Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 238



Vòng đấu điểm có ba loại vật phẩm cần thu thập với ba màu sắc tượng trưng cho số điểm khác nhau, màu đỏ là 2 điểm, màu xanh lam 1 điểm, màu xám 0.5 điểm.

Trong quá trình chạy trốn, Hùng Sơ Mặc trơ mắt nhìn từng chùm lại từng chùm thảo dược màu đỏ lướt qua bên cạnh mình, Bá Vương Long vẫn còn đuổi theo hắn ở phía sau.

Hắn không thể nhịn được nữa, xoay người lại mắng lớn Bá Vương Long: “Mi còn tiếp tục đuổi theo nữa tao sẽ không khách khí với mi!”

Bá Vương Long căn bản không hiểu hắn đang nói gì, Hùng Sơ Mặc tiếp tục nói: “Ba ba, cầu xin ba ba tha cho con, đuổi theo người khác đi! Con quỳ xuống xin ba ba!”

Quang giáp của hắn quỳ xuống trên mặt đất, khởi động động cơ, cả người hắn vọt qua từ giữa hai chân thô to của Bá Vương Long, đồng thời lấy đi ba cây thảo dược màu đỏ ở bên cạnh kia.

Khán giả sợ ngây người.

Bởi vì biểu hiện ở Hùng Sơ Mặc ở vòng sơ tuyển rất phô trương, vậy nên rất nhiều người cũng chú ý tới tuyển thủ này.

Từng hành vi, lời nói và cử chỉ của quang giáp sĩ, bọn họ đều có thể nhìn thấy, vì vậy bọn họ nghe thấy rất rõ, Hùng Sơ Mặc gọi con Bá Vương Long kia là ba ba... Cho dù đây chỉ là kế sách, vị tuyển thủ này cũng không tránh khỏi quá mức không có tôn nghiêm rồi.

Khán giả sôi nổi tỏ vẻ: Bọn họ không muốn chọn vị tuyển thủ mất mặt này.

Hùng Sơ Mặc vẫn không thoát được sự truy đuổi của Bá Vương Long, hắn từ gọi “ba ba” gọi lên “tổ tông”, Bá Vương Long vẫn không chút phản ứng, hắn mắng “súc sinh”, Bá Vương Long kia đột nhiên càng thêm hăng hái truy đuổi.

Hùng Sơ Mặc: “?” Con quái này sao lại thế này, chỉ lựa chọn nghe những câu nói bậy thôi sao?

Trước mặt hắn bỗng nhiên xuất hiện một quang giáp màu hồng, một luồng đạn như đại bác b.ắ.n về phía Bá Vương Long, khiến nó té nhào trên mặt đất.

Hùng Sơ Mặc lập tức nước mắt lưng tròng: “Thiển Hạ, cô chính là thiên thần!”

Thiển Hạ nói: “Đi mau, con rồng này đánh không chết, chỉ có thể tạm thời đánh bại nó.”

Hùng Sơ Mặc lập tức đi theo Thiển Hạ.

Người xem bất mãn nói: “Đây không phải là thi đấu cá nhân sau? Tại sao còn có thể hợp tác?” Người dẫn chương trình lại nói, tuyển thủ hợp tác với nhau là tình huống bình thường bên trong tràng cảnh thi đấu, huống chi còn là những tuyển thủ đã quen biết từ trước.

Người xem sau khi được nhắc nhớ, mới phát hiện Thiển Hạ và Hùng Sơ Mặc cùng đến từ tinh cầu TU787...

Thiển Hạ và Hùng Sơ Mặc tìm thấy ba anh em Hỏa Tước Tước.

Người xem: Thế mà lại là người của TU787?

Sau khi 5 người tập hợp, liền tránh né khủng long ở trong tràng cảnh đồng thời đi tìm vật phẩm tích lũy điểm, vật phẩm phân bố rời rạc, số lượng lại ít.

Hùng Sơ Mặc vừa lúc nãy có thể một lần lấy được 6 điểm quả thực là may mắn cực kỳ.

Bọn họ đi theo bản đồ, năm người tổng cộng mới kiếm được 10 điểm, tính trung bình mỗi người chỉ có hai điểm, như vậy đến lúc kết thúc thời gian thi đấu cũng kiếm không nổi 100 điểm!

Hùng Sơ Mặc lo lắng: “Phải làm sao đây, cần phải đi tìm người để đánh sao?”

Nếu đánh bại tuyển thủ khác sẽ được 5 điểm cùng với tất cả số điểm mà tuyển thủ kia đang có.

Thiển Hạ nói: “Có lẽ vậy, chúng ta nên đi tìm người khác, nếu không sẽ không kiếm đủ 100 điểm.”

Cô bỗng nhiên dừng bước chân lại, cảnh giác nhìn về phía trước.

Hỏa Tước Tước, Ban Phạn và Vệ Tư Lý cũng dừng lại, bọn họ theo bản năng cảm thấy phía trước có vẻ không quá thích hợp.

Chỉ có Hùng Sơ Mặc, vẫn ngốc nghếch đi về phía trước, giống như đi dạo phố, không hề có chút cảnh giác.

Bỗng nhiên, một chiếc lưới bằng cây lao ra dưới chân hắn, trói chặt toàn bộ người hắn, hắn kinh sợ kêu lớn: “Mẹ ơi, cứu mạng!”

“Hùng Sơ Mặc?” Ba người đang thao tác quang giáp là Câu Xà, Linh Dương và Ngư Phụ từ sau thân cây đi ra, quang giáp của bọn họ đơn giản không phô trương như thế, nếu trên tay bọn họ không giơ d.a.o lên, Hùng Sơ Mặc nhất định sẽ vô cùng vui vẻ khi gặp được bọn họ.

Hùng Sơ Mặc vẻ mặt như đưa đám: “Các anh trai, đều là người một nhà, không cần phải g.i.ế.c hại lẫn nhau!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.