Audis nhất định biến thành vu yêu, chướng ngại vật che giữa y và vị trí gia chủ đã bị gạt bỏ, nhưng Murdoch vẫn chưa tuyên bố y thành người thừa kế, mà lại phái y về thành Putra lần nữa, cái thành hẻo lánh xa cách đế đô này. Chẳng lẽ trong đầu ông ta còn có người khác để chọn sao?
Gregory nhìn khói đen tràn ngập trên đường, cảm thấy tiền đồ cũng giống như con đường phía trước tăm tối khó dò.
Không thể nào.
Y nhất nhất loại trừ những anh em họ hàng còn lại, bọn họ nếu không phải còn nhỏ tuổi thì chính là rất tầm thường, tuyệt đối không thích hợp trọng trách nặng nề gánh vác gia tộc Dana. Trừ mình ra, y không thể nghĩ ra người nào thích hợp hơn. Như vậy, khả năng duy nhất chính là biểu hiện của mình vẫn không phù hợp, cho nên cần rèn luyện thêm?
Chẳng lẽ mấy trò vặt của mình bị phát hiện rồi? Giả bộ mất trí nhớ, không muốn Audis được pháp sư vong linh cứu chữa, cho nên phát sinh xung đột với Dinand thủ hạ Hayden, tạo thành lần mất trí nhớ thứ hai, kéo dài thời gian đế quốc cứu viện Hayden.
Kỳ thật mưu kế đó chẳng cao minh chút nào, nhưng cần gì phải cao minh? Chỉ cần không bị tóm đuôi lại có hiệu quả là được. Những người thành công trong lịch sử chẳng phải đều dựa vào ba phần tính kế bảy phần may mắn sao?
Hai thứ này y đã có, nếu không Audis sao lại lăn ra hôn mê, không biến thành vu yêu không tỉnh lại được? Đúng vậy, y có hết.
Hiện giờ y chỉ cần kiên nhẫn.
Tựa như lần này, y là người đầu tiên phát hiện điều bất thường của quý tộc trong thành. Nếu không phải có y, có lẽ bây giờ thành Putra đã thần không biết quỷ không hay rơi vào tay đối phương.
“Gregory đại nhân?” Thành chủ bị đội thân vệ chạy tới vây quanh bất mãn đứng kêu to giữa đường, nhìn sang Gregory giống như đang ngẩn người.
Gregory quay đầu lại, vẻ mặt không chút mơ màng, “Chuyện gì?”
Dưới ánh nhìn sáng rõ như thế, thành chủ suýt nữa cho rằng hình dáng đờ đẫn mình vừa nhìn thấy là ảo giác. Gã lắc đầu, vứt bỏ những suy đoán râu ria, hấp tấp nói: “Phía nam và phía bắc thành không còn khống chế được, ta đã sai nhân thủ đi phía tây. Nghe nói Hayden đại nhân đến rồi.”
“Phía nam phía bắc?” Con ngươi Gregory đột nhiên lóe sáng, trầm giọng, “Không! Lập tức đi phía đông!”
Thành chủ bất mãn im lặng.
Kỳ thật gã nói cho Gregory không phải để hỏi ý kiến của y, mà muốn sai y mang người đi phía tây tiếp ứng. Dù sao, không có Gregory nhắc nhở, thành Putra sẽ lâm vào hoàn cảnh nguy ngập hơn, vì lễ phép, mình hẳn phải tôn trọng ý nghĩ của y, nhưng mình có tính toán của riêng mình mà.
Trước đại chiến thành Putra lại xuất hiện chuyện trọng đại như vậy, gã khó thoát được tội, để chuộc lỗi cho sai lầm của mình, gã hy vọng có thể lưu lại ấn tượng tốt trước mặt nguyên soái Hayden, dù sao lần này Hayden mang trên người tất cả kỳ vọng của đế quốc, nhất cử nhất động đều bị người khác chú ý, nếu hắn có thể nói ngọt cho mình, hoàng đế bệ hạ nhất định cũng sẽ nể mặt vài phần.
Gregory nén nụ cười lạnh trong lòng, lạnh nhạt: “Thành chủ mới là linh hồn của thành Putra, việc nghênh đoán nguyên soái Hayden chỉ có ngài thích hợp nhất. Ta đi trợ giúp phía đông, nơi đó dù sao cũng kề sát với biên cảnh Sangtu và đế quốc.”
Thành chủ có được địa vị hôm nay, tuyệt đối không phải người ngu ngốc, nghe vậy sắc mặt lập tức trắng bệch: “Biên cảnh có quân đế quốc đóng giữ, Quang Minh thần hội không thể nhanh vậy đã…” Từ biên cảnh đến đây không còn cứ điểm nào khác, nếu Quang Minh thần hội thật sự đánh bại quân tiền trạm Dinand suất lĩnh và quân đóng giữ, vậy sẽ không còn gì ngăn cản đưa quân vào thành!
Gregory cắt ngang suy nghĩ của gã, “Xin cho ta một đội kỵ binh.” Y biết thành chủ ngày thường vẫn trộm nuôi hai đội kỵ binh do lo lắng vị trí địa lý đặc biệt của thành Putra.
Thành chủ khẽ cắn môi: “Ta và cậu cùng đi!” So với nghênh đón Hayden, bảo vệ thành Putra mới là quan trọng.
Gregory không lên tiếng, xoay người ngồi trên ngựa thân vệ dắt tới, phi nhanh về phía đông thành. Đoàn lính đánh thuê kia rõ ràng bị người sai bảo ẩn núp trong thành lâu ngày, tuyệt đối không chỉ đơn giản để gây nhiễu loạn trị an thành Putra. Nếu Hayden đã vào thành, vậy không cần lo lắng quyền khống chế thành Putra nữa, lo lắng duy nhất chính là cổng thành. Nếu đúng như y nghĩ, đây chính là cơ hội tốt nhất chứng minh mình đủ tư cách là người thừa kế Dana!
Quân đoàn Tulip theo Hayden vào sinh ra tử, thân kinh bách chiến, là quân đoàn mạnh mẽ nhất đế quốc. Đối với địa hình giao thông hoàn toàn xa lạ của thành Putra, vẫn ngay ngắn trật tự tổ chức chiến đấu trên đường phố, tiến hành vây hãm chặn đường nhóm lính đánh thuê phân tán.
Các pháp sư vong linh gấp gáp nhất, một đường giống như thu gặt rơm rạ mà bỏ xác lính đánh thuê vào túi không gian. Có mấy người pháp sư vong linh thậm chí tìm ngay địa phương yên tĩnh để bắt đầu luyện chế vong linh kỵ sĩ.
Rhodes thu vài cái xong, đuổi theo Mundra đang ngồi trong ngực vu thi toàn tâm toàn ý đi theo Hayden phía trước, nghi hoặc hỏi: “Sao ngươi không thu?”
Mundra đáp: “Chất lượng không tốt.”
Rhodes nói: “Có còn hơn không.”
Mundra hỏi: “Ông thu rồi à?”
“Của ta là của ta!” Rhodes gầm nhẹ.
Mundra vừa lòng gật đầu: “Thế thì lấy được rồi.”
“…” Nhất định là hắn nuông chiều nó quá, khiến cho nó trở nên ngang ngược như vậy!
Phía trước đột nhiên sáng lên mấy tia sáng vàng rực, khiến thành Putra sắp chìm vào bóng đêm bỗng sáng rõ như ban ngày.
Thân thể Rhodes run rẩy: “Quang Minh thần hội.”
Mundra nhíu nhíu mày, thúc giục vu thi ôm cậu ra sức chạy về phía trước.
Ảnh hưởng của Quang Minh thần lực với cậu rất nhỏ, nhưng đối với các pháp sư vong linh khác lại là thiên địch. Khi ánh sáng xuất hiện, các pháp sư vong linh đang ra sức chạy về phía trước liền tới tấp dồn về phía sau. Ngay cả Rhodes cũng do dự một lát mới đuổi theo.
Trì hoãn trong giây lát, bóng dáng Mundra đã bé đến mức không nhìn thấy, mà trước mặt hắn đột nhiên lao ra rất nhiều ma pháp sư và chiến sĩ ăn mặc đủ loại kiểu dáng –
Đoàn lính đánh thuê.
Tình thế của thành Putra khá bất ổn, điểm này Hayden đã biết trước khi vào thành, ban đầu Gibson nói hai ba ngàn hắn còn cho là phóng đại, dù sao sắp xếp hai ba ngàn người mai phục trong thành không phải dễ dàng chút nào, Gibson nói như vậy chỉ sợ là cố ý thổi phồng để hắn nhanh chóng đến trợ giúp. Nhưng sau khi vào thành hắn mới biết, Gibson không hề phóng đại tí nào.
Thành Putra thật sự ẩn giấu từng ấy lính đánh thuê!
Một mình Quang Minh thần hội hoặc những quốc gia khác tuyệt đối không thể làm được điều này. Trong thành có nội ứng, hơn nữa không chỉ mai phục một hai ngày. Nếu mục đích của đối phương là cướp lấy thành Putra, hoàn toàn có thể sớm ra tay, tại sao lại chờ đại quân sắp đến mới hành động? Như vậy không phải càng khó đoạt thành hơn sao?
Hay là, bọn họ còn có kế hoạch nào khác?
Là kế hoạch gì?
Trong đầu hắn hiện lên cùng một suy nghĩ với Gregory.
Dù xuất phát từ tín nhiệm của hắn với Dinand, hắn không cho là Quang Minh thần hội có thể công phá phòng tuyến của đế quốc trong thời gian ngắn ngủi như vậy, nhưng hắn vẫn cẩn thận lựa chọn nhắm về phía đông, trấn thủ cổng thành.
Sự thật chứng minh, phán đoán của hắn và Gregory biến thành hiện thực.
Khi Gregory suất lĩnh đội thân vệ và kỵ binh của thành chủ một đường chém giết đến phía đông thành, vừa lúc vang lên tiếng gỗ phá cổng.
Ở đằng trước –
Đột nhiên quang mang vạn trượng.
Các tư tế Quang Minh thần hội lướt qua tường thành vọt vào.
Sắc mặt thành chủ đang đứng trong đám thân binh bảo vệ nhất thời trắng bệch!
Cùng lúc đó, trong Quang Minh thần hội cũng tồn tại một nguy cơ nghiêm trọng.
Soffila phẫn nộ nhìn Goblyde, “Ta vô cùng chán ghét thái độ hiện tại của ngươi, vô cùng chán ghét! Ta biết ngươi bất mãn ta đề xuất kế hoạch đánh lén, nhưng mà kỵ sĩ vĩ đại ơi, đây là chiến tranh! Chẳng lẽ ngươi cho rằng mỗi lần trước khi đánh nhau, Hayden sẽ hỏi ‘bạn thân mến, hôm nay ngươi có muốn đánh một trận hay không’ à? Ngươi quá ngây thơ rồi!”
Goblyde lạnh mặt không nói chuyện.
Soffila tiếp tục gầm gừ: “Đám ngu ngốc trong thành Putra kia, rõ ràng ta đã bảo bọn chúng sau khi đại quân của Hayden tiến vào mới được hành động, không ngờ bọn chúng lại để cho người ta phát hiện trước, còn sợ chết mà lập tức động chân động tay, hại chúng ta phải điều chỉnh toàn bộ kế hoạch! Trung thành, đây chính là trung thành với nữ thần mà bọn chúng luôn miệng nói đấy!”
Goblyde vẫn im lặng ngồi trên lưng ngựa.
Soffila tức đến mức muốn chửi bậy. Gã nhìn chằm chằm sườn mặt lạnh lùng kia, trầm giọng hỏi: “Chẳng lẽ ngươi thật sự định mở mắt trừng trừng thờ ơ nhìn đồng bạn chịu chết sao? Đừng quên, chúng ta vừa tận lực lướt qua biên cảnh, một khi quân đóng giữ của đế quốc trở về, chúng ta sẽ hai mặt thụ địch!”
Goblyde rốt cục mở miệng, “Không ai bắt ông làm như vậy.”
“Nhưng đây là cách duy nhất hoàn thành nhiệm vụ giáo hoàng giao cho!” Soffila đau đầu đè trán, “Giáo hoàng chỉ muốn phô trương thanh thế, không định đánh chiếm toàn bộ Kanding đế quốc! Hiện nay chúng ta chưa có binh lực hùng hậu như vậy. Cho nên nhiệm vụ của chúng ta là phải chiếm được một tòa thành thị, sau đó thiết lập Quang Minh thần trận, khiến cho bọn họ ném chuột sợ vỡ đồ, cuối cùng triển khai đàm phán dưới tình huống đã chiếm ưu thế. Hiện giờ chúng ta chỉ còn thiếu một bước là thành công, ngươi rốt cục đang chờ cái gì?”
Tay nắm kiếm của Goblyde hơi hơi siết chặt, “Đội trưởng sẽ không vui.”
“Vậy cũng phải chờ hắn trở về mới rõ!” Nhắc đến Kleist, mày Soffila càng nhăn tợn, “Ai biết hắn đang chết ở chỗ nào chứ!”
Goblyde quay đầu, ánh mắt tràn đầy tức giận, “Đội trưởng sẽ không chết.”
Mình rốt cuộc phải chịu đựng thằng cha cố chấp này bao lâu nữa đây?!
Trong đầu Soffila căm tức nghĩ, ngoài miệng nói có lệ: “Được rồi, ta cũng không nghĩ hắn yếu ớt như vậy. Nhưng để tránh cho đoàn trưởng đại nhân vĩ đại sau khi trở về không còn nhà ở, phó đoàn trưởng đại nhân, mời ra tay đi.”