Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 177



Yếu tố con người can thiệp sao? Vân Ca nghĩ đến căn cứ mà bọn họ đang cư trú, còn có Tiểu Tỏa Niệt đã từng đề cập căn cứ T7, trong đó có liên quan gì sao?

Sử Tư Nghiên tự mình đưa hàng mẫu quay về tổng bộ trung tâm kiểm tra đo lường.

Người của quân kháng chiến Trùng tộc ở lại.

Sau khi bị Lâm Hoán Chi cảnh cáo, tất cả bọn họ đều thật sự thành thật, ít nhất mặt ngoài đều thực sự thành thật.

Người chơi nhìn quân trang của quân kháng chiến Trùng tộc, cảm thấy bọn họ cũng nên có những trang phục chế định, trước kia cảm thấy mấy thứ như giáo phục giống nhau như đúc sẽ làm mất đi cá tính của cá nhân, hiện tại mới phát hiện một đám người mặc quần áo giống nhau, chẳng sợ bọn họ vô trật tự, trên mặt khí thế cũng có thể áp đảo người khác.

Sau khi người chơi cân nhắc, quyết định chế định áo ngụy trang.

Hùng Sơ Mặc sẽ thu thập và thiết kế phong cách trang phục chiến đấu, ba gã người chơi báo danh, bọn họ là Ngư Phụ, Linh Dương cùng Câu Xà.

Nam Phu đã nói với Thiển Hạ cùng Quảng Trúc Kỷ, không hy vọng hai người bọn họ nói việc trưởng bối của mình cũng chơi trò chơi nói cho người khác biết, bởi vậy trước mắt trừ Thiển Hạ cùng Quảng Trúc Kỷ ra, không ai biết Linh Dương cùng Câu Xà có quan hệ với Nam Phu.

Ba người vừa mở miệng, Hùng Sơ Mặc liền biết ba người này là dân chuyên.

Hùng Sơ Mặc hỏi có muốn thêm huân chương quân nhân ở hiện thực trên quân phục hay không, Câu Xà buồn bã nói: "Người anh em, cậu đang làm đại bàng giương cánh ngay sát bên trái pháp luật a."

Hùng Sơ Mặc cười mỉa, hắn hoàn toàn không coi Câu Xà, Linh Dương cùng Ngư Phụ có liên quan đến đám người kiểm tra đồng hồ nước nhà mình lúc trước.

Hiện tại biểu hiện bộ dáng bên ngoài của ba người này hoàn toàn chính là người chơi bình thường. Bọn họ không làm gì, không lộ ra mục đích, Vân Ca cũng tạm thời không quản bọn họ.

Lâm Hoán Chi tìm tới Vân Ca, hắn tháo quân mũ xuống, lộ ra dung mạo anh tuấn tiêu sái, hắn đến tìm Vân Ca để thương lượng chuyện quyền mua sắm trứng Trùng.

Lâm Hoán Chi ngồi đối diện Vân Ca: “Hẳn cô cũng biết trứng nữ vương Trùng tộc có thể sinh sản có ý nghĩa gì, tất cả mọi người đều muốn có được nó.”

Vân Ca rót ra trà nóng đẩy đến trước mặt Lâm Hoán Chi: “Đáng tiếc, đây là thứ phát hiện trên tinh cầu của tôi.”

Lâm Hoán Chi bưng ly trà lên tay: “Cô cho rằng bản thân có năng lực giữ nó sao? Tôi cũng không có bất cứ ý gì là khinh thường cô.”

Hắn để ly đặt lên bàn: “Vân nữ sĩ, cô rất mạnh, có lẽ cô có thể một đánh mười, thậm chí trăm người ngàn người, nhưng cô có thể đối phó với cả một tinh cầu hay là người của rất nhiều tinh cầu phái tới sao? Thậm chí tính cả những người bionic đó vào.”

Vân Ca dựa ra phía sau, cô cầm lọn tóc nhỏ ở trên vai vân vê: “Có thể đối phó hay không, chẳng phải thử là biết sao… nếu muốn mua đồ trong tay tôi, lấy ra chút thành ý đi, ít nhất nên để tôi biết người sau lưng cậu là ai.”

Cô cúi người, nhướng mày: “Quân kháng chiến Trùng tộc phiêu bạt khắp nơi chống đỡ Trùng tộc, mỗi ngày tìm kiếp Trùng tộc còn không kịp, vì sao có thể hứng thú với việc đuổi theo trứng Trùng tộc đây?”

Lâm Hoán Chi liếc mắt nhấp ly trà, hắn hơi hơi nhíu mày hạ mắt xuống: “Xem ra vật tư của tinh cầu Vân nữ sĩ có chút bần cùng, nếu tôi nói, có thể nâng đỡ Tinh cầu của cô lên tới vị trí đứng đầu các tinh cầu phụ thuộc của 12 tinh cầu thủ đô thì sao?”

Chỉ cần Vân Ca nguyện ý nhường lại trứng Trùng, hắn có thể bảo đảm tinh cầu của Vân Ca sẽ một đường đạt được đủ tài nguyên cùng đầu tư, không còn giống như bây giờ giãy giụa trên con đường nghèo khó.

Vân Ca: “Người sau lưng cậu đến từ 12 tinh cầu thủ đô?”

Lâm Hoán Chi nhìn thấy kinh ngạc trong mắt cô thì cảm thấy vừa lòng, sau đó hắn lại nghe: “Quả nhiên như thế, thật không thú vị, cậu cho rằng tôi muốn cái vị trí tinh cầu phụ thuộc sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.