Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 227



Chờ NPC thảo luận gần đủ rồi, người chơi mới ra vẻ hung dữ, giơ vũ khí lên dọa họ câm miệng.

Các bộ phận máy móc bên trong t.h.i t.h.ể của Vương Phong lộ ra ngoài, ánh sáng xanh lam thỉnh thoảng lưu chuyển, mọi người nhìn vào thi thể, mọi thứ càng trở nên kỳ lạ.

Vân Ca phải xuất hiện mới được, trạng thái quang không tiện để cô hành động.

Cô ra lệnh cho người chơi ám chỉ cho con tin có thể cầu cứu căn cứ, đồng thời yêu cầu người chơi nới lỏng giám sát với nhóm nhân viên nghiên cứu của Sử Tư Nghiên, đồng thời yêu cầu một số người chơi ở lại trong căn cứ đuổi về phía trùng sào, chờ đợi người trốn ra khỏi trùng sao chạy tới cầu cứu.

Người chơi vẫn uy h.i.ế.p con tin nói ra người đứng đằng sau.

Vân Ca đi đến cái hố sâu do nhóm người này đào, bên trong chính là thứ mà nhóm người này và những người sau lưng họ muốn.

Quang giáp cô bước về phía trước một bước, thông qua ô cửa sổ nhìn vào đáy hố đang bị khai quật, đó là một màu cam ảm đạm.

Vân Ca liếc mắt thôi đã biết nó là gì.

Trong hang động mùa mưa, lần đầu tiên cô nhìn thấy con mắt khổng lồ đáng sợ này, thời điểm săn b.ắ.n trên biển, nó ở dưới mặt biển lẳng lặng nhìn trộm, đây là lần thứ ba, đôi mắt thuộc về Hải Hoàng.

Vân Ca cảm nhận được cảm giác lần đầu tiên nhìn thấy TU787, cái cảm giác tâm linh tương thông kỳ diệu này.

Cô nghe thấy một tiếng thở dài nhè nhẹ, theo sau là tiếng sóng biển ồ ạt.

Cô nhìn thấy cơ thể của Hải Hoàng dần dần chìm xuống đáy biển sâu, cảm nhận được sự tuyệt vọng của nó khi đối mặt với cái chết, sự tức giận khi bị phản bội và niềm khao khát hy vọng của nó.

—— Còn có ham muốn tột độ muốn nuốt chửng mọi thứ.

Cô bị kéo vào thế giới nó ở, nhìn nó tiếp tục g.i.ế.c chóc và phát triển sức mạnh của bản thân, nó là chủ nhân của đại dương, nó là kẻ bất khả chiến bại nơi đại dương.

Chỉ cần một giọt nước, nó có thể biến giọt nước này thành đại dương bao la, trở thành lãnh thổ của nó, thôn phệ tất cả sinh vật trong lãnh thổ thành sức mạnh của mình!

Bên tai cô vang lên những lời thì thầm. Cô không thể nghe rõ, nhưng cô có thể cảm nhận được ý nghĩa và sự hấp dẫn trong lời nói.

"Giết, giết..."

"Ăn đi, trở nên mạnh hơn..." Bất cứ nơi nào cô nhìn thấy, đều có những xúc tu khổng lồ, không thể tránh né.

Nó đang tiếp cận cô, cố gắng thao túng cô.

Vân Ca chỉ có thể chạy, chạy không ngừng.

Đằng sau cô, đôi mắt kép màu vàng cam của Hải Hoàng đang lặng lẽ quan sát, xúc tu không ngừng vươn ra, nó biết cô không thể trốn khỏi đây.

Cô và nó sẽ trở thành một.

“Ký chủ?” Cảnh Trí nghi hoặc nhìn Vân Ca, nước mắt không ngừng tuôn ra từ khóe mắt, hắn kêu lên, “Ký chủ!”

Vẫn không có phản hồi.

Cảnh Trí nhận ra điều gì đó không ổn, Vân Ca rõ ràng không phản ứng, tại sao quang giáp của cô vẫn liên tục đi đến gần cái hố?

Nếu cô không phải là người điều khiển quang giáp, thì đó là ai?!

Cảnh Trí vừa nghĩ vậy, cơ thể hắn biến thành một khối rắn chắc, vươn bàn tay nhỏ bé của mình, nhắm vào mặt Vân Ca và "tát" không ngừng cho đến khi đôi mắt mơ màng của Vân Ca rõ ràng trở lại.

Cảnh Trí lập tức dừng lại, chắp tay sau lưng.

Mấy cái tát ban nãy của hắn rất tàn nhẫn, giống như cái cách khi Vân Ca đ.â.m hắn không thương tiếc vậy.

Cảnh Trí: Thảo nào ký chủ thích đ.â.m hắn, cảm giác thật sướng.

Nháy mắt trên mặt Vân Ca xuất hiện thêm hai dấu tay màu đỏ, mặt cũng hơi sưng lên.

Cô bởi vì đau đớn trên mặt mà cũng hoàn hồn.

Toàn thân Vân Ca phát lạnh, mồ hôi lạnh không ngừng túa ra, nếu không phải Cảnh Trí nhắc nhở, suýt chút nữa cô đã đi theo Hải Hoàng mà đại khai sát giới.

Đến tột cùng nó là thứ quái quỷ gì vậy!

Cảnh Trí hỏi: "Ký chủ, xảy ra chuyện gì vậy?"

Vân Ca lái quang giáp từ đáy hố nhảy ra, cô kể cho Cảnh Trí việc cô bị Hải Hoàng kéo vào thế giới khác, nó xác thực không có ý định tổn thương cô, nhưng nó muốn cô thay nó g.i.ế.c người!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.