Một Lần Không Cẩn Thận Thành Đạo Tổ

Chương 42: 42: Tuổi Già Bi Thảm Của Bà Lão




Đám người Hạ Tiến Văn mang theo tâm sự nặng nề rời khỏi căn nhà, bọn họ nhìn nhau.Hạ Tiến Văn cáu kỉnh châm một điếu thuốc, hút sâu một hơi và thở ra khói thuốc rồi mới nói: "Làm sao bây giờ đây? Mẹ đã quyết tâm rồi, mặc kệ chúng ta làm gì thì mẹ cũng sẽ không bao giờ bán nhà cũ đâu.”Về phần dùng những thủ đoạn khác, cho dù bọn họ không hiếu thảo thì bọn họ cũng chưa từng nghĩ tới biện pháp cực đoan như thế, về phương diện này bọn họ vẫn còn một chút lý trí."Bà lão này thật là bướng bỉnh mà, bà ta đã hưởng được lợi lộc từ việc tức giận nên không ngại nói thẳng với chúng ta luôn.

Hừ, chờ bà ta nằm liệt giường, xem bà ta có hối hận về điều đó hay không, đến lúc đó bà ta mới nhớ ra cái tốt của việc có con cháu đầy nhà." Lưu Xuân Phượng nói: "Lúc trước bà ta đâu có như vậy, em thật sự nghi ngờ bà ta lạnh lùng như vậy đều là do mấy ông bà già giàu có trong công viên đã nói gì đó với bà ta rồi.”Mấy người khác đều đồng ý với Lưu Xuân Phượng, đúng vậy, trước đây bà lão tốt biết bao, con người không thể nào đột nhiên thay đổi được, phải có ai đó nói bậy nói bạ bên tai bà lão nhà bọn họ thì mới có thể khiến cho bà lão nhà bọn họ làm như thế.Cho dù biết là như vậy nhưng bọn họ có thể làm gì được đây? Bọn họ cũng đâu thể đến công viên tính sổ với mấy ông bà già kia được đâu chứ? Đến lúc đó sợ là bọn họ cũng không còn mặt mũi nào mà đến đây nữa.Vài ngày sau, Bạch Xu Hoà và nhóm người cao tuổi được xe của một doanh nhân đón đi, sau khi quay quảng cáo trên đảo, ông Đồ lại nhận được điện thoại của đài truyền hình.Sau khi cúp điện thoại, ông ta thông báo với mọi người: "Tôi đã thương lượng ổn thỏa với đài truyền hình rồi, khi nào chúng ta trở về thì có thể bắt đầu chuẩn bị.”Đồ Phong là người có học thức cao nhất ở đây, trước đó ông ta cũng làm việc ở cơ quan nhà nước.


Thế nhưng bởi vì tính cách của ông ta nên ông ta không thích làm việc ở nơi đó lắm, hơn nửa đời người trôi qua vô cùng bình thản, cũng chẳng có lòng cầu tiến gì cả.

Ông ta vẫn luôn muốn kinh doanh buôn bán, hoặc là làm vài chuyện gì đó thú vị hơn.Làm những việc này rất mạo hiểm, ông ta là cha của hai cô con gái, còn có thân phận là một người chồng và con một trong gia đình, cuối cùng thì ông ta cũng kiềm chế được ý nghĩ đó.

Không ngờ bây giờ ông ta đã già rồi mà lại có thể gây dựng sự nghiệp.

Bạch Xu Hoà đề nghị thành lập võ đường cao tuổi, ông ta lập tức giơ hai tay đồng ý.Ông ta nghĩ, cả nước có nhiều ông bà lão giàu có như thế, chờ bọn họ quay quảng cáo rồi lên ti vi, có danh tiếng, bọn họ lại mở võ đường cao tuổi, chắc chắn là sẽ thu hút được rất nhiều người.

Người có thể đến đăng ký thì sẽ không tiếc tiền đâu.


Đến lúc đó lại bán mấy món đồ ăn khỏe mạnh giúp những người già này dưỡng sinh, dẫn mấy người đó đi tập thể dục chung với bọn họ, vậy thì sẽ tốt hơn việc sử dụng bất cứ sản phẩm chăm sóc sức khỏe nào.Đoàn cao tuổi đều rất vui mừng với tin tức này, trong lòng bọn họ cũng rất phấn khích, đó chính là đài truyền hình đó.

Khi lên truyền hình thì nhất định sẽ nổi tiếng hơn nữa, đến lúc đó nhất định sẽ thu hút thêm nhiều người tham gia với bọn họ, việc điều hành võ đường cũng tiến thêm một bước.Đến lúc đó, bọn họ đều là huấn luyện viên!Hơn nữa, bọn họ đều có chút dã tâm, bọn họ muốn mở rộng võ đường ra khắp cả nước.Khi đó, đoàn cao tuổi bọn họ đều là người phụ trách của võ đường đứng đầu cả nước.

Chỉ cần nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy sảng khoái rồi.Bạch Xu Hoà có hơi ngưỡng mộ Đồ Phong, bà đưa ra kỹ thuật, Đồ Phong thì chịu thương chịu khó nghĩ cách phát triển đoàn múa kiếm của bọn họ, mọi người đồng dạ đồng lòng có sức góp sức có tiền góp tiền, hình như cũng rất thú vị.


Bộ kiếm pháp mà bà dạy bọn họ cũng không đơn giản đâu.Bộ kiếm pháp đó nếu luyện tới trình độ nhất định thì sẽ có cơ hội tiến vào con đường tu luyện.

Chỉ là, nếu muốn luyện tới trình độ đó thì cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.Cũng xem như là đang tuyển chọn môn đồ đi, bà có ấn tượng rất tốt với những ông bà lão này, cho nên bà dự định sẽ thành lập môn phái ở đây, phát triển Tiêu Dao Tông của bà."Gần đây em thường xuyên nhìn thấy quảng cáo của mẹ, nhất là trên màn hình lớn ở quảng trường, còn có đoàn kiếm thuật cao tuổi của mẹ, rất nhiều người đều xem bọn họ." Hạ Tiến Văn lau mặt rồi nói: "Hình như mẹ nổi tiếng rồi.”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.