Một Cái Bug Chỉ Muốn Sống Sót

Chương 4: 4: Phụ Trợ Mạnh Nhất 4




Hoắc Doãn và Nguyên Sơ thừa dịp hỗn loạn rời khỏi phiên chợ, tiếp tục hành trình của bọn họ.
Hành tinh Tạo Vật được người của hành tinh Lam chia thành 72 khu, từ khu 1 đến khu 32 là khu vực hoạt động chủ yếu của người hành tinh Lam.

Hiện tại hai người đang từ khu 31 đi đến khu 32.

Trước mặt là một vùng đồi núi rộng lớn, uốn lượn nhấp nhô, hùng tráng mỹ lệ, sản vật phong phú, là nơi có rất nhiều dị thú sinh sống.
Hoắc Doãn dự định sẽ ở lại đây để vừa nâng cao thực lực, vừa thu thập nguyên hạch hệ thực vật.

Tuy mười năm tâm huyết đều bị sự phản bội của Quý Minh phá hủy, nhưng anh vẫn không từ bỏ hy vọng, cho dù phải bắt đầu lại từ đầu, anh cũng phải bồi dưỡng cho Hoa Quốc một vị thực vật sư xuất sắc.
“Rầm!” Một con dị thú hung hãn hung hăng xông về phía Hoắc Doãn, anh búng ngón tay, hai cây kim gió mỏng như sợi tóc nhanh chóng hình thành, đâm vào hai mắt của nó.

Con quái vật kêu lên một tiếng, từ giữa không trung hạ xuống đất, con mắt chảy máu nhắm chặt lại, điên cuồng lao về phía Hoắc Doãn.
Mặt đất bỗng bị lõm xuống, dị thú bị mất thăng bằng, thân thể không tự chủ được ngã xuống trước mặt Hoắc Doãn, Hoắc Doãn giơ tay lên, ném một quả cầu lửa nhỏ đã được áp súc vào cái miệng đang mở to của nó.

Dị thú đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, nhưng chỉ vài chục giây sau, nó yên tĩnh nằm yên một chỗ, miệng và mũi vẫn còn tỏa ra những làn khói.
Dị năng hệ nguyên tố của Hoắc Doãn tuy rằng uy năng không lớn lắm, nhưng có thể biến hóa linh hoạt, dùng cái giá nhỏ nhất để gi3t chết kẻ địch.
Nguyên Sơ đi đến bên cạnh thi thể của dị thú, cầm dao khéo léo mổ ngực và bụng của nó ra, cô lấy nguyên hạch ra trước rồi sau đó mới xử lý các bộ phận khác.
Nguyên hạch của phần lớn các dị thú là nguyên hạch cường hóa, chỉ là cấp độ cường hóa và thuộc tính không giống nhau.

Nguyên hạch cường hóa là loại mà tiến hóa giả thường dùng nhất, ai cũng có thể sử dụng, có thể tăng cường thể chất, sức mạnh, tốc độ, năm giác quan… nhưng cường hóa không phải không có giới hạn, khi đạt tới giới hạn của bản thân thì cần tìm cơ hội để đột phá.
Trước khi Hoắc Doãn bị thương, cấp cường hóa là cấp 5, cấp nguyên tố là cấp 7, được xếp vào hàng cao thủ.


Sau khi bị thương, thân thể của anh dung hợp tế bào tái sinh của Cốt Thứ Hoa Đằng, đợi đến khi anh khôi phục hoàn toàn thì cấp cường hóa có thể đạt đến cấp 8, có thể tiếp tục tiến hóa thêm, nhưng cấp nguyên tố thì không thay đổi.

Nguyên Sơ nhóm lửa, lấy dụng cụ nấu ăn, sau đó bắt đầu nấu nướng.
Cơ thể của Hoắc Doãn vẫn đang hồi phục, nên vài chuyện lặt vặt trong sinh hoạt là do Nguyên Sơ chiếu cố.

Hai người bọn họ, một người ngồi trên xe lăn giết quái, một người tập trung xử lý thi thể, phối hợp vô cùng ăn ý.
Hoắc Doãn nhận ra cho dù Nguyên Sơ chưa bao giờ tham chiến nhưng cô mổ xẻ thi thể rất thuận tay lành nghề, lúc nào cũng có thể cắt được những miếng thịt ngay ngắn vuông vức, bộ dáng hết sức nghiêm túc chăm chú, kết hợp với tướng mạo thanh tú của cô, thật vô cùng tương phản.
“Xong rồi.” Nguyên Sơ đặt thịt nướng, canh và đồ ăn kèm xuống trước mặt Hoắc Doãn.
Hoắc Doãn không nhúc nhích, chỉ nhìn cô.
Nguyên Sơ nhìn lại anh: Sao không ăn?
Hoắc Doãn nhìn cô chằm chằm một lúc, xác định cô không có ý đút cho anh ăn, mới chậm rãi cầm đũa lên.
Lúc trước tay chân không linh hoạt, đều là Nguyên Sơ giúp anh ăn cơm, hiện tại tự lo được rồi, nhưng bỗng cảm thấy thiếu thiếu gì đó.
Tâm trạng không tốt khiến không khí xung quanh như cứng lại, một chiếc lá rơi xuống đỉnh đầu của Hoắc Doãn, Nguyên Sơ nhìn mấy cái, thấy nó dừng lại trên tóc anh.
Cô giơ tay lên, phủi đi.
Sau đó Nguyên Sơ tiếp tục ăn cơm.
Hoắc Doãn: “...”
Tâm trạng tự nhiên tốt lên.
Gió nổi lên, khiến lá rơi xuống càng nhiều hơn, tạo thành một vòng xoay quanh bọn họ.
Buổi tối tắm rửa trên xe, Hoắc Doãn thay một bộ quần áo màu xanh thẫm, Nguyên Sơ liếc nhìn anh, tiện tay chọn một bộ quần áo giống hệt rồi vào phòng tắm.
Ban đêm ở hành tinh Tạo Vật rất nguy hiểm, bình thường tiến hóa giả sẽ không ra ngoài hoạt động, nhưng bọn họ cũng không thiếu cách giải trí.

Hành tinh Tạo Vật có một nền văn minh công nghệ đặc biệt, những tiến hóa giả đã sử dụng trí tuệ của mình để tạo ra mạng lưới gọi là Thiên Võng, có thể liên lạc, chơi trò chơi, phát sóng trực tiếp… Tuy nhiên, mạng lưới này không phủ sóng toàn bộ hành tinh, mà được thiết kế phân theo từng khu, điều này là để tránh nó đột nhiên có được ý thức của chính mình, nếu không có sự chuẩn bị, toàn bộ mạng lưới sẽ bị xóa sổ.


Hành tinh Tạo Vật là một nơi thần kỳ đến nỗi mà qu@n lót cũng có thể mọc cánh bay lung tung.
Hoắc Doãn và Nguyên Sơ mặc cùng một kiểu quần áo ở nhà, ngồi cạnh nhau trên giường, mỗi người cầm một cái điện thoại.
Hoắc Doãn đang âm thầm tìm đồng đội ở khu 32, nhưng anh không vội liên hệ với bọn họ.

Ở hành tinh Tạo Vật mười năm, anh cũng có đoàn đội của mình, nhưng bởi vì người Hoa Quốc quá ít, phần lớn thành viên trong đội là người của đất nước khác, chính vì thế rất khó tạo dựng lòng tin với nhau.

Đồng bào còn có thể phản bội, huống chi là ngoại bang.
Nếu là dị năng khác, Hoắc Doãn sẽ không quan tâm kẻ đó đi theo đất nước nào, chỉ có hệ thực vật là không thể mặc kệ.

Hệ thực vật là chìa khóa để tinh lọc phóng xạ, quyết định sự sống còn của một đất nước, anh và đồng đội vì để bồi dưỡng một tiến hóa giả hệ thực vật hiếm có như Quý Minh đã hy sinh rất nhiều, nhưng hắn ta vẫn không do dự phản bội đất nước và vứt bỏ anh em cùng vào sinh ra tử với mình.
Hoắc Doãn nắm chặt tay, trong mắt hiện lên sát khí, khóe mắt liếc nhìn cô gái bên cạnh, dần dần bình tĩnh lại, sau đó lại đặt sự chú ý vào điện thoại.
Tâm sự nặng nề khiến anh không nhận ra động tác của Nguyên Sơ, cô đặt một tay lên điện thoại, không thực hiện thao tác gì đặc biệt, màn hình chuyển động, các số liệu xuất hiện trong mắt cô.
Khi Hoắc Doãn quay đầu lại nhìn cô, cô đã thu tay lại, trên màn hình đang phát một video đánh nhau.
“Ồ? Là Mộc Hiểu sao?” Hoắc Doãn nhìn chằm chằm vào người đàn ông cao to mặc đồ đen, anh thì thầm, “Quả nhiên anh ta còn sống.”
Trong video, một mình Mộc Hiểu chiến đấu với một đội có năm thành viên và anh ta không hề rơi xuống thế hạ phong.
Mộc Hiểu là một chiến sĩ cường hóa thuần túy, không có dị năng nào khác, thích độc lai độc vãng.

Vì tính cách cao ngạo và độc mồm độc miệng, anh ta có rất nhiều kẻ thù, quanh năm đều bị người ta đuổi giết.
Trước kia Hoắc Doãn đã từng giúp anh ta một lần rồi mời anh ta gia nhập đội của anh, đáng tiếc lúc ấy anh ta từ chối, và chỉ đưa ra một yêu cầu.

Lần cuối cùng anh nghe nói về anh ta là hai tháng trước, nghe nói anh ta bị dẫn vào một đàn dị thú, sống chết không rõ.


Đoạn video anh đang xem được quay vào năm ngày trước, chứng tỏ anh ta đã trốn thoát thành công.
Trận đấu này kéo dài một giờ, cuối cùng kết thúc bởi chiến thắng sít sao của Mộc Hiểu, cảnh kết của video là anh ta quay đầu nhìn vào máy ảnh, ánh mắt hung dữ đầy đe dọa, khiến người quay phim sợ đến mức tay run lên.
Sau khi video này kết thúc, nó tự động chuyển sang video kế tiếp, trên màn hình xuất hiện một thanh niên đeo mặt nạ, hắn ta quỳ một chân, hai tay khép hờ, năng lượng chảy giữa các ngón tay, sau đó một mầm non phá đất chui lên, sinh trưởng một cách nhanh chóng, chỉ trong vòng bốn, năm phút đã cao hơn một mét, cành lá vươn dài, nụ hoa nở rộ khiến mọi người xung quanh phải thốt lên kinh ngạc.
Sắc mặt Hoắc Doãn tối lại, sóng ngầm dâng trào cuồn cuộn trong đáy mắt.
Người này, dù hóa thành tro anh cũng nhận ra.
【Vị này là Bồi Minh, người mới thiên tài đến từ Đại Lệ Quốc, lợi hại lắm đó nha! Thực vật sư thiên tài trên cấp 8 đó.】Trong điện thoại phát ra tiếng ca ngợi khoa trương.
“Ồ, ‘Bồi Minh’?” Hoắc Doãn cười lạnh.
Nguyên Sơ nhìn Quý Minh - kẻ đang dùng tên giả là Bồi Minh thể hiện năng lực của mình, rồi sau đó nhận được sự tung hô tán thưởng của người khác.
Trên hành tinh Tạo Vật, thực vật sư và trị liệu sư là hai chức nghiệp duy nhất được người khác bảo vệ, thực vật sư là nhân tài được các quốc gia tranh đoạt, còn trị liệu sư là người hỗ trợ quan trọng nhất của đoàn đội.
Video này được quay vào mười ngày trước, rõ ràng là Quý Minh đang chuẩn bị cho mình một thân phận mới, sau khi “Bồi Minh” nổi tiếng, hắn ta sẽ danh chính ngôn thuận trở về hành tinh Lam với một thân phận mới.
Hoắc Doãn thờ ơ xem hết video, sau đó ném điện thoại sang một bên, “Ngủ đi.”
Nguyên Sơ nghe lời tắt máy, nằm xuống bên cạnh anh.
Hoắc Doãn nhắm mắt lại, cảm nhận được hơi thở của cô gái, tâm trạng vốn khó chịu của anh dần dần bình tĩnh lại, đầu óc thả lỏng, một lúc sau anh chìm vào giấc ngủ sâu.
Không biết qua bao lâu, xa xa truyền đến âm thanh chấn động, đánh vỡ màn đêm vốn dĩ đang yên tĩnh.
Hoắc Doãn đột nhiên trở mình ngồi dậy, mở màn hình giám sát trên xe bay, nhìn xung quanh, anh nhanh chóng phát hiện cách bọn họ ngàn mét về phía Tây có vài dao động năng lượng dị thường.
Hoắc Doãn không có ý định xen vào chuyện của người khác, im lặng ở trong xe, nhưng mà —
“A… A… A… A… Cứu với… A… A… A… A…” Một tiếng kêu chói tai xuyên thấu bầu trời, một bóng dáng chạy thật nhanh đến bên này.
Hoắc Doãn: “!”
Con hàng này ở đâu chui ra! Kêu to như thế để dẫn hết dị thú đến đây phải không?!
Hoắc Doãn khởi động xe bay, định rời khỏi đây, nhưng bỗng nghe đối phương kêu to, “Tôi là trị liệu sư, có ai ở gần đây không? Giúp tôi với!!!”
Động tác của Hoắc Doãn dừng lại: Trị liệu sư?
“Ai cứu tôi, tôi sẽ gia nhập đội của người đó! Phục vụ ít nhất ba năm!”
Hoắc Doãn điều khiển xe bay, dứt khoát lái về phía trị liệu sư.
Trùng hợp, một chiếc xe bay khác cũng bay tới từ một hướng khác, đáp xuống đối diện.
Trị liệu sư hoảng sợ chạy ra khỏi bụi cây, nhìn hai chiếc xe bay, anh ta sững sờ trong giây lát, bỗng cảm thấy khó lựa chọn.
Lúc này, một đám dị thú đuổi theo sát tới, dẫn đầu là một con dị thú có hình dạng như báo, theo sau là một dị thú tảng đá và dị thú kim loại, đằng sau chúng là không ít dị thú tiểu đệ hình thù kỳ quái.

Hoắc Doãn: “...” Một tên trị liệu sư sao lại cứ thích đâm đầu vào chỗ chết thế này?
Những người trong chiếc xe bay kia như ngây ra trong giây lát, sau đó có mấy bóng người lao ra khỏi xe, lao thẳng về phía đám dị thú kia.
Hoắc Doãn cũng không chần chừ, anh điều khiển xe lăn xuống khỏi xe bay, tham gia chiến đấu.
Trị liệu sư nhìn một bên toàn các tiến hóa giả hung hãn, còn bên kia thì… một ông chú ngồi xe lăn?!
Vì vậy anh ta quyết đoán chạy về phía đông người hơn.
Hoắc Doãn không để ý tới anh ta, chỉ chăm chú giết quái.

Những dị thú trước mắt này đại biểu cho số lượng lớn nguyên hạch, cho dù không có trị liệu sư thì cũng chẳng sao, nếu đánh không lại thì bỏ chạy thôi.
Nguyên Sơ ngồi trong xe yên lặng nhìn tình hình bên ngoài, không hề lo lắng cho an nguy của Hoắc Doãn.
Bốn tiến hóa giả trên cấp 5 đánh với bốn, năm con dị thú cũng không thành vấn đề, hơn nữa bên cạnh còn có một trị liệu sư “nửa tàn”.
Nhưng mà bọn họ cũng không muốn đánh lâu, bởi vì tiếng kêu của trị liệu sư lúc nãy đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều dị thú xung quanh, bất cứ lúc nào cũng có thể vây công bọn họ.
“Nhóc, qua đây, đi theo chúng tôi.” Một người đàn ông cường tráng cao hai mét lớn tiếng hét lên với trị liệu sư.
Trị liệu sư vô thức nhìn Hoắc Doãn, xem anh có ý kiến gì không.
Nhưng anh không nói gì cả.
Trị liệu sư chán nản đi theo người đàn ông cường tráng vào trong xe của họ, lẩm bẩm: “Tôi vốn muốn cho anh một cơ hội, nhưng anh vô tâm vô tư như thế, lại từ bỏ một nhân tài chất lượng tốt như tôi… ”
Xe bay chở theo trị liệu sư rời khỏi vòng chiến đấu, Hoắc Doãn cũng rút lui trở về xe của mình.
“Thật đáng tiếc.” Ngữ khí của anh đều đều.
Nguyên Sơ: Đừng đáng tiếc, tên kia chính là điển hình của thiên sát cô tinh, ai dính phải cũng chết, đã có không dưới ba đoàn đội bị anh ta làm liên lụy mà bị diệt cả đoàn, có lẽ sắp có đội thứ tư rồi…
***
Tác giả có điều muốn nói:
Các nhóm của nguyên hạch:
Nhóm cường hóa: thể chất, lực lượng, tốc độ, năm giác quan…
Nhóm trí tuệ: các loại kỹ thuật công nghệ, mô phỏng, sáng tạo…
Nhóm tinh thần: cảm ứng tâm linh, ảo thuật, hồn ma…
Nhóm sinh sôi: sinh trưởng, nguyên tố, trị liệu, không gian….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.