Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1264: Giao quyền điều hành tập đoàn cho chương vỹ



Edit by Trà Nữ Lê

Tư Triều Vũ bị nói đến chột dạ, liền thẹn quá hóa giận “Tôi chỉ là đối xử lãnh đạm một chút, nhưng nó ra nước ngoài chưa hẳn là chuyện xấu, còn không phải do gặp được cô sao? Nếu không gặp cô thì con tôi sẽ không chết”

Đế Anh Thy rũ ánh mắt xuống, thật đúng là vậy, nếu không gặp nàng thì sẽ không yêu nhau và anh cũng sẽ không chết…

“Đào Anh Thy, cô nhìn cô đi, chính cô hại chết Tư Viễn Hằng nhưng tôi lại không truy cứu, cô có thể giúp tôi lo học phí cho Tư Thái Lâm không? Cô cũng biết rồi đó, trường học quý tộc một năm tốn cả trăm vạn, đây thật sự là tôi không có tiền. Nếu cô lo học phí về sau tôi cũng sẽ không truy cứu việc Tư Viễn Hằng nữa, được không?” Tư Triều Vũ sắc mặt biến đổi nói ra điều không nên nói

Hoặc là da mặt ông quá dày, hoặc là ông đã đi đến đường cùng

Đế Anh Thy không phản ứng mà nhìn thẳng mặt ông “Nếu thật tình muốn nghĩ tốt cho Tư Thái Lâm thì ông nên làm một người ba thật xứng đáng, cho dù ông có ăn xin thì cũng phải cố gắng. Chúng ta đều có lỗi với Tư Viễn Hằng, ông và tôi giống nhau, trừ hiện hữu thì những cái khác đừng có hy vọng xa vời” Đế Anh Thy nói xong, cũng không thèm nhìn ông một cái mà quay người rời đi

Tư Triều Vũ bị lời nàng nói làm cho nghẹn, đến khi Đế Anh Thy đi thật xa rồi ông mới phản ứng lại được “Tôi và cô sao có thể giống nhau? Tôi không có tiền, cô có thể cho tôi một trăm vạn, à không năm mươi vạn cũng được”

Đế Anh Thy sao lại phản ứng với ông, nàng hận ông còn không đủ

Để Tư Thái Lâm ở cùng với ông không biết ông sẽ dạy cậu ấy thành bộ dạng gì nữa

Kỳ thật Tư Thái Lâm với Tư Viễn Hằng cuộc đời cũng không khá hơn chút nào. Nhìn Tư Triều Vũ thời điểm này Tư Thái Lâm trong lòng nhất định là thương cảm sao? Dù sao cậu ấy vẫn còn là cậu bé

Đế Anh Thy ngẫm lại đều vẫn không đành lòng

Chẳng qua nàng cũng không có nói gì sai, nàng và Tư Triều Vũ đều là người có tội, sao có thể sống thoải mái khi tạo nghiệp như thế này…

“Anh Thy!”

Đế Anh Thy sửng sốt một chút, quay đầu, còn chưa kịp phản ứng, một bóng người liền ôm lấy nàng khiến cho nàng kinh ngạc đến ngây người

Trong phòng làm việc ngay lúc này, anh ấy hận không thể đem giao thông ở ngoài làm thành công ty giao thông của riêng mình, Tư Hải Minh nhìn chằm chằm vào màn hình đến khi Đế Anh Thy bị Tần Kính Chi ôm cứng ngắc, anh trực tiếp ném hồ sơ trên tay xuống, Chương Vỹ đang đứng phía trước báo cáo công việc nhìn thấy hành động của anh liền kinh hãi, đổ mồ hôi toàn thân

“Ngài Hải Minh, ngài vẫn ổn chứ?” Chương Vỹ hỏi

“Ổn cái gì mà ổn?” Tư Hải Minh nắm theo áo khoác đi vội ra khỏi văn phòng

“…” Chương Vỹ vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra

Cửa phòng làm việc một lần nữa đẩy ra, Tư Hải Minh bàn giao “Từ giờ trở đi, cậu chịu trách nhiệm điều hành tập đoàn Vương Tân, có việc thì gọi điện, không có việc thì đừng làm phiền tôi!”

Nói xong, cửa lại bị đóng bịch một tiếng, người không thấy đâu

“???” Những dấu chấm hỏi hiện trong đầu Chương Vỹ, tôi thăng chức rồi sao?

Buông nàng ra, Đế Anh Thy nhìn Tần Kính Chi, còn có phía sau anh là Kiều Như An

Kiều Như An cười “Kính chi lo lắng cho cô ở đây vừa lúc tôi cũng không có việc gì nên đã đi cùng nhau. Anh Thy không cảm thấy tôi nhiều chuyện chứ?”

“Sao lại biết?” Đế Anh Thy nói “Tôi hiện tại cũng đang nhàm chán, có mọi người ở đây có thể cùng nhau chơi đùa rồi, mọi người mới đến sao?”

“Vừa tới. Em cũng thật là, ở một mình nhàm chán sao lại không gọi điện cho anh?” thật ra Tần Kính Chi đã nhìn thấy nàng đi bộ trên vỉa hè, không biết là đang suy nghĩ cái gì

“Bởi vì các anh bảo tầm hai ngày nữa sẽ đến đón em về nên không tìm anh” Đế Anh Thy nói

Chính xác thì nàng cũng không biết khi nào có thể về do bọn nhỏ cuốn lấy rất lợi hại…

Tạm thời thì chưa về, buổi tối thì được ở chung với các con, đối với bọn chúng cũng không công bằng rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.