Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 616: Sáu cục cưng đáng yêu



Lúc về phòng đã là tám giờ.

Sau khi lũ nhóc đi tắm rửa, cuối cùng cũng đến Đào Anh Thy tắm rửa.

Sau khi tắm rửa xong trở về cô lập tức nhìn thấy một cảnh tượng rất đáng yêu trên giường.

Trên tay Bảo Nam và Bảo Long còn đang cầm súng và kiếm.

Bàn chân nhỏ bám trên giường, tay vung vũ khí, gương mặt hung dữ.

Bảo My lẳng lặng ngồi đọc quyển truyện tranh.

Bảo Vỹ ôm gấu mèo, cắn lỗ tai nó.

Bảo Hân mặc quần áo cho búp bê.

Bảo An đang cầm bình sữa, cái miệng nhỏ cắn cắn đầu bình, trông vô cùng đáng yêu.

“Mẹ, con đang tự mặc quần áo cho búp bê!” Bảo Hân không quá quen tay nhưng vẫn rất cố gắng!

Đào Anh Thy đi qua, ngồi xuống mép giường giúp cô bé.

Váy của Bảo Hân đều là váy lolita, một chiếc có giá trị đến mấy chục triệu, càng đừng nói đến tủ quân áo nhiều như vậy!

Ngay cả váy của búp bê cũng là váy lolita, xa xỉ đến mức làm cho Đào Anh Thy phải líu lưỡi!

Có cảm giác rằng con gái còn tốn tiền hơn cả con trai nữa nhỉ?

Ngay cả cột tóc của các bé đều là hàng hiệu! Cái đó không phải chỉ là một sợi dây thôi sao?

Mỗi lân nhìn sáu bé con tự mặc quân áo, hoặc là tự mình làm gì đó, đều có thể khiến cho Đào Anh Thy nhớ đến cuộc sống trước kia của mình cho tụi nhỏ, thật sự là khác biệt mà!

Giúp Bảo Hân mặc quân áo cho búp bê xong, Đào Anh Thy quay qua kéo Bảo Nam và Bảo Long: “Đừng đùa nữa, đến giờ ngủ rồi, vào trong chăn nằm đi”

Lấy lại quyển truyện tranh của Bảo My.

Đi đến lấy bình sữa trong tay Bảo An, bé con còn nắm bình sữa trong tay, đầu bình còn đang cắn ở trong miệng, vẻ mặt ngơ ra: “Ơ?”

Đào Anh Thy cười: “Bảo An, đừng uống nữa nhé? Đi ngủ đã, mai lại uống tiếp!”

Bảo An hình như muốn nói chuyện, thả lỏng miệng, đầu bình bắn ra.

Sắp xếp cho sáu bé con nằm xong rồi, Đào Anh Thy mới nằm xuống.

Nhìn sáu bé con bên người bây giờ đang nằm rất nghiêm túc, đến buổi sáng mai lại lung tung cả lên, “Mẹ, khi nào thì ba mới về?” Bảo Hân còn đang nhớ muốn cùng ba mẹ ngủ.

“Ba đang bận công việc, chắc sắp xong rồi, chúng ta vừa ngủ vừa chờ.

Lời này là lừa mấy đứa nhỏ, không lâu sau sáu bé con đã giương cái miệng nhỏ ngáp rồi, vừa chờ vừa ngủ!

Đào Anh Thy cảm thấy mình cũng nên đi ngủ sớm, cũng không biết sao mình lại chọc tới Tư Hải Minh.

Cô nghĩ, rất có thể là vì chuyện xảy ra ở trên mạng, nhưng không biết anh tức giận ở điểm nào… Mặc kệ anh!

Đào Anh Thy ôm sáu bé con chìm vào giấc ngủ.

Không biết ngủ bao lâu, cảm giác được có người ôm cô, hơi thở đồn dập, cơ thể run rẩy sau đó bỗng tỉnh lại.

Khi nhìn đến bóng đen đang đè lên người mình, cô theo bản năng ngồi dậy.

Vừa mới nâng nửa người trên dậy, hàm dưới đã bị kéo mạnh, cái miệng nhỏ nhắn bị căn nuốt tới không còn gì!

“AI” Đào Anh Thy khẽ rên lên đau đớn, sự chiếm hữu cường thế và bá đạo này khiến cho cô cảm thấy rất quen thuộc, bị hôn đến mức đầu óc tỉnh táo lại mới chật vật đẩy anh ra: “Anh… Anh làm gì vậy?”

Tư Hải Minh tiếp tục nắm cằm của cô: “Không phải anh nói em tắm rửa xong thì ở trên giường chờ anh sao? Hửm?”

“Tôi… Không phải tôi đang chờ ở trên giường sao?” Đào Anh Thy có chút lo lắng nói.

Con ngươi đen nhánh của Tư Hải Minh híp lại nhìn chằm chằm cô, giống như là dã thú nhìn chằm chằm con mồi.

“Em muốn ở trong này, vẫn nên trở về phòng thì hơn” Giọng nói đè nén trầm thấp truyền đến.

Làm cho Đào Anh Thy hoảng hốt.

Tư Hải Minh uy hiếp không cần rõ ràng như vậy đâu! Cô không muốn cùng dã thú Tư Hải Minh trở về phòng của anh, càng không thể trên giường của sáu bé con làm gì đii “Nghĩ kĩ rồi chứ?”

Đào Anh Thy cắn cằm Tư Hải Minh, đây là cho cô lựa chọn sao?

Cô còn có lựa chọn nào khác sao?

Không vui: “… Trở về phòng của anh”

Dứt lời, cả người bị Tư Hải Minh nhẹ nhàng bế lên, để lại sáu bé con nằm tròn vo trên giường. Hay lắm, không cần đợi ngủ với ba nữa, ngay cả mẹ cũng bị cướp mất rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.