Môn Đăng Hộ Đối Vợ Cũ Đừng Chạy Trốn

Chương 1496: Nữ Vương Trở Về 9





Khóe miệng của Kiều Nhã Nguyễn nhếch lên thành một nụ cười nhạt.

Cô nhìn chằm chằm người đang nằm trên giường bệnh.Phong Phong dậy khỏi giường, anh ta hơi hé miệng định nói gì đó nhưng cơ thể lại đau dữ dội, cho nên cũng chẳng thể nói được gì.“Thế nào? Chẳng phải cố gắng thì vẫn nói được sao? Tại sao không nói gì?” Kiều Nhã Nguyễn hơi khom lưng đối mặt với anh ta, chóp mũi của cô gần như đã chạm vào chóp mũi của Phong Phong.Phong Phong đột nhiên giơ tay lên nắm lấy cổ tay của Kiều Nhã Nguyễn, lần này dường như anh ta đã dùng hết toàn bộ sức lực còn lại của bản thân mình.“Em đừng đi.”Giọng của anh ta khản đặc, nghe như tiếng vải bị xé rách.Cổ tay của Kiều Nhã Nguyễn bỗng cảm thấy đau đớn.


Cô cúi đầu nhìn mu bàn tay đã nổi hằn gân xanh của anh ta.Tên này dùng nhiều sức đến cỡ nào chứ.“Anh cảm thấy bây giờ anh có thể giữ tôi lại được sao?” Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền lật tay rút cổ tay của mình ra.“Kiều Nhã Nguyễn, nếu em dám đi thì bất cứ lúc nào tôi cũng có thể kiện em tội cố tình gây thương tích!” Phong Phong đột nhiên lên tiếng, trong mắt của anh ta ánh lên sự mong mỏi khác với giọng điệu của anh ta.“Kiện tôi?” Kiều Nhã Nguyễn cười khẩy một cái.

“Anh dựa vào đâu mà kiện tôi? Anh không cảm thấy vẫn đề là ở chính anh hay sao? Phong Phong! Để tôi nói cho anh biết, đừng tìm tôi chơi ba cái trò này, tôi đây chịu không nổi!” Kiều Nhã Nguyễn nói rồi hất mạnh tay của Phong Phong ra, thấy anh ta nhíu mày vì đau đớn thì khẽ nhếch môi, hoàn toàn chẳng có chút thương tiếc nào.Kiều Nhã Nguyễn nghĩ, tâm địa của cô đã trở thành sắt đá thật rồi.Kiều Nhã Nguyễn nói xong liền cúi sát người vào Phong Phong, nói: “Anh có giỏi thì kiện đi! Ba năm trước tôi không sợ mẹ anh, hiện tại cũng không sợ anh đâu!”Phong Phong vẫn luôn nhẫn nhịn, hai tay cũng siết lại thật chặt.

Mẹ của anh ta chính là quá khứ không thể nói giữa hai người bọn họ, còn nghiêm trọng hơn cả chuyện của Kỳ Nhu.Hiện tại chỗ anh ta cảm thấy đau đớn không phải là lưng, mà là trái tim.Đau đến tê liệt.Kiều Nhã Nguyễn bước ra khỏi phòng bệnh nhìn Mặc Lộ Túc từ trên xuống dưới một lượt: “Từ lúc nào mà đàn anh cũng làm ba cái chuyện lừa gạt người khác vậy hả?”“Em nói nhăng nói cuội cái gì đấy?” Mặc Lộ Túc trầm giọng nói rồi đem bệnh án cùng ảnh chụp CT và báo cáo kiểm tra cho Kiều Nhã Nguyễn: “Tự mình xem đi!”Kiều Nhã Nguyễn cùng Thủy An Lạc nhìn Mặc Lộ Túc tức giận bỏ đi thì không nhịn được mà đưa tay xoa xoa cằm: “Giờ đàn anh cũng nóng tính thật đấy, anh ấy còn là vị thần hồi xưa không vậy?”“Mày vừa phải thôi! Gần đây đàn anh đúng là nóng nảy hơn thật, là do thai của bà xã của anh ấy bị lệch, e là sẽ khó sinh.” Thủy An Lạc nhỏ giọng nói.“Đàn anh kết hôn rồi á?” Kiều Nhã Nguyễn kinh ngạc kêu lên, không tin nổi phải hỏi lại: “Cùng với ai?”“Mày đoán xem, mày cũng biết người đó đấy.” Thủy An Lạc vừa nói vừa bước ra ngoài.Kiều Nhã Nguyễn đi theo cô, “Tao cũng biết á?” Kiều Nhã Nguyễn nghiêm túc suy nghĩ một chút, người mà cô quen quanh đi quẩn lại cũng chỉ có vài người thôi mà nhỉ?“Tân Nhạc à?” Hình như cũng chỉ có Tân Nhạc là tuổi tác phù hợp thôi.Thủy An Lạc hơi hơi nhún vai: “Đời người ấy mà, còn có một tên khác là máu chó!”Kiều Nhã Nguyễn sửng sốt, được rồi, cô từng thích Mặc Lộ Túc, Mặc Lộ Túc từng thích Thủy An Lạc, không ngờ cuối cùng lại kết hôn với Tân Nhạc.


Một phòng ký túc xa ba người bọn họ đều có quan hệ với Mặc Lộ Túc hết rồi.“Về nguyên nhân vụ tai nạn lần này là do trợ lý của Phong Phong tên George vì quá mệt mỏi do làm việc liên tục cả tháng không nghỉ mà ra! Tiền thuốc men của người bị hại, công ty chúng tôi xin bồi thường.

Nhưng hiện tại trợ lý George vẫn chưa tỉnh lại.


Anh ấy cũng là một trong những người bị thương, cho nên hy vọng mọi người sẽ không truy cứu.”Kiều Nhã Nguyễn và Thủy An Lạc dừng lại cách đó không xa nhìn: “Đoạn video Phong Phong cướp lái bị xóa rồi, chắc là anh Sở làm, hiện tại đẩyhết mọi thứ lên đầu George đúng là cách làm tốt nhất.”Kiều Nhã Nguyễn không nói gì, dứt khoát khom người lên xe.Anh ta có thế nào cũng chẳng liên quan gì đến cô cả.------oOo------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.