Hoắc Phi Đoạt hít sâu một hơi, đem hai tay đặt lên vai Ngũ Y Y, cúi đầu, quan sát Ngũ Y Y, thất bại hỏi: "Vì sao không được? Nha đầu? Còn có lý do gì?"
Ngũ Y Y cực lỳ thật thà nói: "Rõ ràng là ngày mai mới bắt đầu công việc, vì sao hôm nay phải quen thuộc hoàn cảnh, đây không phải là làm tăng lượng công việc lên sao? Đúng là nhà tư bản thật biết cách bóc lột người khác, không sai."
"Là bởi vì cái này?"
"Lý do này còn chưa đủ sao? Dựa vào cái gì tôi không được tăng lương mà lại tăng công việc? Tôi không có ngốc, mới không đồng ý. Ngày mai tôi sẽ qua chỗ chú..."
Nói còn chưa xong, Ngũ Y Y kinh ngạc phát hiện, hai chân của cô không còn cách mặt đất rồi!
"Oa nha nha, buông ra, sao lại thế này?"
Tất cả kiên nhẫn của Hoắc Phi Đoạt vừa rồi đã đem ra sử dụng rồi, trực tiếp bế bổng cô lên, ôm vào trong ngực, sải bước đi đến ô tô.
Hàn Giang Đính choáng váng mặt mày.
Ngoan ngoãn, sức của anh hai thật lớn nha....
Đây chính là kiểu ôm công chúa trong tiểu thuyết nha...
Tư thế này, nhìn thì đẹp mắt, nhưng làm được thì cực kỳ khó.
Đàn ông thông thường, nếu ôm phụ nữ ở tư thế này, cơ bản là vừa đi vừa hự hự thở gấp như trư, đi đường khó khăn như sắp ngã quỵ rồi.
Hoắc Phi Đoạt đúng là người đàn ông đáng sợ... Không chỉ ôm Ngũ Y Y bước nhanh như gió, hô hấp cũng không hỗn loạn, có thể nhẹ nhàng nói cười?
"Nha đầu, thật là khó đối phó, được rồi, cho em thêm tiền lương.
Mặt Ngũ Y Y kề sát ngực Hoắc Phi Đoạt, ngửi được mùi hương đặc biệt trên cơ thể anh, nghe được tiếng tim đập mạnh mẽ của Hoắc Phi Đoạt, tim Ngũ Y Y đột nhiên đập nhanh hơn.
Hắc hắc hắc, đầy không phải giống như ăn đậu hũ của Hoắc đại mĩ nam sao?
Cạc cạc cạc dát.
Chẫm đã, chú nói cái gì, thêm tiền lương?
"Tăng bao nhiêu? Nếu chỉ thêm mấy chục đồng, vẫn là chú bắt buộc tôi, buông tôi xuống thì tốt hơn."
Hai chân Ngũ Y Y bắt đầy đạp lung tung, giống như mèo con không chịu nằm yên.
Hoắc Phi Đoạt giận quá hóa cười, "tăng một nửa tiền lương được không? Tiểu mê tiền thích cò kè mặc cả."
Một nửa?
Ngũ Y Y cố kiềm chế ánh mắt như thủy tinh.
"Có phải tăng một vạn khối không? Vậy một tháng được ba vạn khối a!"
Ngũ Y Y xem xét cằm Hoắc Phi Đoạt.
Không nghĩ tới, liền thấy được hầu kết khêu gợi của anh.
Rống rống, thật muốn lấy tay sờ thử hầu kết đang chạy chạy....
"Đúng, tăng một vạn khối, vừa lòng rồi chứ?" Hoắc Phi Đoạt cúi đầu, bật hơi.
Môi hai người, khoảng cách rất gần.
Ngũ Y Y giống chú mèo nhỏ mới đầy tháng, rúc vào trong lòng anh, dính sát lấy thân thể anh, giờ phút này tiểu mê tiền kia đang lộ ra vẻ mặt tươi cười thỏa mãn.
Ý nghĩ này vừa xoẹt qua, thân thể cường tráng nam tính lập tức xảy ra liên tiếp các phản ứng hóa học.
Bụng dưới nóng, nhanh chóng căng lên.
Một luồng khí nóng dồn lại ở bụng.....
Ngũ Y Y đang tính toán kế hoạch kiếm tiền vĩ đại, đột nhiên phát hiện, chú Hoắc đang nhìn chằm chằm mình.
Ngũ Y Y nhíu nhíu mày, một ngón tay chọc chọc vào ngực Hoắc Phi Đoạt, kêu lên, "Chú làm gì đó? Muốn đổi ý sao? Nói cho chú biết, lời nói của đại ca xã hội đen, tám con ngực cũng không đuổi kịp! Có nghe hay không? Không thể lại đổi ý! Một vạn thì một vạn!"
Hoắc Phi Đoạt chợt tỉnh táo, cười nhạo chính mình một phen, ngẩng đầu nhìn trời.
Được lắm, Hoắc Phi Đoạt, không thể tưởng tượng được, ta cũng có ngày hôm nay a.