Một Bước Lên Tiên

Chương 256: Vượt ngục





Thu mua Hầu Tước? Long Linh Linh cho rằng mình đã nghe nhầm rồi.

Nhưng Diệp Ngải tiếp tục nói: “Trợ lý Long hẳn đã biết, hiện tại tất cả tàu hàng của Hầu Tước đều bị tạm giữ rồi. Với một công ty phát triển trong lĩnh vực công thương nghiệp thì việc này sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng đến mức nào”.

“E là trì trệ một ngày thì tổn thất cũng lên đến trăm triệu”.

Long Linh Linh nắm chặt tay. Diệp Ngải nói không sai, chuyện này đối với bọn họ mà nói không khác nào vết thương trí mạng.

Nhưng cô ta không thể tỏ ra yếu thế: “Chủ tịch Diệp, Hầu Tước còn chưa đến mức đó”.

Diệp Ngải cười cười: “Tôi tận mắt nhìn thấy Bạch Diệc Phi bị đưa đi. Với tội danh như này, anh ta tạm thời không thể ra được, thậm chí còn không có cơ hội đi ra. Không có anh ta, Hầu Tước không thể chống đỡ được bao lâu”.

“Bây giờ tôi thu mua Hầu Tước là cứu các người, không để Hầu Tước bị tổn thất nhiều hơn”.

“Nhưng tôi biết cô chỉ là một trợ lý, không có quyền gì, vì thế phiền cô nói với chủ tịch của mình là mau chóng trả lời đi”.

Nói xong, Diệp Ngải cũng rời đi.

Hôm nay cô ta đến cũng biết không thể lập tức thu mua Hầu Tước, vì vậy sẽ không dài dòng. Cô ta chỉ cần chờ câu trả lời của Long Linh Linh là được.

Sự tình đã phát triển đến mức này rồi, Long Linh Linh càng lúc càng sốt ruột.

Như Diệp Ngải nói, Bạch Diệp Phi tạm thời không thể ra được, thậm chí có khi là cả đời phải ở trong đó. Hiện giờ tất phải có người đến khống chế toàn cục.

Nghĩ đến đây, Long Linh Linh lập tức nghĩ đến Lý Tuyết. Cô là vợ Bạch Diệc Phi, là vợ của chủ tịch, cô có thể tạm thời thay thế vị trí của anh.

Nhưng với tình hình hiện giờ của Lý Tuyết thì hoàn toàn không phù hợp. Một đứa trẻ sao có thể quản lý một công ty?

Hay là để Lý Cường Đông thay?

Long Linh Linh do dự một lát vẫn quyết định đi nói với Lý Cường Đông, để bọn họ quyết định.

Rất nhanh Long Linh Linh đã đến bệnh viện.

Trong phòng bệnh, nhìn thấy Long Linh Linh đến, cả Lý Cường Đông và Lưu Tử Vân đều cảm thấy khó hiểu.

“Sao trợ lý Long lại đến đây?”, Lưu Tử Vân hỏi.

Sắc mặt Long Linh Linh rất xấu, sau đó cô ta kể lại mọi chuyện.

“Cháu nói gì?”, Lưu Tử Vân phản ứng kịch liệt: “Bạch Diệc Phi bị bắt vào ngục rồi?”

“Sao lúc nào nó cũng gây chuyện vậy? Thật làm tôi tức chết!”

“Vào cũng tốt, sau này bớt sinh sự!”

Lý Cường Đông lại hơi cau mày: “Tình hình Hầu Tước hiện giờ thế nào?”

“Đang trọng trạng thái nửa tê liệt, vì thế cháu cần một người đứng ra thay mặt chủ tịch. Nếu không…”, Long Linh Linh lo lắng nói.

Lý Cường Đông cũng hiểu. Tình hình hiện giờ không lạc quan, cần một người đáng tin cậy chủ trì.

Suy nghĩ một lát, Lý Cường Đông nói: “Để Tuyết Nhi đi đi, nó thích hợp nhất”.

Lưu Tử Vân nghe vậy không nhịn được lớn tiếng: “Tuyết Nhi đi? Ông đùa gì thế? Tuyết Nhi bây giờ chỉ là một đứa trẻ, nó đi thì làm được gì? Đến để bị người ta bắt nạt à?”

Long Linh Linh khẽ gật đầu. Mấy cổ đông cấp cao của Hầu Tước không dễ lừa gạt.

Lý Cường Đông cũng biết điều này nhưng vẫn kiên quyết: “Thân phận của Tuyết Nhi là thích hợp nhất. Chỉ cần đến lúc đó cháu dạy nó nói chuyện là được”.

Long Linh Linh chỉ đành làm theo.



Sau khi ra ngoài, Long Linh Linh đi đến cục cảnh sát một chuyến. Cô ta hỏi Tần Hoa bây giờ có thể gặp Bạch Diệc Phi được hay không? Tần Hoa vẫn lắc đầu, cô ta hết cách, chỉ đành đi tìm Lý Tuyết.

Lý Tuyết ở nhà Chu Khúc Nhi, cô ta gọi thêm Lưu Hiểu Anh cùng đi.

Hai người đến khu chung cư nhà Chu Khúc Nhi thì bảo Chu Khúc Nhi mang Lý Tuyết ra.

Long Linh Linh kể lại đơn giản tình hình của Hầu Tước: “Bây giờ chỉ có Lý Tuyết là có thân phận thận thích hợp nhất”.

“Hơn nữa các cổ đông đã nghe phong phanh, trực tiếp mở cuộc họp cổ đông rồi, một tiếng nữa sẽ bắt đầu”.

“Vậy chúng ta mau đi thôi”.



Lý Tuyết hoàn toàn không biết bọn họ đang nói gì cứ thể bị kéo đi đến Hầu Tước.

Nhưng đúng lúc này, xe của Tần Hoa đến. Anh ta vội vã chạy ra hỏi bọn họ.

“Các cô có gặp Bạch Diệc Phi không?”

“Hả?”, mấy người không hiểu: “Không phải anh ấy đang ở trong cục cảnh sát ư?”

Tần Hoa thấy vậy thì biết bọn họ không gặp Bạch Diệc Phi vì thế than thở: “Bạch Diệc Phi đánh cảnh sát, nhân lúc mọi người nghỉ trưa thì chạy ra rồi”.

“Cái gì?”, ba người kinh ngạc, lập tức lo lắng không thôi, đồng thời cũng không hiểu được tại sao Bạch Diệc Phi lại vượt ngục.

Tần Hoa cũng biết bọn họ lo lắng nên chuyển đề tài: “Các cô định đi đâu?”

Long Linh Linh trả lời: “Đến Hầu Tước, có một số chuyện cần xử lý”.

“Tôi đi cùng các cô, không biết chừng Bạch Diệc Phi đã về công ty rồi”, Tần Hoa đề nghị.

Vì thế 5 người cùng lái xe đến Hầu Tước.

Nhưng đáng tiếc là Bạch Diệc Phi không ở đây.

Tần Hoa thở dài: “Tôi đi tìm chỗ khác thì hơn”.

“Vậy để tôi tiễn anh”, Chu Khúc Nhi chủ động nói.

Tần Hoa không quá để ý, gật đầu đồng ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.