A a a, cô đây là gì muốn cùng người này thảo luận một cái quần lót như thế nào sao?
Hoắc Phi Đoạt bàn đặt lên đầu Ngũ Y Y, vuốt vuốt lung tung, cười nói, “Vật nhỏ, trong đầu phôi thủy rất nhiều nah”(Chu tước: ý nói chị đem tối a)
Ngũ Y Y nhíu khuôn mặt nhỏ nhắn lại, không thể nói gì.
Rốt cuộc cũng giặc xong mấy thứ nhạy cảm kia, Ngũ Y Y thở phào nhẹ nhõm.
Nằm trên giường Hoắc Phi Đoạt, lấy mấy tính của anh chơi trò chơi, cô làm bộ dáng vẻ rất mệt mỏi, đi xuống lầu, tìm Hoắc Phi Đoạt
“Tôi đã giặt xong rồi , còn phải làm cái gì nữa?”
Hoắc Phi Đoạt vẫy vẫy tay, “Lại đây”
“Nha”
Ngũ Y Y chạy tới, ai ngờ, dười chân bị vấp một cái, thân thể lão đão ngã xuống.
“A!”
Tuyệt đối là hôn đất mẹ rồi.
“Nha đầu ngốc”
Hoắc Phi Đoạt thanh đến thân thể cũng đến, đem Ngũ Y Y ôm vào trong lòng.
Lão quả giả ở phía xa trông thấy, cười khúc khích, “Ha ha, anh hùng cứu mỹ nhân”
“Hư, nhỏ giọng một chút, lão đại cũng không muốn nha đầu đó biệt mình nặng bao nhiêu đâu”
Lão quản gia mặt buồn bực
Hắn thật sự muốn nói cho A Trung biết, tối qua hắn thấy Hoắc thiếu gia nửa đêm luyện tập công phu con dơi.
“Em không sao chứ?”
Hoắc Phi Đoạt hỏi Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y lắc đầu một cái, “Không có chuyện gì, tôi hay bị như vậy lắm, từ nhỏ tới lơn té không biết bao nhiêu lần, nơi này thường đều bị bần a”
Hoắc Phi Đoạt liếc mắt nhìn mặt đất, phân phó, “Quản gia, buổi chiều cho người làm xử lý tất cả gạch men trong sân đổi thanh sàn gỗ, trong phòng cũng như vậy”
Quản gia lập tức lên tiếng, “Dạ, thiếu gia”
A Trung bĩu môi.
Ngũ Y Y cô này cũng thật biệt phá gai đi.
Kể từ khi quen cô, lão đại luôn luôn tốn tiền, tốn tiền, còn là rất nhiều tiền.
Hoắc Phi Đoạt chắp tay sau lưng, so với Ngũ Y Y cao hơn rất nhiều, “Dạy cho em mấy chiêu phòng vệ?”
“Không phải chứ?”
Ngũ Y Y nâng khou6n mặt đau khổ nhìn, “Muốn dạy võ công cho tôi sao? Cái đó rất mệt a, hơn nữa tôi không có căn cơ, nhất định là không học nổi đâu, có thể không học được không?”
Hoắc Phi Đoạt tối mặt, “Nhất định phải học! Thân là giúp việc của tôi, ngay cả chút công phu cũng không biết, truyền đi nhất định sẽ bị người khác cười nhạo”
Ngũ Y Y méo mặt nghiêng đầu.
Lý do này cũng quá gượng ép đi.
Hoắc Phi Đoạt thở dài, lại bổ sung thêm một câu, “Em về sau có đối phó với ba chị em Ngũ gia kia…..em có thể đem mấy chiêu này đáng gục mấy kẻ đó”
Hả?
Ngũ Y nhìn Hoắc Phi Đoạt.
Thế nào, Chú Hoắc cũng không nhìn nỗi ba con heo kia sao?
Ngũ Y Y nhe răng cười,có hay không chiêu có thể khiến ba con heo kia cùng nhau nằm trên mặt đất?”
Hoắc Phi Đoạt mặt đen hơn trước, “Tôi dạy em công phu không phải dạy ma pháp”
A Trung nhìn cỏ dưới đất, chỉ có mấy chiêu đơn giản, lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lân, nhìn cũng muốn ngán rồi.
Hoắc lão đại thật có lòng kiên nhẫn, dạy lâu như vậy mà không thấy chán.
Chỉ là, Hoắc lão đại đối với Ngũ Y Y cũng rất kiên nhẫn a.
Thời điểm ăn cơm trưa, Ngũ Y Y ăn như hổ đói.
Bởi vì luyện tập võ công, cô cảm thấy rất mật mỏi, lại bị Hoắc Phi Đoạt gạt té nhiều lần, cho nên lượng cơm ăn rất nhiều.
Trong phòng bếp mấy người giúp việc nói nhỏ với nhau, “Cái Ngũ Y Y này ở đâu giông giúp việc a? Nang và thiếu gia cùng nhau ăn cơm, ở cùng một chỗ như vậy, thiếu gia lại chia thức ăn cho nàng, rõ ràng giống nữ chủ nhân hơn”
“Rất xinh đep, lại tốt nữa, khi nói chuyện đều nhẹ nhàng như vậy”