Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 494



Đối với chuyện này, ý kiến của Vân Ca là: “Kẻ nào tiếp tục làm loạn liền giết… xử tử hình đi.”

Người chơi nhận được mệnh lệnh của Vân Ca liền cười hi hi chấp hành mệnh lệnh.

Bọn hải tặc tinh tế phát hiện người chơi bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, bọn họ không giống trước đây chỉ đánh bị thương nhưng kẻ gây chuyện nữa mà trực tiếp g.i.ế.c c.h.ế.t kẻ đó.

Sau lần này, không còn bất cứ tên hải tặc tinh tế nào dám làm loạn nữa.

Người chơi vẫn còn thấy tiếc, bọn họ tiếp tục nói về việc mở triển lãm một trăm nhóm hải tặc tinh tế, không còn tên hải tặc tinh tế nào dám phản đối nữa.

Trong phòng họp.

Nhóm người Vệ Hàn Phi vô cùng không kiên nhẫn, hắn xông về phía các chủ tinh cầu còn lại, nói: “Đàn bà chính là đàn bà, không biết phân biệt rõ ràng nặng nhẹ nhanh chậm, tôi nghe nói tinh cầu này còn đang thúc đẩy chính sách công bằng gì đó, thật nực cười.”

Xa Hướng Vinh nói: “Đúng vậy, trên đường tới đây, tôi bắt gặp không ít phụ nữ mặc những bộ đồ ảnh hưởng thuần phong mỹ tục, nếu như là ở Chiếu Thần Tinh…” Ông ta cười lạnh, hắn còn chưa nói xong, sinh vật cộng sinh ở bên người hắn liền động đậy.

Tề Tộc cười hì hì nói: “Tôi cảm thấy người nơi này ăn diện rất đẹp, Xa Hướng Vinh, tôi nhớ ông là một trong những chủ tinh cầu đầu tiên nhỉ…” Hắn giơ ngón tay lên rồi đặt lên miệng: “Nam nữ bình đẳng khi đó? Tại sao tôi lại cảm thấy nền giáo dục mà ông được học rất giống những người thế hệ trước của chúng ta, ông cũng không cần phải hoà nhập vào đám người trẻ tuổi bọn tôi.”

Khoé môi của Xa Hướng Vinh khẽ nhếch lên, hắn định nói gì đó nhưng rồi ngừng lại.

Tề Tộc vẫn không chịu buông tha, hắn vẫn tiếp tục tra hòi Xa Hướng Vinh, khiến cho vẻ mặt Xa Hướng Vinh ngày càng khó coi.

Đỗ Hồng Phi bèn trở thành người hoà giải đứng ra giảng hòa hai người.

Hai tay Vũ Văn Thành ôm lấy tách trà, hắn thường thường ngẩng đầu lên xem xét xung quanh, mồ hôi lạnh chậm rãi chảy ra từ trên trán.

Lúc bọn họ nói chuyện cũng không hề tránh Hùng Sơ Mặc, Thiển Hạ và Phượng Hoàng vẫn còn đang ở trong phòng họp. Hùng Sơ Mặc nhìn thấy nước trong tách trà của chủ tinh cầu chỉ còn lại một nữa, hắn liền hước lên pha thêm nước, thứ hắn thêm vào không phải nước trà mà chỉ là nước lọc bình thường.

Vệ Hàn Phi nhìn chăm chú vào hai chiếc lá trà trong tách trà, tách trà này vốn dĩ đã nhạt đến mức chẳng cao mùi vị gì, bây giờ lại pha thêm nước chẳng phải sẽ càng nhạt nhẽo hơn à?

Hắn hỏi Hùng Sơ Mặc: “Có nhiều lá trà hơn không?”

Hùng Sơ Mặc: “Gì cơ?”

Vệ Hàn Phi: “Tôi muốn thêm lá trà.”

Hùng Sơ Mặc: “Ngài nói gì? Tai của tôi không nghe rõ lắm!”

Vệ Hàn Phi lớn tiếng nói: “Tôi nói cho tôi thêm một ít lá trà!”

Hùng Sơ Mặc: “Được rồi, tôi sẽ pha thêm nước cho ngài!”

Vệ Hàn Phi: “…”

Hắn ta đang định nổi giận, Tề Tộc liền nói: “Chủ tinh cầu Bái Tinh quả thật là một người tốt, ngay cả người thiểu năng trí tuệ cũng nhận vào làm việc.”

Hùng Sơ Mặc vẫn mỉm cười không đổi, trong quá trình pha nước cho Tề Tộc, hắn liền hỏi Vệ Hàn Phi: “Chủ tinh cầu đại nhân, xin hỏi Văn Thịnh Tinh có phải sản xuất rất nhiều cây sơn trà không? Cha của ngài chắc chắn là một người ngày ngày đi trồng cây sơn trà!”

Vệ Hàn Phi nhíu mày: “Cây sơn trà gì cơ, ở Văn Thịnh Tinh không hề có thứ này.”

Hùng Sơ Mặc lại nói với Xa Hướng Vinh: “Vị chủ tinh cầu đại nhân này, Bái Tinh của chúng tôi có một danh lam thắng cảnh nổi tiếng tên là Hoàng Sơn, nơi này có một mục vô cùng phù hợp với ông lão có thân hình tráng kiện như ngài, nó có tên là “treo lên cây thông đón khách ở Hoàng Sơn chào mừng người từ bốn phương tới làm khách.” Đây là một hạng mục rất thú vị có thể khiến cho ngài biến thành màn pháo hoa sáng rực rỡ nhất trên bầu trời."

Xa Hướng Vinh: “Cái gì?”

Hùng Sơ Mặc đột nhiên lau nước mắt: “Tôi vừa mới nhìn thấy ngài liền nghĩ tới ông ngoại đã qua đời của tôi, ông ấy tên là Quang Đầu Trọc, là người gõ mõ lợi hại nhất của thôn chúng tôi, tôi vừa nhìn thấy ông đã có cảm giác vô cùng thân thiết, tôi không nói nhiều thêm nữa, cuối cùng chỉ có thể chúc ông thọ như hoa quỳnh.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.