Mộng Tưởng Làm Giàu Của Tinh Cầu Xấu Xí

Chương 606



Những nội gián trước mặt đồng loạt bị g.i.ế.c chết, cơ thể cũng bị tiêu huỷ.

Vũ Văn Thành thay đổi gương mặt và thân phận khác, tiếp tục ẩn nấp ở Bái Tinh, rất khó để tìm thấy và phát hiện ra hắn.

Đội quốc gia mở mắt ra, bọn họ hồi sinh lại trên một cơ thể mới.

Công xưởng người bionic của Cốc Hưng Hoa hiện tại chuyên môn sản xuất những cơ thể hoàn toàn giống nhân loại mà người chơi yêu cầu, thậm chí cả lực sinh mệnh trên những cơ thể đó ra cũng giống y hệt nhân loại bình thường.

Trừ khi sử dụng phương pháp chuyên dụng của công xưởng bọn họ, nếu không, người bình thường hoàn toàn không nhận ra điểm khác biệt giữa người bình thường và người Bionic.

Đội quốc gia nói lại chuyện này cho Vân Ca, cô đang ở công xưởng người bionic, truyền sức mạnh tinh cầu vào trong những cơ thể giống y hệt cô ở phía trước.

“Ầm ầm ầm…” Vài cơ thể lần lượt nổ tung.

Lúc Cốc Hưng Hoa kiểm tra đến cơ thể thứ ba, hắn nói: “Cơ thể này có thể dùng được, chỉ cần cải tiến vài chỗ, nó sẽ có thể chứa đựng sức mạnh của cô… Cô có cần thêm cơ quan dạ dày của Trùng tộc không? Lần trước tôi đi lấy đã bị xé nát hai cánh tay.”

Vân Ca gật đầu nói: “Tôi tự đi lấy.”

Gương mặt Lý Lộc Lộc nặng nề nhìn người tới, cô bé nói: “Mặc dù năng lực tái sinh của em rất nhanh, nhưng chị cũng không thể một ngày lại tới đòi dạ dày của em vài trăm lần được! Vương cũng có thể làm được, sao chị không đi tìm nó mà lấy!”

Vân Ca ngạc nhiên: “Nó cũng có thể làm à? Nó nói chỉ em mới làm được.”

Lý Lộc Lộc không ngờ Cơ Bảo vậy mà lại là một vị vương như thế, cô bé tức giận nói: “Nó vốn dĩ là Trùng vương, trên người nó tập hợp tất cả ưu điểm của Trùng tộc, việc nhỏ nhặt này, đương nhiên nó có thể làm được.”

Cuối cùng, cả Lý Lộc Lộc và Cơ Bảo đều phải cung cấp dạ dày để chế tạo ra người bionic phiên bản Vân Ca.

Còn về việc ai sẽ sử dụng cơ thể bionic này, phải xem người chơi nào có thể giả dạng thành Vân Ca giống nhất mà không bị Vân Thanh Lưu nhận ra.

Thẩm Chiết Hạo đưa sợi dây leo cuối cùng cho căn cứ thí nghiệm, sau khi đảm bảo được số lượng chất độc, hắn chuẩn bị xuất phát đến Diễu Tinh, xác định toạ độ cụ thể của Diễu Tinh, bên cạnh hắn còn có vài “Vân Ca”, thoạt nhìn trông rất giống Vân Ca. Vân Ca bắt đầu khống chế môi trường sinh thái ở Bái Tinh, khiến nó dần dần trở nên mệt mỏi, uể oải…

Người dân ở Bái Tinh kêu trời kêu đất, Bái Tinh đã bị ô nhiễm môi trường rồi à? Tại sao đến khi bọn họ nhận ra điều này, Bái Tinh giống như đã đổi thành một tinh cầu khác vậy? Tất cả mọi thứ đều đã rơi vào trạng thái ủ rủ?

Người dân ở Bái Tinh cố gắng cải thiện môi trường sống của mình, nhưng tất cả những gì mà bọn họ làm đều chẳng có tác dụng bao nhiêu, Bái Tinh vẫn y như cũ, ngày một yếu đi.

Bọn họ chợt nhận ra Vân Ca trước giờ vẫn luôn ở bên ngoài nay đã quay trở về, rất nhiều người ở trạm không gian đều nhìn thấy gương mặt trắng bệch của Vân Ca, trông cô giống như đang bị thương rất nặng.

Nhưng rõ ràng bây giờ chiến tranh đã kết thúc rồi có đúng không? Hiện tại chỉ còn sót lại vài ba chủ tinh cầu, tinh tế đã không còn đánh nhau nữa, tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc, nhân loại đang xây dựng lại trật tự, vậy tại sao chủ tinh cầu của bọn họ lại bị thương ở bên ngoài chứ?

Vũ Văn Thành nhìn thấy tất cả những điều này, hắn báo cáo chuyện này với Vân Thanh Lưu, nói: “Cô ta đã quay về Bái Tinh, hiện đang trị thương.”

Vân Thanh Lưu nói: “Cô ta đã bắt tay hợp tác với Thẩm Chiết Hạo. Bọn họ đã tìm được vị trí của Diễu Tinh, còn muốn bắt vợ và con gái tôi, không thể bỏ qua cho bọn họ được.”

Vũ Văn Thành khựng lại: “Vậy Diễu Tinh phải làm sao?”

Vân Thanh Lưu nói: “Tôi tự có cách bảo vệ nơi ấy.”

Những sợi dây leo nằm sâu dưới lòng đất đáp lại lời kêu gọi của hắn, chúng dần dần đ.â.m xuyên khỏi lòng đất, leo lên trên, không biết từ lúc nào đã bao phủ toàn bộ Diễu Tinh.

Trước khi Vân Thanh Lưu rời khỏi Diễu Tinh, hắn đã hấp thu sức mạnh của tất cả chủ tinh cầu của bàn xám ở trong ruộng đất, những người luôn mong muốn được tiến hoá và không hề biết gì về thế giới bên ngoài.

Sau khi Vân Thanh Lưu sử dụng dây leo để hấp thụ hết những sức mạnh này, hắn ghét bỏ nói: “Thật khó ăn!”

Vũ Văn Thành không dám phát ra âm thanh nào, mãi cho đến khi Vân Thanh Lưu đưa một sợi dây leo vào trong cơ thể hắn, sau khi nguồn năng lượng từ dây leo được đưa vào cơ thể, hắn mới từ từ nở một nụ cười.

……


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.