Tiêu Lạc cầm bàn tay nhỏ bé của Ngũ Y Y, đánh lên đầu mình.
Ngũ Y Y nước mắt lưng tròng nhìn Tiêu Lạc, rút tay mình lại, khóc lên
rất thương tâm, “Hu hu hu, thật xin lỗi, em cũng cố gắng chuẩn bị rồi,
nhưng không được, em thật sự rất sợ, thật xin lỗi ông xã, em làm cho anh khó xử rồi, thật xin lỗi anh ông xã.”
Tiêu Lạc sửng sốt, đột nhiên cười khổ một tiếng, “Không có chuyện gì,
nghe em mở miệng gọi anh một tiếng ông xã, anh cũng vui rồi. Chuyện này
không cần vội, dù sao em cũng mất trí nhớ, đối mặt với anh cũng giống
như đối mặt với người xa lạ, anh có thể hiểu. Đừng khóc, khóc như vậy
anh cũng muốn khóc.”
Ngũ Y Y dừng khóc, nắm góc chăn, đáng thương nhìn Tiêu Lạc quỳ bên giường.
“Ông xã?”
“Cái gì? Bảo bối?” Tiêu Lạc cúi đầu xem xét phía dưới của mình một cái, thở dài trong lòng.
Chỗ đó kéo căng quá đỗi, giống như là ứ máu khó chịu.
Đáng tiếc......
Thôi.... ...
“Anh giận em sao?”
“Vì sao phải giận em?”
“Em đối với anh như vậy...... Em không xứng làm một người vợ tốt, em vừa rồi không nên khóc, em nên vui vẻ cùng anh......”
Ngũ Y Y vểnh cao miệng nhỏ, gương mặt áy náy.
Tiêu Lạc thở dài, “Em có lòng thì tốt rồi, ngày còn nhiều, rất nhiều,
chúng ta sẽ có cả đời, ngày mai ngày mốt ngày kia chúng ta có thể tiếp
tục thử lại.”
Ngũ Y Y gật gật đầu, “Em bảo đảm ngày mai chuẩn bị tâm lý thật tốt, em không thể có lỗi với anh được, ông xã.”
“Không có chuyện gì, đừng suy nghĩ, ngủ đi.”
Tiêu Lạc cúi đầu, hôn trên trán Ngũ Y Y một cái, cứ như vậy khỏa thân đi vào phòng tắm.
Ngũ Y Y len lén nhìn bóng lưng Tiêu lạc một chút, ôi mẹ nó, đàn ông không mặc gì cũng rất mê người nha.
Mông vểnh, chân dài.
Đáng tiếc...... Thế nhưng bản thân mình không có cách nào đối mặt với
sức mê hoặc của ông xã, vừa rồi rốt cuộc mình xảy ra chuyện gì, tại sao
vào thời điểm ý loạn tình mê, mà cô lại bị hù dọa đến mức oa oa khóc
lớn.
Chính cô cũng không biết mình sao lại thế này.
Rào rào......
Tiếng nước chảy truyền ra từ phòng tắm.
Chắc hẳn..... Ngũ Y Y le lưỡi. Chắc hẳn Tiêu Lạc đang tắm nước hạ nhiệt độ đây. Đáng thương cho ông xã.
Ngũ Y Y sợ đối mặt với Tiêu Lạc lại ngượng ngùng nữa, vội vàng lật người, nằm vào bên trong, làm bộ ngủ, nhắm hai mắt lại.
Tiêu Lạc cau mày hướng về phía nước lạnh tắm, phía dưới lửa nóng cùng nóng nảy làm cho toàn thân anh khó chịu.
Nghĩ tới nghĩ lui, không nhịn được tức giận nện một đấm ở trên tường.
Thật đáng chết!
Y Y cũng mất đi trí nhớ, anh không có cách nào cùng cô thành công hoàn thành việc làm tình.
Ngày mai nhất định phải làm tốt khúc dạo đầu, làm cho cô cam tâm tình nguyện tiếp nhận mình.
Tiêu Lạc tắm rửa xong, mặc áo tắm vào, tùy ý buộc đai lưng, đi ra khỏi phòng tắm.
Y Y ngủ thiếp đi.
Tiêu Lạc kéo chăn lên trên cho Ngũ Y Y, thở dài đi ra khỏi phòng ngủ.
Trong bóng tối, Ngũ Y Y mở to mắt, thở phào nhẹ nhõm.
Tiêu Lạc tìm điếu thuốc, mới vừa đốt, hút vài hơi, điện thoại di động liền vang lên.
Anh nhíu mày, nhìn biểu thị cuộc gọi đến, là thuộc hạ trong nước: “Nói.”
Anh phun ra mấy vòng khói: “Anh Lạc, đã xảy ra chuyện!”
“Chuyện gì?”
“Chị hai bị Hoắc Phi Đoạt bắt đi!”
“Cái gì! Chị tôi? Chuyện gì xảy ra?”
“Không thể tưởng tượng được Hoắc Phi Đoạt ác như vậy! Hắn không quản tin tức dư luận, cũng không quản cảnh sát đã tham gia, trực tiếp trói chị
hai đi, treo ở Đại Kiều! Hắn còn nói cho anh tám giờ, nếu như không xuất hiện, lập tức vứt chị hai xuống dưới cầu làm mồi cho cá!”