Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 1453



Tư Hải Minh đang gọi điện thoại.

Khi Để Anh Thy thu tầm mắt lại mới phát hiện anh đang mặc quần áo ngủ, rất rõ ràng, người này đã tắm xong, sau đó coi chỗ này như phòng của mình.

Tư Hải Minh nói chuyện điện thoại xong rồi bước vào phòng ngủ: “Cổ Mạnh rời khỏi thành phố rồi”

Để Anh Thy cũng không bất ngờ lắm, rốt cuộc thì Cố Mạnh giảo hoạt như vậy cơ mà, chắc chắn anh ta tự có cách trốn thoát.

“Nếu như tới khu vực Đông Nam Á rồi chắc chắn còn khó bắt hơn nữa nhỉ” Để Anh Thy cúi đầu cầm điện thoại của mình lên kiểm tra xem có tin nhắn hay cuộc gọi nhỡ nào không.

“Anh ta rời khỏi đây rồi không thể quay lại được nữa. Bây giờ bên này rất an toàn” Tư Hải Minh nói.

Để Anh Thy ngẫm nghĩ: “Nói cách khác anh không cần theo dõi tôi liên tục hai mươi tư giờ nữa có đúng không?”

Bên ngoài Để Anh Thy không có phản ứng gì quá mãnh liệt, nhưng trong lòng lại hơi bất ngờ, cô còn tưởng rằng người này sẽ lại tìm ra lý do khác để theo sát cô nữa chứ. Sao lại tốt bụng bất ngờ vậy.

“Nhưng mà anh nói với Tư Thái Lâm là mẹ cậu bé không phải do anh giết, sau này lỡ như cậu bé tới tìm anh thì sao?” Để Anh Thy hỏi.

“Người không phải do anh giết, có tìm anh cũng vô dụng”

Để Anh Thy thất thần nhìn anh.

Đôi mắt đen thâm thúy sâu không thấy đáy của Tư Hải Minh lóe lên một tia sáng sắc bén: “Em sẽ không cho rằng anh là người đã giết Liêu Ninh đấy chứ?”

“Chẳng lẽ không phải sao?” Tư duy của Để Anh Thy lúc nào cũng bắt đầu trở nên hỗn loạn: “Nhưng mà trước đó tôi đã hỏi anh, anh im lặng mà…”



Đó chẳng phải là đang gián tiếp thừa nhận anh giết bà ta sao?

Thân thể của Tư Hải Minh sát lại gần, đôi mắt đen sâu thẳm như nhìn thấy tất cả nhìn xuống cô: “Anh im lặng cũng không được ha?”

Để Anh Thy bị lời nói của anh làm loạn lên: “Tư Hải Minh, tôi đang hỏi anh thật đấy, người đó thật sự không phải do anh giết sao?”

“Không phải” Tư Hải Minh trả lời dứt khoát.

“Vậy thì là ai giết đây? Loại người nham hiểm như Liêu Ninh không thể nào tự sát được đúng không?” Để Anh Thy không tin người tham lam như Liêu Ninh lại không biết tự yêu quý mạng sống của mình như vậy.

“Nếu em cũng không biết thì cứ coi như Cố Mạnh là hung thủ đi” Tư Hải Minh nói.

Để Anh Thy đang ngẫm nghĩ xem lời nói nửa thật nửa giả này của anh là có ý gì thì eo đã bị ôm lấy, cả người dán vào vòm ngực rån chac.

“Quần áo ngủ anh đã giúp em mang vào phòng tắm rồi, tắm rửa sớm một chút rồi ngủ. Hửm?”

Để Anh Thy đẩy tay anh ra lùi về sau một bước, tắm rửa thì tắm rửa, anh động tay động chân làm cái gì chứ?

Cô xoay người rời khỏi phòng, khi tới phòng tắm, quả thật quần áo ngủ của cô đã ở trong đó. Để Anh Thy nhủ thầm, ai muốn anh cầm chứ, tôi không có tay tự cầm hay sao?

Chờ đến khi cô xối nước vào người mới sực nhớ ra một điều. Tư Hải Minh vẫn còn đang ở trong phòng của cô kìa! Khi cô ra khỏi phòng vì sao lại không đuổi anh ra ngoài chứ?

Không biết còn tưởng rằng cô đã đồng ý cho anh ngủ ở phòng mình rồi! . Kiếm Hiệp Hay

Tuyệt đối không thể được!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.