[ĐN Harry Potter] Một Kiếp Đợi Chờ

Chương 91: Dấu hiệu



Chạng vạng, sau tiếng pháo hiệu, mọi người như càng thêm kích động, trận đấu sắp bắt đầu!

Nagini nhàm chán nhìn sân Quidditch, rồi nhích người trong ghế, tựa vào vai Voldemort nhắm mắt lại, ngủ.

Christian ngồi bên cạnh kinh ngạc nhìn Nagini, rồi lại nhìn Voldemort ngoan ngoãn làm gối dựa cho Nagini.

Voldemort dường như cũng nhận ra, ánh mắt chăm chú ẩn chưa ý cười nhợt nhạt, khẽ nhích người tới sát Nagini để cô nằm thoải mái hơn, sau đó dùng thần chú không lời biến ra một tấm chăn đắp lên người Nagini, dùng tay chỉnh lại cho phù hợp.

Voldemort cũng chú ý tới ánh mắt kinh ngạc của Christian, lễ phép gật gật đầu, đặt một ngón tay lên miệng,  ý bảo giữ im lặng.

Christian gật đầu, sau đó chuyển ánh mắt ra lệnh cho mấy Thánh đồ đang ngồi sau.

Mấy Thánh đồ còn đang dùng chân giẫm giẫm khăn tay, vội gật đầu. Đến khi Christian và Voldemort cùng quay đầu lại, một người tiếp tục chăm chú nhìn sân đấu, một người thâm tình nhìn người mình yêu, mấy Thánh đồ đang sau lệ rơi đầy mặt.

Oa oa oa, bệ hạ à, đây mới là tình yêu ngọt ngào hạnh phúc đích thực!

Giữa người và lão ong mật nhăm nhúm kia tuyệt đối là nghiệt duyên nên sớm dùng đao chặt đứt từ tám trăm năm trước!

Theo thời gian, càng có nhiều người về tới chỗ ngồi, mọi người vốn đang vui vẻ nói chuyện thì nhìn thấy nhóm người khí thế mạnh mẽ, hơi thở rét lạnh thì theo bản năng yên lặng, hoàn toàn không có sự hưng phấn kích động trước đó.

Giữa sân bóng Quidditch có một tấm biển quảng cáo đen rất lớn, không ngừng chiếu đủ loại quảng cáo, cuối cùng cũng đến buổi biểu diễn các linh vật của các đội tham gia trận chung kết Quidditch World Cup.

Voldemort dùng ánh mắt lãnh đạm nhìn bảng quảng cáo, đến khi Ludo Bagman dùng ‘Thanh âm vang dội’ để thuyết minh trận đấu, Vodemort không khách khí dùng Silencio, khiến khu xung quanh Nagini đều im lặng.

Christian dùng ánh mắt phức tạp nhìn hành động nhanh chóng của Voldemort, không nói gì thêm. Lúc này, Nagini gối đầu lên vai Voldemort, nhắm mắt ngủ an tường, còn Voldemort không dám nhúc nhích chút nào, sợ đánh thức Nagini đang cuộn người dựa vào mình.

Sau đó, Vella đại diện cho đội Bulgaria bắt đầu ra sân đấu. Trong khi các hàng ghế khác, mọi người đều thét vang, thậm chí còn muốn vượt lan can nhảy xuống, thì bên này lại tĩnh lặng không một tiếng động, Nagini đang ngủ thật an tĩnh, ngay cả hô hấp cũng rất nhẹ. Mọi người chung quanh bất giác cũng thả nhẹ tiếng hít thở.

Vì thế, hoàn toàn trái ngược với khung cảnh náo nhiệt bên ngoài, Nagini ngủ yên Voldemort lơ cô nàng Vella toàn tập, chỉ chăm chú nhìn Nagini, Christian nghĩ mông lung hoảng hốt, các thành viên Thánh đồ thì rối rắm, vừa yêu thích vừa ngưỡng mộ nhìn Nagini và Voldemort. Toàn bộ khán đài đều yên tĩnh.

Sau  đó là màn biểu diễn tràn ngập tiền vàng của người lùn đại diện cho đội Ireland. Không chút chần chờ, Voldemort tạo ra một màn chắn khiến những đồng vàng của mấy người lùn này biến mất ngay khi chạm vào.

Khi Christian thoát khỏi suy nghĩ mông lung liền quay đầu nhìn Voldemort, sự dịu dàng khi nhìn Nagini của anh thật khiến người ta kinh ngạc, đồng thời sự lạnh lùng và cảm giác lạnh như băng khi nhìn người lùn của đội Ireland lại càng làm người khác sợ hãi.

Khi hai màn biểu diễn kết thúc, trong tiếng hoan hô nhiệt liệt của khán giả, các cầu thủ Quidditch lần lượt bay vào.

Bagman lớn tiếng giới thiệu tên và đặc điểm của từng cầu thủ, trong khán đài an tĩnh này, không ai để ý đến điều đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.