Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 409



Chỉ còn vài ngày nữa, các đoàn du lịch sẽ đổ ập vào Tinh Cầu Của Chúng Ta với số lượng lớn, các người chơi dù đang online hay offline đều đang rất nỗ lực.

Lúc offline, bọn họ cố gắng điều tra những phương pháp moi tiền ở những khu danh lam thắng cảnh ngoài hiện thực, lúc online, bọn họ lên tinh võng tra cứu xem làm thế nào để moi tiền ở những khu danh lam thắng cảnh trong Tinh Cầu Của Chúng Ta.

Mỗi một người chơi lúc này đều giống như ngày xưa thức đêm làm bài luyện thi để thi đại học, không, phải nói là trình độ liều mạng như khoảng thời gian trước khi thi cuối kỳ khi học đại học: “Mỗi ngày một cuốn sách, một tuần một học kỳ.”

Cuối cùng, bọn họ tập hợp tất cả phương pháp, những phương pháp này của bọn họ còn có thể né tránh quy tắc trò chơi một cách hoàn hảo, nhất định sẽ không bị trừ điểm danh vọng, cũng không bị nhốt vào nhà tù.

Từng chiếc tinh hạm lần lượt tiến vào bãi dừng đổ ở khu thành chủ, người chơi kiễng chân chờ đợi những túi tiền lớn ghé tới.

Từng NPC lần lượt bước ra từ tinh hạm, bọn họ ăn mặc sang trọng, thời thượng, già trẻ gái trai đều có, khuôn mặt thần thái của bọn họ cũng khác nhau. Ai nấy đều hiếu kỳ quan sát Bái Tinh, trong mắt lóe lên vẻ kinh ngạc.

Tinh cầu cấp E- này không hề lạc hậu như trong tưởng tượng của bọn họ.

Chỉ nhìn vào kiến trúc của khu thành chủ cũng có thể so sánh với những tinh cầu cấp B trở lên.

Người dân tinh tế quan sát nhân viên công tác ở trạm dừng đỗ cũng chính là những người chơi, mà người chơi cũng đang quan sát bọn họ.

Người dân tinh tế: Chậc, vừa nhìn vào đã biết chính là người của tinh cầu thực dân.

Người chơi: Emmm, mấy NPC này chế tác không ổn lắm, vẻ mặt của bọn họ đều giống nhau như ctrl + C rồi ctrl + V vậy.

Đoàn du lịch phải đi nhận phòng khách sạn trước, hướng dẫn viên liên hệ với người chơi.

Hướng dẫn viên hiển nhiên đều đã được học về Bái Tinh, chỉ là đây là lần đầu tiên bọn họ tới đây, vì vậy có rất nhiều việc vẫn cần xác nhận trước.

Bọn họ ngồi trên xe bus miễn phí, lúc bọn họ đang định thưởng thức phong cảnh đường số bên ngoài cửa sổ, bỗng nhiên bọn họ nghe thấy tài xế nói chuyện: “Các hành khách vui lòng nhanh chóng thắt dây an toàn, mọi người sắp được trải nghiệm chuyến xe kích thích nhất toàn tinh tế!” Lục Thần xoay người, sau đó hắn nâng vành nón lên, lộ ra nụ cười xấu xa.

Hắn nhấn nút xuống, tất cả thiết bị an toàn ở chỗ ngồi của mỗi hành khách đều trở về đúng vị trí.

Lục Thần: “Đi thôi!”

Ngay sau đó, mọi người chỉ nghe được tiếng thét chói tai xuyên thấu cả tinh tế, Kiềm Chi Lư hùng hổ mắng: “Ai cmn để tên Lục Thần này gia nhập đội ngũ lái xe vậy?”

Người chơi: “Ai mà nghĩ tới điều này chứ!”

Đoàn du lịch trải qua cuộc phiêu lưu trên chuyến xe tăng tốc ấy là những người đi đến khách sạn đầu tiên.

Giám đốc khách sạn là Hùng Sơ Mặc. Hắn cài một bông hoa màu đỏ lớn ở trên bên tai, mặc váy dài hai dây xẻ tà, cơ n.g.ự.c hiện rõ, tám múi cơ bụng cũng lộ ra, phần xẻ tà của váy lộ ra cả cái chân đầy lông của hắn.

Hắn đan tay thành hình chữ thập về phía đoàn du lịch còn dang hốt hoảng chưa kịp hồi hồn, eo cong xuống, hắng giọng ỏn ẻn nói:

Sawadika (xin chào trong tiếng Thái), hoan nghênh mọi người, nếu muốn chụp hình, một trăm một tấm.”

Tất cả thành viên của đoàn du lịch đều vô cùng khiếp sợ.

Hùng Sơ Mặc: "Đây là phong cách độc đáo của Bái Tinh chúng tôi. Tôi là người nổi bật và nổi tiếng nhất trong số họ. Bình thường có nhiều người muốn chụp ảnh với tôi, nhưng tôi không đồng ý. Nếu bạn đến Bái Tinh của chúng tôi thì nhất định phải chụp ảnh với tôi. À, nếu bây giờ chụp ngay thì giá giảm còn 100 mỗi bức ảnh. Nếu một lúc sau các bạn mới chụp thì giá sẽ là 3000 mỗi bức ảnh!"

Khách du lịch: "..."

Nhìn chung, những người thông thường nhìn thấy Hùng Sơ Mặc đều không muốn chụp ảnh với hắn.

Bộ trang phục này thật quá đáng!

Người dân tinh tế chưa từng thấy một người đàn ông ăn mặc như vậy. Trong một khoảnh khắc, họ đều bị lừa và tin vào những lời của Hùng Sơ Mặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.