Ngũ Nhân Ái nhìn lướt qua Tiêu Lạc, e lệ nói, “Ngượng ngùng a, khiến mọi người phải chê cười, Y Y đứa nhỏ này chính là tính tình thô bạo….”
Cô ta nói những lời này, trực tiếp đem mọi sai lầm đổ lên đầu Ngũ Y Y.
Ngũ Pong Tập cảm giác thật là mất mặt trước mặt mọi người, mấu chốt là bên cạnh còn có vị tổng giám đốc tập đoàn Đế Vương lừng lẫy, Hoắc tổng.
“Y Y! Sao con lại không lễ phép như vậy hả?”
Ngũ Y Y ai cũng không quan tâm, gắt gao cắn môi dưới, người mặt nhìn trời.
Ngũ Phong Tập càng tức giận, bàn tay liền đánh ngay vai Ngũ Y Y một cái, kêu lên, “Cái con bé không hiểu chuyện này, sao con cứ hay gây phiền toái khắp nơi vậy! Một chút giáo dục cũng không vấy!Chị hảo hảo sống vui vẻ không được sao! Nhất định phải gây gổ với nhau sao! Con dù cho có nóng tính cũng phải biết thu lại thu lại!Đúng là không hiểu chuyện”
Hàn Giang Đình đứng bên cạnh nhịn không được chen miệng, “Ngũ thúc thúc, hôm nay chuyện này không thể trách Y Y”
“Được rồi!Được rồi! Cháu không cần phải giải thích, cháu luôn giúp đõ cho nó!” Ngũ Phong Tập thô bạo cắt đưt lời nói của Hàn Giang Đình.
Cố Dĩ Mặc vén tay áo, không vui la lên, “Ai ai ai, ta nói lão tiên sinh, làm sao ngài không phân biệt tốt xấu a, ta rõ àng ở bên kia trông thấy ba da đen Châu Phi này xúm nhau khi dễ nhóc con này, lấy nhiều hiếp ít, tính là chuyện gì a”
Cố Dĩ Mặc vừa nói xong,m mọi người đều kinh ngạc.
Đầu tiên, Cố Dĩ Mặc không phải nhân vật tầm thường, hắn chính là Đại thiếu gia của Cố Thị, tiếp theo, hắn còn là anh em tốt của Hoắc Phi Đoạt.
Cố Dĩ Mặc là người yêu ghét rõ ràng, nhưng lại không định hình, thích người nào ghét người nào, đều không kiên định.
Mọi người nghe được Cố Dĩ Mặc thay Ngũ Y Y nói chuyện thêm mấy phần khiếp sợ, lại nghe Cố Dĩ Mặc nói “da đen Châu Phi” để ám chỉ chị em Ngũ gia, nhịn không được cười khẽ.
Dĩ nhiên, không cười ra ngoài là ba chị em Ngũ gia.
Trong bụng ba người đang cuộn sóng giận dữ
Da đen Châu Phi?
A a a a, kinh tởm quá, nghe người ta nói mình như vậy nhịn không được ba chị em Ngũ gia đều cảm thấy uất ức.
Các nàng không tính là trắng, nhưng cũng không đến nỗi đen như người Châu Phi chứ.
Ngũ Phong Tập kinh ngạc nhìn đi nhìn lại Cố Dĩ Mặc, liền cười khan nói, “Hoắc tổng, Cố tổng, ngượng ngùng a, trong nhà có đứa nhỏ không hiểu chuyện, khiến các ngài chê cười”
Không muốn bị mất mặt Ngũ Phong Tập liền nghĩ cách dụ mấy vị quan lớn đi chỗ khác. Hoắc Phi Đoạt một bước cũng không động, cặp mắt đàng sau kính mát vần nhìn chăm chú tiểu nha đầu quật cường kia.
Cái mèo con lông xù này, luôn thích ngụy trang bên ngoài cho kiên cường.
“Nha đầu” Hoắc Phi Đoạt giọng dễ nghe gọi.
Câu Này không chỉ khiến Ngũ Phong Tập sợ hãi, mà còn khiến Cố D ĩ Mặc khiếp sợ mấy phần
Ba chị em Ngũ gia đồng loạt giương mắt nhìn chăm chăm tuyệt thế mĩ nam nhưng lại phát hiến, người này nghiêng mặt về phía khác, người này chính là gọi Y Y.
Hàn Giang Đình lặng lẽ dùng cạnh tay đụng nhẹ Ngũ Y Y một cái, có ý muốn giúp cô hoàn hồn, Ngũ Y Y lúc này mới chậm chạp quan sát xung quanh.
Ưhm, Hoắc đại thúc? Là Hoắc đại thúc gọi cô sao ?
Ngũ Y Y cặp mắt đầy sương mù.
Hoắc Phi Đoạt đột nhiên tháo kính mát xuống, nhất thời, xung quanh liền hút một ngụm lãnh khí, mọi người bị dung nhan của Hoắc Phi Đoạt làm cho konh diễm.
Trong truyền thuyết Hoắc Phi Đoạt quả thật là khuynh thành khuynh quốc, tuyệt là một kĩ nam hiếm có.
Hoắc Phi Đoạt ném một cái nhìn không tệ về phía Ngũ Y Y.
“Chú gọi tôi sao?” Ngũ Y Y đĩnh đạc nói.
Ngũ Phong Tập lập tức khẩn trương nói, “Y Y, đây là Hoắc tổng, ngoan ngoãn nghe Hoắc tổng hỏi chuyện, không cần mạnh miệng!”
Hoắc Phi Đoạt nhìn Ngũ Y Y thật lâu, “Lần sau không cần tổn thương chính mình. Nhớ…muốn thắng hãy công kích nhược điểm của đối phương”