“Người phụ nữ bị con đánh ngược lại rất vui, nhất định đang cười nhạo!
Người con phải đối phó không phải người phụ nữ trong video, mà là Đào Anh Thy.”
“Con đối phó với cô ta thế nào?
Con đối phó thì Tư Hải Minh sẽ đưa con tới Châu Phi luôn! Con vẫn chỉ cầm đồng hồ của cô ta thôi! Đào Sơ Tâm và Đào Anh Thy là chị em, con không đối phó được Đào Anh Thy, vậy con không đối phó được Đào Sơ Tâm sao? Cái loại đó!” Võ Ái Nhi định trút hết cơn giận lên người Đào Sơ Tâm!
Đào Anh Thy trở thành người phụ nữ của Tư Hải Minh, Đào Sơ Tâm là người một nhà mà không có lợi sao?
Nói cho cùng vẫn là bản thân cô ta thiệt!
Đúng lúc Võ Ái Nhi đang tính toán thì điện thoại của cô ta vang lên.
Mất kiên nhẫn cầm điện thoại lên, bên trên hiện một hàng số lạ, cô ta nghe máy, giọng điệu rất tệ: “Ai vậy?”
“Đào Sơ Tâm.”
“Cô còn dám gọi điện cho tôi?”
Võ Ái Nhi cảm thấy người này chưa bị đánh đủ!
“Tôi muốn biết lúc cô thấy thứ tương tự như thông báo trên mạng thì có ý kiến gì?”
“Cô dám chế giễu tôi?” Võ Ái Nhi tức giận, nếu như bây giờ Đào Sơ Tâm đứng trước mặt cô ta, chắc chắn sẽ bị cô ta vả vào miệng!
“Cô và tôi đều không đạt được thứ mình muốn, tôi có tư cách gì chế giễu cô?”
“Cô đang đánh đồng với tôi sao?”
“Trước mắt không phải lúc nói chuyện này.”
“Vậy cô muốn nói cái gì? Cùng chung số mệnh? Cô xứng sao?”
Đào Sơ Tâm cảm thấy não của Võ Ái Nhi không bình thường! Người phụ nữ này chỉ chiếm ưu thế bên ngoài, bên trong ngu ngốc không còn gì.
Nếu không phải Đào Sơ Tâm có mục đích sẽ chẳng tìm tới cô ta.
“Chúng ta có thể hợp tác, cùng đối phó Đào Anh Thy” Đào Sơ Tâm không muốn tranh cãi với cô ta nữa, nói thẳng mục đích của mình.
“Hợp tác?” Võ Ái Nhi kinh ngạc, không ngờ Đào Sơ Tâm tìm cô ta vì mục đích này! “Cô cho rằng tôi sẽ hợp tác với cô à?”
“Chẳng lẽ cô không muốn đối phó Đào Anh Thy?”
“Chúng ta hợp tác đối phó Đào Anh Thy thì sao? Cô lại đối phó tôi?”
Võ Ái Nhi cười lạnh.
“Không phải, tôi chỉ thấy Đào Anh Thy không vừa mắt. Đúng là tôi có ý với Tư Hải Minh, nhưng có nhiều thứ không phải tôi muốn là có thể đạt được”
“Cô biết thì tốt”
“Vậy cô có muốn hợp tác không? Nếu không muốn thì thôi, tôi đi tìm người khác.”
Võ Ái Nhi do dự, sao Đào Sơ Tâm lại có lòng tốt muốn hợp tác với cô ta? Cô ta nhớ ngày đó Đào Anh Thy gọi điện nói với mình, cẩn thận bị Đào Sơ Tâm giở trò.
Cho nên, vì lần trước bị đánh nên giờ bắt đầu giở trò với cô ta?
Hừ! Rất tốt, cô ta muốn xem Đào Sơ Tâm có bản lĩnh gì!
“Cô nói đi, cô định làm sao đối phó Đào Anh Thy?” Võ Ái Nhi hỏi.
“Không có gì, chỉ cần cô đồng ý thì sẽ có cơ hội, đến lúc đó tôi sẽ gọi điện cho cô”
Có thể nhìn thấy “thông báo”
trên mạng, không chỉ có Võ Ái Nhi và Đào Sơ Tâm, còn có những người khác.
Bao gồm Tư Viễn Hằng.
Anh ta mở máy tính trước mặt, trên màn hình chính là bức ảnh tay phụ nữ đeo đồng hồ.
Người khác nhìn không ra, nhưng Tư Viễn Hằng nhìn cái là biết tay của Đào Anh Thy, trước kia anh †a đã từng nắm bàn tay này cùng đi dạo phố, xem phim, chơi đùa…
Bây giờ, anh ta chỉ có thể lạnh lùng nhìn qua máy tính.
Trạng thái cả người đều u ám.
Tư Hải Minh làm vậy là có ý gì?
Cho anh ta xem? Thật sự quá ngây thơi Bởi vì chủ đề trên mạng quá tải, cuối cùng chủ truyền thông cũng ngừng trệ!
Đào Anh Thy vẫn làm việc ở đài truyền hình không khác ngày thường, những đồng nghiệp khác cũng vậy, nhưng lại có thêm một đề tài, tất nhiên là tin tức do người nắm quyền tập đoàn Vương Tân của đài truyền hình Tiên Phong đào bới!
Đầu đang suy đoán người phụ nữ trong phòng là ai. Còn hỏi Đào Anh Thy: “Cô có biết không?”
“Tôi không biết!” Đào Anh Thy giả ngu, thỉnh thoảng còn thêm vào một câu để thể hiện mình thật sự là người đứng xem không biết rõ tình hình!