịu sao?” Cô đã từng phát sinh quan hệ với Hàn Thần Tị, điều này Cừu Vĩ cũng biết, sao bây giờ cậu nhìn thấy cô vẫn có thể cười được?.
“Tại sao?” Cừu Vĩ nghi ngờ chiếu vào vẻ mặt đang cười mỉm của Lạc Minh, “Lạc tiên sinh cũng cười mà.” Vì vậy tại sao bản thân lại không thể cười?.
Một câu nói này đã đánh thức kịp lúc ba người còn lại, nói thật, cảnh tượng bốn người vui vẻ ngồi ăn chung một bàn thế này, quả thực rất kỳ dị, dù sao quan hệ giữa họ cũng rất phức tạp.
Phí Tương gãi đầu, sau khi ngượng ngùng uống một ly rượu, lại quay sang dạy dỗ Cừu Vĩ vài câu: “Nói chung, hảo hảo giám sát chặt chẽ Hàn Thần Tị, anh ta là một người đàn ông ăn chơi có tiếng, chuyện xấu bay đầy trời ——”.
“Phí, Tương!” Hàn Thần Tị hãy giờ vẫn không lên tiếng lập tức lên tiếng khiển trách: “Lạc Minh, quản lý tốt người phụ nữ của cậu đi, đừng để cô ta nói nữa!”.
“Hừ, anh quả là người vong ân phụ nghĩa đúng không? Tốt xấu gì tôi cũng giúp anh lên kế hoạch, để anh thuận lợi theo đuổi Tiểu Cừu.”.
“Phí Tương!” Hàn Thần Tị lại bối rối cúi đầu gầm một tiếng.
Nhưng mà chỉ thấy trong mắt Phí Tương vẫn mang theo sự trêu chọc, thấy Lạc Minh cũng không có ý định ngăn cản mình, còn Hàn Thần Tị cũng sẽ không đánh phụ nữ, cho nên cô vẫn tiếp tục nói:
“Tiểu Cừu, cậu nhất định không biết đi? Lần đầu tiên anh ta nhìn thấy cậu đã có ý xấu với cậu, tôi còn giúp anh ta thu thập tài liệu về cậu nữa đấy! Hơn nữa vì muốn nắm được hành tung của cậu, tôi còn giúp anh ta nghĩ cách, gạt cậu đến đây làm quản gia, sau đó à, thừa dịp lúc cậu uống say liền đem cậu ——”.
Cô còn chưa nói xong, lại khiến cho Hàn Thần Tị lập tức cắt ngang: “Lạc Minh, lập tức làm cho người phụ nữ bên cạnh cậu câm miệng lại!”.
Như dự đoán, Lạc Minh lại đứng về phía Phí Tương: “Tôi nghĩ điều đó không cần thiết.”.
Thấy Lạc Minh cũng mở miệng che chở cho mình, vì vậy Phí tương hài lòng lại gần Cừu Vĩ, bất quá nụ cười lại càng trở nên xảo quyệt.
“Sau khi Hàn Thần Tị ăn cậu xong, cậu không phải không dám đến chỗ này sao?” Cô che miệng lại cười nói, “thật đáng thương cho Hàn phó tổng tài của chúng ta, mối tình đầu đã gặp phải một cây đinh, buộc lòng phải tìm tôi làm cố vấn, rồi còn phải nói gần nói xa mới biết được là chưa ——”.
Rầm!.
Bàn ăn đột nhiên phát ra một tiếng thật lớn, dọa cho mọi người sợ một phen, chỉ thấy Hàn Thần Tị hiếm khi đỏ mặt đang tức giận mà đập mạnh lên bàn, sau khi thành công ngăn cản Phí Tương tiếp tục tiết lộ bí mật của mình, mới nghiến răng nghiến lợi nói: “Lạc Minh, theo tôi đến phòng sách.” Dự định không muốn nghe nữa. Tiểu Cừu muốn cười thì cười, đáng ghét!.
Sau khi hai người đàn ông rời đi, Phí Tương lại càng không kiêng nể gì, cô vội vàng vẫy tay về phía Cừu Vĩ vẫn còn đang mơ màng không biết chuyện gì, “lại đây lại đây, vừa rồi còn chưa nói xong, tôi sẽ nói rõ tất cả mọi việc cho cậu nghe một lần.”.
Đem chuyện này nói ra, có lợi cho việc phát triển tình cảm của hai người họ, không phải sao? Chỉ có điều, không nghĩ tới da mặt của Hàn Thần Tị cũng rất mỏng nha! Hiện giờ bản thân cũng đã tìm được một phiếu cơm dài hạn tốt, cũng không cần nhìn sắc mặt của Hàn Thần Tị nữa, cho nên liền thỏa thích mà nói cho sướng à, ha ha ha ——
Trong phòng sách rộng lớn với những giá sách xem như bức tường, phía trên đều xếp đầy những cuốn sách nước ngoài. Hàn Thần Tị ngồi ở bàn làm việc xung quanh được ba bức tường sách bao quanh, nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Lạc Minh.
“Cho nên, về bối cảnh của người phụ nữ Vương Phượng Tình kia, ngoại trừ phần tư liệu cậu đưa cho tôi lần trước, còn lại cái gì cũng không có?” Bực bội mà dập tắt điếu thuốc vừa mới nhóm, Hàn Thần Tị lạnh lùng hỏi.
“Không sai. Tôi biết thời gian cô ta vào công ty Húc Tường rất ngắn, còn nội bộ ban giám đốc lại càng không tình nguyên tiết lộ bất kỳ tin tức gì của cô ta.” Lạc Minh bình tĩnh nói, “A Tị, cậu cần tư liệu của cô ta làm gì?”.
“Hừ!” Nói đến việc đó, Hàn Thần Tị lại tức giận, “người phụ nữ điên khùng Vương Phượng Tình đó không biết từ nơi nào có được ảnh chụp của tôi và Tiểu Cừu, càng điên hơn nữa là cô ta dám lấy nó để uy hiếp tôi, muốn tôi kết hôn với cô ta!”.
“Hình?” Lông mày của Lạc Minh nhăn lại, “đây là chuyện khi nào?”.
“Hai ngày trước, tôi cùng Tiểu Cừu ra ngoài, lúc đi qua một con hẻm nhỏ thì nhịn không được mà hôn cậu ấy một chút, ai biết lại đúng lúc như vậy, bị người theo dõi chụp được.” Căn bản Vương Phượng Tình đã có kế hoạch từ đầu! Khá lắm, quả là một người phụ nữ suy nghĩ tỉ mỉ!.
“Aish, không phải tôi đã nhắc nhở cậu sao?” Lạc Minh nhanh chóng đè sự kinh ngạc trong lòng xuống, bất đắc dĩ than thở: “Cừu Vĩ biết không?”.
“Không, tôi dự định giải quyết một mình, Tiểu Cừu không hy vọng quan hệ của chúng tôi làm ầm lên để mọi người đều biết, tôi cũng không muốn cậu ấy bị tổn thương.” Một tay chống cằm, Hàn Thần Tị dùng ngón trỏ của tay kia gõ nhẹ lên mặt bàn, đôi lông mày xinh đẹp từ lúc bước vào phòng sách vẫn chưa từng giãn ra. “Nhưng mà, sự hiểu biết của chúng ta đối với Vương Phượng Tình quá ít, địch trong tối ta ngoài sáng, mà thời gian lại chỉ còn hai ngày.”.
“Ừm ——” Lạc Minh cũng bắt đầu trầm tư.
Hắn đối với việc người bạn thân yêu thích một người con trai cũng không có sự phản đối quá lớn, chỉ hy vọng tình cảm của hai người họ đủ kiên định, đủ vững vàng, Hàn Thần Tị yêu Cừu Vĩ thế nào, ai cũng không thể nói chính xác được, ngay cả người làm bạn thân như hắn cũng không dám bảo đảm, cho nên mới nói ra như vậy, hy vọng Cừu Vĩ có thể suy nghĩ rõ ràng sau đó sẽ xem xét đến tình cảm của Hàn Thần Tị.
Hiện giờ, thấy Hàn Thần Tị đã thay đổi tính cách bá đạo cùng tự cho mình là nhất, học được cách tôn trọng suy nghĩ của Cừu Vĩ, cũng muốn kiên quyết bảo vệ mối tình này, hắn chỉ có thể nói, cuối cùng Hàn Thần Tị đã học được cái gì gọi là yêu.
Thân là bạn thân, bản thân càng phải giúp hắn, chỉ là chuyện này thực sự quá hóc búa.
Trong lúc hai người trong phòng sách đang vắt óc suy nghĩ cách giải quyết, Phí Tương lại mở cửa đi vào, “Hàn Thần Tị, Tiểu Cừu kêu tôi nói với anh, cậu ấy đi về trước.”.
Hàn Thần Tị bởi vì lời nói của Phí Tương nên ngẩn ra, “lúc nào?” Tại sao không đợi hắn đưa về?.
“Vừa nãy.”.
Xem ra vẫn còn đuổi kịp. Hàn Thần Tị không chút suy nghĩ liền đứng dậy muốn đuổi theo, nhưng lại bị Phí Tương đứng ở cửa ngăn lại, “chờ một chút, Tiểu Cừu muốn tôi đưa thứ này cho anh.”.
Lúc này Hàn Thần Tị mới phát hiện trong tay Phí Tương đang cầm một chiếc phong bì, hắn đưa tay nhận lấy. Thấy phong bì không có dán lại, hắn liền xốc ngược nó ra, làm cho mấy bức ảnh cứ như vậy mà nhẹ nhàng rơi xuống đất.
“Haiz ——” Sau khi Phí Tương ngồi xổm xuống nhặt hình lên, không khỏi kiềm chế mà khẽ than nhẹ một tiếng. “Trời ạ! Tôi biết vì sao Tiểu Cừu lại vội vã bỏ đi như vậy rồi.”.
Bức ảnh ở trên tay được chụp cực kỳ rõ nét, trong ảnh là cảnh Vương Phượng Tình đang ngồi trên đùi Hàn Thần Tị, mà một tay của Hàn Thần Tị còn ôm eo của cô ta, cười đến mức vừa tà vừa mị, ý tứ tán tỉnh đều bị bức ảnh bắt lấy.
“Chết tiệt!”.
Bởi vì tức giận mà khuôn mặt của Hàn Thần Tị cũng xanh đen cả đi, hắn không chút nghĩ ngợi liền tức giận giật lấy mấy bức ảnh trên tay của Phí Tương, ra sức xé nát nó ra, cũng phất tay đem những mảnh vụn rơi lả tả xuống đất, càng tức giận mà rủa một câu.
Người phụ nữ kia —— Hắn tuyệt đối không tha cho cô ta.