Các Gryffindor nhiệt tình khám phá, mấy bé sư tử nhiệt huyết đã tụm năm tụm ba đi xung quanh tòa thành Hogwarts, có vẻ quyết tâm muốn lục lọi ra tất cả mật thất trong trường, đặc biệt là cặp sinh đôi nhà Weasley. Với ý niệm mãnh liệt phải lôi hung thủ làm hại Ron ra để báo thù, cặp song sinh nhà Weasley không chỉ tự mình cố gắng mà còn tung ra rất nhiều bản đồ mật đạo đơn giản, khiến cho nhiều người có thêm cơ hội chơi đêm thám hiểm, đồng thời tăng cho các giáo sư tuần tra ban đêm một lượng phiền toái không thể đo lường…
Nhưng chỉ vài ngày sao, đã xuất hiện người thứ hai bị hóa đá. Địa điểm giống chỗ Ron bị hóa đá, là Colin còn đang đeo cặp sách, trong tay cầm máy ảnh, trên mặt là biểu cảm mờ mịt. Trên vách tường lại có thêm một dòng chữ:
“Bên cạnh tế điện của sự sống và cái chết,
Là quyết định của kẻ địch đầu tiên.”
Trường học nhất thời lâm vào tình trạng hỗn loạn. Các học sinh năm dưới không dám đi một mình, ngay cả rời khỏi phòng ngủ cũng phải rủ vài người bạn đi cùng, các học sinh lớp trên cũng trở nên nghiêm túc, vài người thậm chí còn trở nên thấp thỏm bất an, bất cứ chuyện gì xảy đến đều làm khiến họ kích động, sợ hãi, khẩn trương.
Nagini liếc mắt nhìn dòng chữ trên tường một lần, không nói gì, trực tiếp quay đầu bước đi. Bên cạnh tế điện của sự sống và cái chết, không phải là chỉ Trường sinh linh giá sao! Kẻ địch đầu tiên, hẳn là ám chỉ Dumbledore ha? Nhưng có vẻ hầu hết mọi người đều nghĩ đó là các phù thủy nhỏ Muggle, phần lớn ý tưởng phát triển mạnh theo chiều hướng suy đoán về huyết thống!
Các Slytherin thấy phản ứng dứt khoát của Nagini thì sững lại, không nói gì mà lục tục mình rời đi. Chỉ có Ansel là hứng thú cẩn thận xăm soi tình trạng của Colin, vừa lúc đang định nhàn nhã rời đi thì liền bị mấy Gryffindor phẫn nộ chất vấn.
Chuyện tiếp theo, đương nhiên là mấy đứa trẻ cãi nhau, các Gryffindor rút đũa phép ra trước nhưng lại lập tức bị Ansel dùng chú ngữ công kích, đến khi các huynh trưởng và các giáo sư đến ngăn lại, Ansel vẫn đứng ung dung, ánh mắt toát ra ánh sáng giận dữ và đạm mạc, còn vài cậu bạn Gryffindor tự tìm rắc rối kia đều đã ngất, ngã trên đất, không chừa một ai.
“Cậu Black, đến văn phòng của thầy nghỉ ngơi một lát, được không?” Dumbledore kiểm tra đơn giản vài bị ngất xong, xác định họ chỉ là đang ngủ, không có chuyện gì thì hứng thú nhìn Ansel, chớp chớp đôi mắt xanh lam sáng ngời sau cặp kính hình bán nguyệt.
“Nếu muốn nghỉ ngơi,”Ansel nhấn mạnh hai chữ ‘nghỉ ngơi’, “Em cho rằng, văn phòng giáo sư Lockhart ở gần đây hơn, phải không, giáo sư Dumbledore?”
Lockhart vội vội vàng vàng tới can ngăn, nói cách khác, muốn đến xem náo nhiệt nghe được lời nói của Ansel, lập tức hưng phấn nhảy ra, “Phải, phải, hiệu trưởng Dumbledore, đến phòng làm việc của tôi đi, lên tầng là đến!”
“Giáo sư Lockhart, việc này—– ” Dumbledore vừa định nói chuyện, đã bị Lockhart nhiệt tình chặn họng, “Không sao, không sao, là một giáo sư của Hogwarts, tôi rất vui khi được giúp các bạn nhỏ đáng yêu giải quyết vấn đề, đương nhiên bao gồm cả việc dùng văn phòng của tôi, thế nên hiệu trưởng, đừng khách sáo mà!” Nói xong liền nhìn Ansel, vui sướng nói: “Cậu bé, đi theo thầy nào, trước kia thầy đã bảo gia tinh chuẩn bị một bộ salon trong phòng rồi, ngồi rất thoải mái, em nhất định sẽ thích nơi đó!”
Dumbledore luôn bị Lockhart ngắt lời hoặc bị mấy câu hỏi của Ansel làm cho không thể hoàn chỉnh nói được ý nghĩ của mình, chỉ có thể đi theo Lockhart tinh thần sáng láng vào phòng làm việc, phía sau là giáo sư McGonagall và Snape.
Sau khi mọi người ngồi xuống, không để Dumbledore biến ra trà bánh, Lockhart đã mang phong phạm chủ nhân triệu hồi ra hai gia tinh, còn cố ý hỏi ý kiến mọi người, sau đó, đưa cho Ansel một chén trà, giáo sư Snape và giáo sư Mcgonagall là hai chén nước lọc, cuối cùng, biến ra một ly nước tuy toàn là màu sắc quái dị nhưng không sủi bọt, không những thế, còn cho thêm bao nhiêu là mật vào để đưa cho Dumbledore, xung quanh được trang trí bằng một chữ G thật lớn lóe ánh sáng vàng, rồi vui vẻ giải thích đó là chữ cái đầu tiên trong tên của mình, được một người bạn luyện kim cố ý chế tạo riêng cho mình…
Còn Dumbledore, khi nhìn thấy chữ đó, dường như tinh thần có chút hốt hoảng, tiếp đó sau khi hỏi Ansel, thì cũng được Ansel phối hợp, hơn nữa còn rất hợp tình hợp lý đổ tất cả trách nhiệm lên mấy tên Gryffindor còn đang nằm ở bệnh mà xá không có cách tự biện giải kia.
Cuối cùng, vì đánh nhau, Ansel Slytherin bị trừ mười điểm, Gryffindor có bốn người, mỗi người bị trừ mười điểm.
Đến khi trận đấu Quidditch bắt đầu, bầu không khí ở Hogwarts mới náo nhiệt lên một ít. Nagini thân là học trưởng của học viện, tuy không có hứng thú với trận đấu nhưng vẫn phải đến ngồi ở khán đài của Slytherin. Kết thúc trận đấu, Slytherin thua, cậu bé cứu thế bị thương nặng, sau đó Lockhart hưng phấn lao xuống sân, thi triển một chú ngữ trị liệu đơn giản, chẳng những làm bị thương xương tay của Harry, thậm chí cả xương sườn xương đùi cũng bị ảnh hưởng…
Còn nguyên nhân, theo lời giải thích bình thản của Imicus, hình như là do họ nhìn Dumbledore không vừa mắt, cho nên đứa trẻ sống sót có quan hệ sâu xa với Dumbledore cũng bị liên lụy…
(Harry nằm cũng trúng đạn, đáng thương.)
Khoảng thời gian sau đó, Nagini không để Dobby đi thăm bệnh mà dùng chú đoạt phách bắt con gia tinh vừa anh dũng vừa nhiệt tình trên trận đấu Quidditch kia, buộc chặt đóng gói cẩn thận rồi gửi về nhà Malfoy. Draco vừa thua trận xong, tâm tình đang không tốt, không cần thông báo thêm kẻo lại làm cậu ấy phiền lòng!
Nhưng khi Nagini cùng Hermione đến thăm Harry, bọn họ trao đổi ánh mắt, do dự rất lâu rồi Hermione mới vô cùng do dự cất tiếng hỏi: “Nagini, cậu ở Slytherin, ý tớ là, mật thất, cậu có biết cái mật thất Slytherin kia không?”
“Vì sao các cậu cho rằng đó nhất định là mật thất của Slytherin?” Nagini không đáp hỏi lại, nghi hoặc nhìn Hermione và Harry đang nằm trên giường bệnh.
Hermione và Harry đồng thời sửng sốt, Nagini lại tiếp tục nói: “Dòng chữ màu đỏ đó, chỉ nói là mật thất lại được mở ra, sau đó là hai câu nói về kẻ địch nào đó, từ đâu mà các cậu kết luận, cái mật thất kia là của Slytherin?” Trong nguyên tác vì Draco đứng ra đe dọa cho nên Slytherin liền trở thành mục tiêu của lời đoán, nhưng lần này, cậu ấy bị cô ngăn cản, nhưng cái gì cũng chưa nói, cái gì cũng chưa làm, sao mọi người vẫn đổ sự hoài nghi lên Slytherin, thật là một thói quen đáng buồn!
Harry nghẹn lời, không phản bác được câu nào, hơi mấp máy môi nhưng Hermione lại phản ứng rất nhanh, vuốt vuốt mái tóc hơi lộn xộn của mình, chậm rãi hồi tưởng lại vài thứ mình từng xem qua, “Tớ thấy trong một quyển sách, có truyền thuyết về mật thất của nhà Slytherin, nhưng lại chưa từng nhìn thấy nội dung liên quan đến mật thất của các nhà khác.”
Nghe Hermione giải thích, Harry chậm rãi thở phào, không bối rối như trước nữa.
Nagini hơi hơi nghiêng đầu nhìn hai người, một lát sau, đột nhiên hỏi, “Ron có khỏe không?”
“Hả—— ” Hermione hơi chần chờ, “Bà Pomfrey nói chỉ cần chờ cây Mandela có hoa thì cậu ấy sẽ tỉnh lại!”
Nagini khẽ thở dài một hơi, lại vẫn cười nói, “Chúc cho cậu ấy sớm ngày bình phục!” Hơi dừng lại, còn nói, “Còn mật thất các cậu nói, theo tớ được biết, bốn người sáng lập của Hogwarts đều có mật thất của riêng mình, nhưng cách mở chúng, thì không được lưu truyền tới nay.” Để mở mật thất của Slytherin thì phải dùng xà ngữ đọc lại câu nói trên tường, vị trí lối vào thật khiến người khác giận sôi, còn thông đạo để tiến vào ở phòng rửa mặt chỗ Myrtle, quả thật phù hợp những người ưu thám hiểm, thành công đem vị trí đặt lối vào trở thành nơi kì dị nhất trong lịch sử…
Sau khi rời khỏi phòng chữa bệnh, Nagini và Hermione cùng đi tới thư viện, Hermione liều mạng tra tìm tin tức về mật thất, còn Nagini thì tùy tiện đọc vài chú ngữ đơn giản, chủng loại phúc tạp, đến tận khi Ansel tới tìm thì mới tạm biệt Hermione để cùng đi với Ansel.
“Nagini, ‘kẻ địch đầu tiên’ và ‘kẻ địch cuối cùng’ là ý gì?” Đến tận khi biết là ai viết mấy chữ đó, cũng biết Ginny sắm vai gì trong việc này, Ansel mới tò mò hỏi.
Nagini đứng trên cỏ, để hai tay sau lưng, nhìn thoáng qua Ansel, nhẹ giọng cười, giải thích: “Kẻ địch cuối cùng hẳn là chỉ Harry Potter, kẻ địch đầu tiên, tất nhiên là Dumbledore! Nhưng, trong mắt người khác, nếu đơn giản lý giải thành ý nguyện của người thừa kế Slytherin, thì kẻ địch ban đầu và kẻ địch cuối cùng đều chỉ phù thủy có huyết thống Muggle! Dù sao, luận điệu thống nhất của Slytherin bao nhiêu năm nay vẫn là huyết thống mà!”
Ansel hơi nheo mắt, “Thì ra là vậy,” nhẹ nhàng gật đầu, dường như đột nhiên nhớ đến cái gì, lại có chút hưng phấn hỏi: “Đúng rồi, lần trước ở chỗ Lockhart, ông ấy lấy ra một cái cốc có khác chữ G, sau đó Dumbledore dường như có chút kì lạ, Lockhart cười cũng rất quái dị, chị có biết là có chuyện gì không?”
Nagini cũng dùng một ánh mắt quỷ dị nhìn Ansel, đến khi Ansel cũng nghi hoặc nhìn lại thì Nagini mới thu hồi tầm mắt, giọng nói mang theo ý cười, “A, cái này hả, phải nói từ danh hiệu phù thủy trắng vĩ đại nhất, không chỉ Lockhart có tên bắt đầu bằng chữ G, còn có một người, tên cũng có chữ này đứng đầu đó!”