Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Chương 41



Editor: B-52

*Duy phấn (fan only): Chỉ những người hâm mộ chỉ yêu thích một thành viên duy nhất trong một nhóm nhạc, đối với những thành viên khác của nhóm thì chỉ là người qua đường hoặc thậm chí là antifan của những thành viên đó.

"Còn diễn xuất thì sao? Em nghĩ thế nào về diễn xuất? Em thực sự muốn gầy dựng sự nghiệp trong cái vòng này hay chỉ là vui chơi thôi?" Tần Lộ trực tiếp hỏi cô.

Bàn tay đặt trên đầu gối của Tô Tinh Dã hơi siết chặt lại, cô hỏi: "Hai cái này có gì khác nhau vậy cô?"

"Nếu chỉ là vui chơi thôi thì học xong hôm nay đến cuối tuần em không cần phải đến lớp nữa, vì những gì em học đã đủ rồi. Còn nếu ngược lại em phải học cách làm sao để trở thành một diễn viên thực thụ, mà trên còn đường để trở thành một diễn viên chân chính đó dĩ nhiên là sẽ gặp không ít khó khăn cùng trở ngại. Em phải vượt qua nó, bật lên khỏi nó mới chiến thắng được nó." Tần Lộ nghiêm túc giải thích cho cô.

Tần Lộ thấy Tô Tinh Dã im lặng một lúc lâu, giống như bản thân đang rơi vào trầm tư, nên bà cũng không có ý định lên tiếng quấy rầy cô mà chỉ yên lặng chờ đợi, ý muốn chờ cô suy nghĩ thật cẩn thận. Nếu như con bé chỉ là muốn vui chơi một chút thì thật sự bà cũng không cần phải lãng phí thời gian của mình làm gì, khoảng thời gian này về chơi với cháu trai vẫn hay hơn.

Thật ra thì ở thời điểm tháng năm, Tô Tinh Dã đối với diễn xuất vẫn chưa lĩnh hội sâu sắc kinh nghiệm diễn xuất như vậy. Nhưng mà trong khoảng thời gian bảy tháng ở đoàn làm phim, trừ đi một tháng huấn luyện còn lại sáu tháng, một ngày hai mươi bốn tiếng ngoài lúc ăn uống và đi ngủ được là chính bản thân mình ra, thì mười tiếng còn lại cô đều là Lý Uyển Yểu. Hơn nữa sau mỗi lần nói chuyện với đạo diễn Khương xong cô còn có thể học hỏi thêm rất nhiều điều, hiểu thêm được rất nhiều việc…

Đồng thời cô cũng cảm nhận được, tất cả các diễn viên trong đoàn đối với vai diễn của họ đều rất thận trọng và nghiêm túc trong diễn xuất, điều này cũng tạo ra một sự ảnh hưởng trước nay chưa từng có đối với cô. Tuy rằng cô chưa từng trải qua cảm giác này bao giờ, nhưng cô thật sự rất thích nó, cô thật sự thích cảm giác diễn xuất.

Một lúc sau Tô Tinh Dã nhìn Tần Lộ với ánh mắt trong trẻo và cực kỳ nghiêm túc: "Thưa cô, em thích diễn xuất ạ."

Đôi môi của Tần Lộ khẽ cong lên sau khi nghe đáp án của cô: "Tốt, cô đã hiểu rồi. Nếu đã như vậy cô hy vọng sắp tới em sẽ học hành chăm chỉ hơn có được không?"

Tô Tinh Dã gật đầu nói: "Dạ được, thưa cô."

Tần Lộ nghĩ ngợi một lúc rồi bất ngờ hỏi cô một câu: "Cô có thể hỏi em một câu không?"

"Cô cứ hỏi ạ."

"Giữa múa và diễn xuất, nếu chỉ được chọn một cái em sẽ lựa chọn thế nào?"

Tô Tinh Dã cụp mắt xuống im lặng vài giây. Cô đã dành thời gian mười năm để học múa, lại dành ra bảy tháng để tận hưởng niềm vui diễn xuất. Múa đã là thói quen còn diễn xuất là sở thích, hai cái này cô đều không thể lựa chọn được, cho nên cô nhìn vào mắt Tần Lộ nghiêm túc trả lời: "Em không thể lựa chọn được, cho dù là múa hay diễn xuất thì em đều không thể từ bỏ được."

Sau khi nghe xong Tần Lộ mỉm cười nói: "Rất tốt, cô hiểu rồi, em cũng không cần phải quá nghiêm túc như vậy. Bất kể là múa hay diễn xuất cô đều tin tưởng em sẽ có thể tự cân bằng được. Cô cũng hy vọng em có thể làm những việc mà em thích, bởi vì chỉ khi em yêu thích thì em mới có thể kiên trì được."

Tô Tinh Dã nhìn Tần Lộ nói: "Em cảm ơn cô, cô Tần."

Tần Lộ đưa tay vỗ nhẹ lên bả vai của cô: "Được rồi, không nói nữa, chúng ta tiếp tục học đi."

"Dạ được."

Ban đầu lớp học này ba giờ là có thể kết thúc rồi, nhưng hôm nay kéo dài tới hơn năm giờ chiều, xem ý tứ của cô Tần có thể đoán được là giờ tan học sắp tới đây sẽ dời xuống năm giờ chiều rồi.

Sau khi tắm xong Tô Tinh Dã từ trong phòng tắm đi ra, sấy xong tóc dưỡng xong da, cô cầm điện thoại ở bên cạnh lên đăng nhập vào một tài khoản Weibo có tên "Tinh Tinh muốn gả cho anh trai."

Thật ra thì Weibo của cô vốn dĩ tên là "Tiểu Tinh Tinh", chẳng qua là ở trong cái vòng hỗn loạn của người hâm mộ lại đọc được quá nhiều nick Weibo khác nhau, nên cũng không biết thần kinh của cô bị làm sao mà lại lặng lẽ đem tên Weibo ban đầu của mình đổi thành cái tên này.

Tô Tinh Dã như thường lệ bấm mở group chat nằm ở trên cùng, trong nhóm mọi người vẫn đang bàn bạc chuyện tiếp ứng sinh nhật Thẩm Vọng Tân vào cuối tháng này.

Dịu dàng is your S: Các chị em ơi! Theo tin tức mới nhất tôi nhận được thì Hậu viện hội (1) Bắc Kinh của anh đang rất hoạt động rất tích cực để tiếp ứng cho anh nhà. Vào hôm sinh nhật anh sẽ nhận đăng ký chạy quảng cáo trên vài tàu điện ngầm ở Bắc Kinh, còn có hoạt động tiếp ứng ở những nơi khác với cả tặng vật phẩm tiếp ứng nữa đó!!!Hậu viện hội Bắc Kinh đã bắt đầu kêu gọi góp vốn rồi kìa!!

Anh trai cưới em đi: Mẹ nó cuối cùng tôi cũng chờ được rồi!! Nước mắt tuôn rơi!!

Dịu dàng is your S: Hai năm trước anh của chúng ta không có tiếng tăm, người hâm mộ cũng không có, chúng ta có muốn tiếp ứng cũng không làm được. Nhưng mà năm nay nhờ có "Nghĩa sĩ" mà anh đã có thêm rất nhiều fan, lưu lượng (2) cũng theo đó mà tăng lên, cho nên sinh nhật anh ấy năm nay chúng ta tiếp ứng tốt một chút nha.

Vợ của Thẩm Vọng Tân: Nhắc tới mấy năm trước đúng là tôi có chút chua xót mà. Lúc đó fanclub chính thức cơ bản là không có bất kỳ hoạt động gì lớn cả, không tiếp ứng cho bất kỳ concert nào, tiếp ứng sinh nhật cũng không, chỉ có mấy người hâm mộ lập thành một nhóm kín thực hiện vài hoạt động từ thiện nho nhỏ, phát một ít bánh kem cho người qua đường, rồi tặng banner của anh hoặc là những món tương tự như vậy.

Anh trai cưới em đi: Nghe lầu trên nói tới chuyện này tôi thật là muốn khóc quá mà. Mấy năm trước khi chúng tôi làm tiếp ứng bên ngoài lúc đưa đồ ăn vặt thì mọi người đều nhận lấy, đưa banner bọn họ cũng cầm nốt nhưng vừa xoay người lại liền đem ném vào thùng rác. Còn có ở trên mặt đất sau khi kết thúc xong lúc mấy chị em chúng tôi đi nhặt lại mấy cái banner tiếp ứng bị bọn họ ném xuống, cứ nhặt lên là mấy người chúng tôi lại bật khóc, thật sự rất đau lòng.

Anh trai trên giường của tôi: Mẹ nó! Nước mắt lão tử đây là vô giá!!Tôi không dám nhớ lại quá khứ đó nữa!

….

Tô Tinh Dã xem lại tất cả những cuộc trò chuyện trong nhóm. Lúc nhìn thấy người qua đường đem banner của Thẩm Vọng Tân ném đi, lông mày cô hơi nhíu lại, ngay lập tức gửi một tin nhắn vào trong group chat.

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Hoạt động tiếp ứng này là làm như thế nào vậy?

Tân Tân khi nào cưới em: Tinh Tinh, ý bạn là muốn tiếp ứng sao?

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Có được không?

Tân Tân khi nào cưới em: Đương nhiên là được rồi.

Tân Tân khi nào cưới em: Một là có thể ủng hộ quỹ của Hậu viện hội Bắc Kinh của anh chúng ta theo đường link Weibo nằm phía trên kia, bạn có khả năng ủng hộ được bao nhiêu thì cứ ủng hộ, hiển nhiên là càng nhiều càng tốt. Còn một cách nữa chính là tự mình đứng ra làm đại sứ tiếp ứng, ví dụ như là nhận liên hệ với tàu điện ngầm, xe buýt hay là các trung tâm thương mại để treo quảng cáo. Chẳng qua lại loại tiếp ứng này không phải người giàu có chắc chắn là không thể chi trả nổi. Hiện tại giá của loại này ít nhất cũng phải sáu con số đó.

Anh trai trên giường của tôi: Loại tiếp ứng này hẳn là chỉ có trạm tỷ (2) mới có thể làm được, chỉ là hình như anh nhà chúng ta không có vị trạm tỷ nào đặc biệt giàu có thì phải.

Vợ của Thẩm Vọng Tân: Tôi hận! Tại sao tôi không phải là con nhà giàu chứ!!

Anh trai trên giường của tôi: Tôi cũng hận!! Tại sao tôi không phải là một phú bà chứ!! Anh trai muốn đại ngôn gì thì đại ngôn!! Muốn chụp hình gì thì cứ chụp!! Muốn đóng phim nào thì đóng phim đó!! Anh không muốn diễn nữa thì mỗi ngày em đều có thể cung phụng cho anh!!!



Tô Tinh Dã một bên tiếp tục xem mọi người thảo luận sôi nổi trong group chat, một bên thì âm thầm mở Weibo lên, sau đó mở đăng nhập vào tài khoản ngân hàng trên điện thoại của mình. Sau khi nhìn thấy số dư trong tài khoản và đếm một loạt con số 0 xong, cô lặng lẽ truy cập vào liên kết kêu gọi ủng hộ của Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh. Mục tiêu gây quỹ là 30 vạn, con số hiện tại của quỹ là 15 vạn còn cách mục tiêu khá xa. Sau khi xem xong cô liền nhấp chọn tham gia gây quỹ.

Trong khi đó những nhân viên công tác của Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh vẫn đang cật lực làm việc.

"Tiểu Tầm, lượng tiền gây quỹ bây giờ được bao nhiêu rồi?"

Cô gái tên Tiểu Tầm đang ngồi trước máy tính nhìn lên con số trên màn hình rồi nói: "Đã được 15 vạn."

"Còn 15 vạn kia không biết là chúng ta có thể gom đủ hay không đây."

"Em cũng có chút lo lắng. Thật sự là năm nay em rất muốn tặng anh ấy một ngày sinh nhật khó quên."

"Có ai mà không muốn đâu em."

"Mẹ nó!!" Đang nói chuyện thì Tiểu Tầm cô nương đột ngột "cạch" một tiếng đứng phắt dậy làm cho mấy người đang đứng bên cạnh cô ấy giật nảy mình.

"Em làm gì vậy Tiểu Tầm? Làm chị sợ gần chết."

"Chị cũng vậy, em vừa gặp quỷ à?"

Tiểu Tầm vươn tay ra chỉ vào màn hình máy tính, giọng nói của cô ấy run rẩy: "Đình… Chị Đình, mấy chị, mấy chị…"

"Mấy chị cái gì mà mấy chị?" Người được gọi là chị Đình thấy cô ấy nửa ngày cũng không nói được một câu hoàn chỉnh liền tự mình đi tới, vừa nhìn vào màn hình máy tính trong nháy mắt cũng buột miệng: "Mẹ nó!!!"

Lần này thì mấy người khác cùng nhau xông tới.

"Mẹ nó!!!!!!"

Một giây trước bọn họ vừa nói quỹ tiếp ứng đang thiếu 150.000 NDT, bây giờ thì chủ nhân của một nick Weibo có tên "Tinh Tinh muốn gả cho anh trai" lại tự mình góp vốn những 200.000 NDT!!! Trong chớp mắt bọn họ vượt chỉ tiêu số tiền cần phải gây quỹ ngay lập tức!!!

"Ôi mẹ ơi! Anh trai của chúng ta có fan phú bà thật sao?"

"Không, không, Tiểu Tầm, em tránh ra một chút đi, chị phải hỏi lại mới được."

Sau khi Tiểu Tầm đã nhường chỗ, chị Đình liền ngồi vào ghế sau đó click mở Weibo của "Tinh Tinh muốn gả cho anh trai."

Tô Tinh Dã đang tìm hiểu làm thế nào để liên hệ quảng cáo với bên tàu điện ngầm, thì bất ngờ nhìn thấy tin nhắn riêng từ fanclub của Thẩm Vọng Tân ở Bắc Kinh.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Xin chào. Tiểu tỷ tỷ có đang online không?

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Vâng, tôi ở đây.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Chúng tôi vừa nhìn thấy một mình bạn tiếp ứng 20 vạn cho anh trai, chúng tôi muốn hỏi đây là tiền của bạn sao? Ba mẹ của bạn có biết không?

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Là tiền của tôi. Tôi đã đủ tuổi thành niên rồi.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Tiểu tỷ tỷ thật sự muốn tiếp ứng cho anh trai 20 vạn sao?

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Đúng vậy, là thật đó.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Anh trai rất vinh hạnh khi có một người hâm mộ như bạn đó!!! Cảm ơn bạn!! Chúng tôi nhất định sẽ tiếp ứng tốt sinh nhật năm nay của anh trai!!

Mấy cô gái ở bên kia nhìn thấy chị Đình ở bên này không kiềm chế được mà nhảy dựng lên, tay của bọn họ đều nắm thành quyền kích động mà reo lên: "Ôi mẹ ơi! Đây chính là tiểu phú bà đó!"

Trong lúc bọn họ đang phấn khích thì một tin nhắn khác lại được gửi đến hộp thư.

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Tôi nghe nói các bạn muốn chạy quảng cáo trên tàu điện ngầm đúng không?

Mấy cô gái nhìn câu hỏi này, chính là vì bọn họ muốn chạy quảng cái trên tàu điện ngầm nên mới tổ chức gây quỹ tiếp ứng nhiều tới như vậy. Quảng cáo trên tàu điện ngầm chính là loại một phút mấy chục vạn ấy.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Đúng vậy, chúng tôi dự định làm hộp đèn quảng cáo, quảng cáo trên thang máy và quảng cáo dán trên cửa ô tô nữa.

Tô Tinh Dã nghĩ tới những thông tin mà mình vừa tra cứu rồi hỏi lại: Còn có quảng cáo trên màn hình LED và màn hình TV nữa, có phải không?

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh:  Mấy loại bạn vừa nói là quảng cáo rất xa xỉ nha, quảng cáo loại này chúng tôi không dám nhận làm đâu.

Mấy cô ấy đã nhìn trúng phương án có giá cả từ 20 vạn đổ lại, đây đã là giới hạn tối đa của các cô rồi.

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Nếu phải làm trọn gói này thì chi phí là bao nhiêu?

Nhìn thấy tin nhắn hồi âm các cô gái theo bản năng liếc nhìn nhau một cái, dường như bọn họ đều nhận ra trong mắt đối phương có một loại không thể tin tưởng đây là sự thật.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Ít nhất… tối thiểu là cần 200 vạn.

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Có thể.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Có thể…nhưng mà có thể cái gì vậy?

Tay đang gõ bàn phím của chị Đình run lên.

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Ký hợp đồng quảng cáo xa xỉ trên tàu điện ngầm, đúng rồi, còn có quảng cáo trên xe buýt ở Bắc Kinh, quảng cáo màn hình LED ở trung tâm thương mại cùng với quảng cáo trên TV đều có thể làm được. Mọi người cứ việc làm, chi phí do tôi chi trả.

Mấy chị em trong hậu hội viện đều bị hoảng sợ tới độ không thể nói thành lời, mấy người bọn họ đều là ôi mẹ ơi con sốc quá, biểu cảm cả nhà họ đều sốc hết rồi.

Qua mấy giây sau nhóm người mới từ từ phản ứng lại được, sau khi tỉnh táo lại bàn tay lại run rẩy mà gõ chữ.

Hậu viện hội Thẩm Vọng Tân Bắc Kinh: Tiểu tỷ tỷ… chị… chị nghiêm túc sao? Thật sự, thật sự… là nghiêm túc sao?

Tinh Tinh muốn gả cho anh trai: Đúng vậy, cực kỳ nghiêm túc. Hôm nay là ngày 17 rồi, còn mười một ngày nữa. Nếu có thể được thì mấy ngày nữa chúng ta bàn bạc chuyện này, chỉ cần thống nhất được thì chi phí không thành vấn đề.

Sau khi nói chuyện xong mấy cô gái đều kích động tới toàn thân run lẩy bẩy!

"Cái gì mà tiểu phú bà chứ, đây nhất định là bạch phú mỹ rồi!! Là phú nhị đại!! Là một tiểu thiên kim đấy!!"

"Không được, tôi phải đi điều tra thông tin của cô ấy đã!"

Vì vậy vài người bắt đầu lội vào tài khoản Weibo này của Tô Tinh Dã. Tài khoản Weibo này được đăng ký vào tháng 7 năm 2016, chỉ theo dõi duy nhất anh trai nhà này. Hơn nữa tất cả những bài chia sẻ trên tường Weibo đều là về Thẩm Vọng Tân.

"Không còn gì nghi ngờ nữa, đây chính xác là duy phấn của anh trai rồi! Cuối cùng chúng ta cũng có một vị duy phấn tỷ tỷ hào phóng rồi!"

"Tôi khóc đây!!!!"

(1) Hậu viện hội: Fandom, fanclub

(2) Lưu lượng: Dùng để diễn tả một minh tinh có giá trị thương nghiệp cực kỳ cao, có lượng fan hùng hậu.

(3) Trạm tỷ: Ý chỉ những người hâm mộ chuyên dùng những máy ảnh thuộc loại cao cấp để chụp thần tượng hoặc là trang mạng được họ đăng tải những hình ảnh và thông tin liên quan đến thần tượng.

- -----oOo------

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.