Ánh đèn xanh đỏ, tiếng nhạc xập xình trong vũ trường vào bậc nhất Seoul,nơi đây những con người trụy lạc đang điên đảo trong vũ điệu điên dại. Ở bên góc quầy bên trái, một gương mặt người con trai quen thuộc đangnâng từng cốc rượu manh và dốc cạn xuống cuống họng khô rát….Xoay xoaychiếc cốc bên cạnh mấy viên thuốc….ánh mắt đượm buồn ẩn hiện qua mái tóc hung, làn da trắng dáng người mảnh khảnh thu hút biết bao ánh nhìn củacác cô gái có mặt trong vũ trường xa xỉ….
- Oppa…sao lại chỉ có một mình vậy? cần em tiếp rượu anh không?
- Đi đi…-Cậu vẫn uống, gương mặt lạnh giá đến đáng sợ.
- Thôi nào, anh đẹp trai như vậy mà không có bạn rượu, không thấy buồnsao?-Cô gái mặc chiếc váy màu đỏ ngắn ngồi vắt vẻo bên cạnh cậu, chiếcváy được kéo lên qua đùi để lộ ra cặp chân dài trắng nõn, chiếc áo đượcthiết kế gợi cảm khéo léo làm lộ ra phần ngực căng tròn đầy.
- Cô muốn gì?
- Em chỉ muốn chúng a được vui vẻ mà thôi.
- Vui vẻ…cô thực sự muốn tôi vui?
- Tất nhiên, anh thích gì, em cũng chiều….
- Có thật là cô sẽ làm mọi thứ để tôi vui không?
- Anh muốn gì nào? Anh yêu…
Cậu nở một nụ cười chua chát rồi quàng tay lên vai cô gái, bước đi mấthút trong dòng người đang điên cuồng trong vũ điều hoang dại…
Góc cuối của hành làng tối phía sau vũ trường, một đôi nam nữ đang quấnlấy nhau, trao nhau những nụ hôn nồng cháy, cô gái mặc chiếc váy ngắnmàu đỏ ôm lấy cổ chàng trai tóc hung, chàng đưa tay lên dùi cô rồi nhẹnhàng luồn vào trong váy….
Một bàn tay giữ lấy tay cậu, ngăn không cho nó tiên vào sâu hơn nữa…Quay người ra bên cạnh….
Là chị, chị đang cầm tay cậu và lôi cậu đi trước sự ngạc nhiên của cô gái váy đỏ…….
Chị đang cầm tay cậu, người mà cậu luôn luôn coi trọng, từ khi gặp chị ở cô nhi viện cho tới khi xa chị tới nhà họ Kim.
- Này!- Chị đưa chi cậu một cốc nước lạnh.
- Đã tỉnh táo hơn chưa?-Chị ngồi xuống bên cạnh cậu.
- Uhm…
- Từ trước tới này cậu đâu có uống nhiều như vậy? Mà cô gái đó là ai? Cậu định làm gì với cô ấy?
- Chị ghen sao? Không phải lo đậu chỉ là chơi bời thôi….
- Bọn thằng Bong nói là dạo này cậu hay đi với con nhỏ nào ở trường, dạo này cũng ít đến chỗ chị, cậu đang bận sao?
- Từ giờ me sẽ thường xuyên đến, thời gian qua bậ chuẩn bị cho album mới thôi, nhỏ đó chỉ thấy thú vị nên chơi chút thôi,…..
- Ai cậu cũng nói là chơi bời, vậy đâu mới là thật lòng?....Joo Won củachị đẹp trai thế này thì chỉ cần muốn là có biết bao nhiêu cô theogót…-Chị vừa nói vừa xoa đầu Joo Won như ngày nào, lúc nào chị cũng âncần và quan tâm cậu như với một đứa em trai vậy…nhưng cậu lại không muốn như thế, từ trước đến nay cậu luôn coi chị là người con gái, một ngườicon gái đẹp mà cậu luôn thầm lặng bảo vệ.
Cậu cầm lấy tay chị, ngăn không cho chị vuốt ve mái tóc cậu, ánh mắt như xoáy sâu vào tâm can chị khiến chị ngượng ngùng….
- Chị thật sự muốn biết đâu là thật lòng sao? – Con người hiền lành vàdịu dàng của Joo Won thường ngày biến mất, thay vào đó là một Joo Wonđầy nam tính và và có phần chăng hoa, cậu tiến sát hơn tới gương mặtchị, đôi mắt khé nhắm rồi lại mở tạo cảm giác lôi cuốn kỳ lạ….
- Cậu say quá rồi.-Chị nói với vẻ mặt đầy bình tĩnh…
Cậu buông tay chị ra, đứng dậy tiến về phía cửa sổ. Mọi vật về đêm thậtlung linh huyền ảo đẹp đến vô cùng nhưng trong những ngõ tối, góc khuấtcủa nó luôn ẩn chứa những mỗi nguy hiểm, những cảm bấy tàn ác và caynghiệt nhất, đúng như vẻ bề ngoài của cậu, với mọi người cậu luôn là một hoàng tử Kim Joo Won hào hoa phong nhã, dịu dàng và thánh thiện….nhưngsau vẻ đẹp hào nhoáng đó con người thật của cậu….đến ngay cả cậu cònkhông hiểu nổi nó, một chàng trai si tình, điên cuồng vì một cô gái….vìcô gái ấy cậu có thể làm tất cả….cậu tập thích nghi với môi trường sốngcủa chị, chị là một dóa hoa trong giới siêu mẫu, cậu đã tập uống rượu,đua xe, đi bar, vũ trường,….tất cả chỉ để hòa nhập được với cuộc sốngcủa chị, để bảo vệ chị khỏi những con sói háo sắc khát máu….
Mải mê với dòng suy nghĩ của mình mà quên mất chị đang đứng đằng sau,chị nhẹ nhàng vòng tay qua eo cậu, hơi thở nhẹ khiến lưng áo cậu phậpphồng, hơi thở đều nhưng có chút mệt nhọc…
- Chị mệt lắm không?
- Uhm…chỉ cần cậu ở bên cạnh chị là được.
- Đừng làm nghê này nữa, em sẽ nuôi chị,….
Chị xiết chặt tay hơn, chị ôm chặt lấy cậu từ đàng sau như thể chị sợ cậu sẽ vụt mất trước mặt chị…
- Cậu tưởng chị không muốn sao? Để được nhưn ngày hôm nay chị đã phảitrải qua biết bao gian khổ, bao nhiêu nhục nhã, trước khi gặp lại cậu,cậu biết rằng chị đã sống một cuộc sống như thế nào…..Đau đớn cả về thểxác lẫn tinh thần,…..
- Vì thế em mới bảo là chị đừng làm nữa, em sẽ nuôi chị, em có rất nhiều tiền, em sẽ nuôi chị…
Cậu quay lưng lại, nắm lấy đôi bờ vai gầy của chị, nó run run lên theo từng dòng nước mắt mặn chát của chị…
- Chị biết…nhưng xin cậu đưng nói như thế, những lời nói giống như nhữnggã đàn ông khác khi muốn qua đêm với chị vậy…họ hứa cho chị tiền, chochị địa vị…chỉ để được một đêm với Shin HeeKyung này…
- Em biết, em xin lỗi,….đừng khóc, đừng khóc nữa…HeeKyung….-Cậu ôm chị vào lòng.
- Chị biết cậu yêu chị……nhưng chị không xứng với cậu, chị không còn làchị của trước kia, không còn là HeeKyung trong sáng của cậu nữa, chịkhông còn là người con gái của riêng cậu nữa….
- Em biết…..em biết…đừng nói nữa, điều đó không quan trọng, em hiểu tất cả….
Cậu lấy tay lau đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên gương mặt chị.Nước mắt chị không ngừng rơi, từng giọt đau đớn tủi nhục lăn dài trênbàn tay cậu, người con gái cậu yêu đang khóc, những giọt nước mặn chátấy càng làm cậu cảm thấy mình đáng trách, giá như ngày đó cậu tới đónchị sớm hơn thì chị sẽ không phải rơi vào sự tủi nhục như ngày hômnay…Cậu càng trách bản thân mình bao nhiêu, thì cậu càng thương chị bấynhiêu….