Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 588



Hùng Sơ Mặc vừa chạy vừa mắng: “Mày ghen tị vì m.ô.n.g của tao căng hơn m.ô.n.g của mày sao, đồ súc sinh!” Vừa nói, hắn lại nhận thêm một cái tát vào mông.

Nếu không có hệ thống trò chơi bổ sung thêm “qu@n lót siêu cấp bất động, phản nhân loại và phản trọng lực” vào cơ thể người chơi thì Hùng Sơ Mặc giờ đã phải chạy với cặp m.ô.n.g trần rồi.

Quang giáp của hắn bị sinh vật cộng sinh cào nát thành từng mảnh, thanh m.á.u giảm nhanh chóng mỗi khi bị tấn công, may mà Hùng Sơ Mặc có thể uống thuốc m.á.u nhanh chóng nên hắn vẫn còn sống.

Nhưng hắn sắp không chịu nổi nữa...

Sinh vật cộng sinh phát điên cũng thật thái quá!

Hùng Sơ Mặc hoàn toàn bảo vệ Mã Hữu Tiền dưới cơ thể mình, hắn vứt bỏ tất cả các thiết bị, kiên quyết bảo vệ Mã Hữu Tiền, sau đó mặc quang giáp vào càng nhanh càng tốt, đối mặt với sinh vật cộng sinh.

Hùng Sơ Mặc cầm kiếm quang giáp lên, không do dự mà lao về phía sinh vật cộng sinh!

Hắn vung thanh kiếm xuống, ánh sáng của thanh kiếm lóe lên, âm thanh xé nát không khí, sinh vật trước mặt hắn ngay lập tức bị cắt làm đôi!

Hùng Sơ Mặc bị sốc, “Mình mạnh đến thế sao?”

Hắn nhìn kỹ hơn và phát hiện ra rằng sinh vật cộng sinh không bị thương bởi kiếm quang giáp của hắn, mà là bị cắt làm đôi bởi một dây leo dày đặc!

Trước mặt sinh vật cộng sinh to lớn đó là một con người với những dây leo mọc trên người, những sợi dây leo trên người hắn lấy ra một làn sương mù màu xám từ sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền và đưa nó trở vào cơ thể hắn.

Dây leo trên cơ thể hắn thay đổi và trở nên hài hòa hơn với cơ thể.

Hắn quay đầu nhìn về phía quang giáp cùng Hải Hoàng ở phía xa, mũi khịt khịt, vẻ mặt say mê nói: “Tôi thích cảm giác hoàn toàn khống chế được cơ thể mình.”

“Thẩm, Thẩm Chiết Hạo?” Khi Hùng Sơ Mặc nhìn thấy người đàn ông có dây leo trên người, phản ứng đầu tiên của hắn là nghĩ đến Vân Thanh Lưu, không ngờ khi đối phương quay lại, lại lộ ra khuôn mặt Thẩm Chiết Hạo! Nói chính xác, hắn là phiên bản trẻ hơn của Thẩm Chiết Hạo.

Ngoại hình nổi bật của Thẩm Tĩnh An hoàn toàn được thừa hưởng từ Thẩm Chiết Hạo, nhưng đáng tiếc một con mắt trong đôi mắt quyến rũ của hắn lại bị dây leo và hoa chiếm giữ.

“Anh biết tôi sao?” Thẩm Chiết Hạo uể oải đứng ở đó, dây leo hút thức ăn từ xác c.h.ế.t của sinh vật cộng sinh trên mặt đất, hắn nhìn chằm chằm logo trên quang giáp, đột nhiên mỉm cười vui vẻ.

“Bái Tinh, tôi biết, là một tinh cầu mà hắn ngưỡng mộ, nhưng tôi lại không thích những thứ hắn thích... Ngoại trừ con gái của chúng tôi, anh biết không, hắn không phải là một người cha tốt. Đầu tiên hắn đã đánh mất con bé, sau khi tìm lại được con bé lại để thứ c.h.ế.t tiệt này làm hại nó!”

Hùng Sơ Mặc nhận ra Thẩm Chiết Hạo trước mặt có gì đó không ổn, hắn trông như một kẻ điên, nói năng không nhất quán, thỉnh thoảng nhìn hắn bằng ánh mắt cực kỳ nguy hiểm...

Mã Hữu Tiền ở phía sau.

Hùng Sơ Mặc tiến lên một bước, chặn Mã Hữu Tiền nói: “Thẩm chủ tinh cầu, tại sao ông lại ở đây?”

Thẩm Chiết Hạo nói: “Con gái tôi nhìn thấy cảnh tượng như vậy nhất định sẽ rất sợ hãi. Nếu trên thế giới này không có chủ tinh cầu và sinh vật cộng sinh, liệu tôi có thể nhìn thấy con gái mình lớn lên không? Đều là lỗi của hắn! Dù hắn có nhận nuôi bao nhiêu đứa con đi chăng nữa thì có thể bù đắp được gì! Giết nhiều sinh vật cộng sinh hơn thì có ích gì! Con gái tôi không thể quay lại nữa!”

Dây leo cắm sâu vào cơ thể hắn, mỗi khi một dây leo hoàn toàn hòa nhập với hắn, hơi thở của hắn càng trở nên đáng sợ hơn.

Hải Hoàng tới giúp đỡ, Thẩm Chiết Hạo dễ dàng ném nó sang một bên.

Hải Hoàng kinh ngạc nói: “Hắn giống Vân ca!” Hai người đều nắm giữ lực lượng của tinh cầu, nhưng hình như có chút khác biệt.

Hùng Sơ Mặc không thể hiểu được lời nói của Hải Hoàng, hắn nghĩ Hãi Hoàng có thể đang bảo hắn chạy trốn?

Hải Hoàng chỉ tiếc là lúc Vân Ca dạy nó dùng tinh lực để nói chuyện, nó lại cho rằng quá phiền phức nên không chịu học, thật là sai lầm!

Thẩm Chiết Hạo dơ dây leo lên, sẵn sàng xẻ đôi Hải Hoàng cũng như sinh vật cộng sinh của Mã Hữu Tiền.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.