Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 558



Chết tiệt, tại sao mỗi người bọn họ lại có thể có một cái?

"..."

Người chơi nhìn kẻ địch quay đầu bỏ chạy, lập tức thu hồi pháo, hét lên: "Đừng chạy, chúng tôi bỏ vũ khí rồi nè!"

Kẻ địch chạy càng lúc càng nhanh, người chơi tức giận ơi là tức giận, NPC này mẹ nó thật đúng là chân thành!

Người chơi hét lớn: "Mẹ nó! Các người đang làm cái trò gì vậy! Quay lại chiến đấu với chúng tôi đi!"

"Nhanh! Quay! Lai! Chiến! Với! Chúng! Tôi!!"

Đội quang giáp liên minh tinh cầu chạy liên tục không ngừng, phía sau là đội quang giáp Bái Tinh đang đuổi theo sát nút. .

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sụp Đổ Hình Tượng
2. Xuyên Sách, Tôi Trở Thành Phú Bà
3. Bí Mật Tân Hôn
4. Cô Gái Ngốc, Tôi Yêu Em
=====================================

Đội liên minh quang giáp vô cùng hối hận, các chủ tinh cầu nói thì hay lắm, phải cho Bái Tinh một bài học nhớ đời, nhưng đến khi thực sự ra tay, không ai chịu phái thêm vài quang giáp sĩ ra trận cả.

Bản thân các chủ tinh cầu theo bản năng đều cảm thấy đội quang giáp tới tấn công Bái Tinh, chẳng qua là tặng thức ăn miễn phí cho Bái Tinh mà thôi.

Có tổng cộng 30 tinh cầu, vậy mà đội quang giáp chỉ có một trăm ngàn người, số lượng binh sĩ trên tinh hạm đi cùng còn chưa tới 1 triệu người, lúc bọn họ tới đều cảm thấy rất xấu hồ, tại sao chỉ có vài người như thế ra trận?

Bọn họ không tới cũng không được, lai lịch chủ tinh cầu và các sinh vật cộng sinh có khả năng khống chế con người đã bị tiết lộ, nếu như bọn họ không nghe lời, chủ tinh cầu sẽ ra tay với người nhà của họ hiện đang sinh sống trên tinh cầu.

Cho dù chủ tinh cầu không ra tay với bọn họ đi chăng nữa, thì việc sống trên một tinh cầu có chủ tinh cầu còn có ý nghĩa gì nữa, bọn họ vẫn bị hấp thu lực sinh mệnh, điều khác biệt chẳng qua chỉ là c.h.ế.t sớm hay c.h.ế.t muộn mà thôi.

Lúc tới nơi, bọn họ ai nấy đều bàng hoàng khiếp sợ, nhìn thấy mỗi người của đội quang giáp Bái Tinh đều cầm pháo huỷ diệt trên tay, ý chí chiến đấu vốn chẳng có bao nhiêu của bọn họ hiện cũng chẳng còn lại bao nhiêu.

Hiện tại bọn họ đang phải chạy trốn, không chỉ phải né tránh sự truy đuổi của đội quang giáp Bái Tinh, mà là đang chạy trốn khỏi tất cả mọi chuyện đang diễn ra hiện nay. Chỉ là…

Bọn họ mẹ nó đã chạy ba ngày rồi!

Tại sao đám người của đội quang giáp Bái Tinh lại cố chấp đến vậy!

Người chơi: Hehe, thật ngây thơ, trước đây chúng tôi phải mất bảy ngày bảy đêm liền mới leo lên được tháp trò chơi, đuổi theo đám NPC này chỉ mới ba ngày thì tính là gì!

Hùng Sơ Mặc tăng tốc mã lực của dụng cụ khởi động quang giáp, cuối cùng hắn cũng đã đuổi theo được những quang giáp sĩ đã cạn kiệt sức lực đằng trước, lúc hắn đang định ra tay, đối phương bỗng oà lên khóc lớn, qua một lớp công cụ khuếch đại âm thanh quang giáp, người chơi nghe rõ mồn một sự tuyệt vọng đến đau xé ruột gan trong tiếng khóc của đối phương.

Bọn họ không thể hiểu được tại sao cuộc sống yên bình của bọn họ lại bỗng nhiên thành ra như vậy?

Mục đích bọn họ trở thành quang giáp sĩ trước giờ đều không phải để lên chiến trường, mà chỉ bởi vì quang giáp sĩ là công việc có địa vị cao trong xã hội hiện nay, có thể khiến cho mọi người tự hào, kiêu ngạo về nghề nghiệp đó của mình.

Kinh nghiệm thực chiến của bọn họ thậm chí còn không nhiều bằng các người chơi, từ khi bắt đầu bọn họ đã bị xem là một đội quân bia đỡ đạn để người ta trút giận mà thôi.

“Tại sao chúng tôi lại gặp phải những chuyện như vậy?”

Hùng Sơ Mặc cảm thấy rất bối rối: “Người anh em, chiến tranh vẫn đang diễn ra, anh hoàn toàn không chút phản kháng như vậy khiến chúng tôi cũng ngại ra tay!”

Quang giáp sĩ này lộ vẻ mặt sống không còn gì nuối tiếc, đồng bọn của hắn chạy tới cứu hắn thì bị người chơi bắt lại.

So với tinh tặc, thực sự người chơi không biết nên xử lý những NPC bình thường này ra sao, bọn họ vốn dĩ cho rằng đánh nhau là một việc rất vui vẻ, thế nhưng trông thấy những NPC này khóc lóc một cách chân thành, tình cảm như vậy, bọn họ cảm thấy rất đau đầu.

Người chơi nói: “Hay là bắt vài trăm quang giáp sĩ mang về trước.”

Hùng Sơ Mặc gật đầu: “Được rồi.”

Kế hoạch mới tiến hành được một nửa, các quang giáp sĩ bỗng nhiên bừng tỉnh khỏi cơn tuyệt vọng, không được, người nhà của bọn họ! Bọn họ bắt đầu phản kháng…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.