Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 633: Võ Ái Nhi cùng đường



“Không phải được mời đi uống trà chứ? Ha ha ha”

Võ Ái Nhi không ngờ sẽ bị Đào Sơ Tâm chơi lại, bị mời đi uống trà.

Bởi vì thật sự Đào Sơ Tâm đã báo cảnh sát!

Dù sao sau chuyện này cô ta cũng chết chắc!

Phóng viên, fan hâm mộ, người biết chuyện đều chặn những nơi Võ Ái Nhi qua lại.

Ra ngoài cũng cần đến vệ sĩ.

Võ Ái Nhi là tài nguyên đồi dào hàng đầu trong ngành giải trí, lần này hình tượng gặp đòn trí mạng!

Trước đây cô ta náo loạn cỡ nào, người khác sẽ nói là ngay thẳng, đáng yêu.

Bây giờ thì sao? Có ghi âm, Đào Sơ Tâm báo cảnh sát, hình tượng xuống dốc không phanh.

Mấy triệu fan hâm mộ đã mất hơn nửa!

Trong công ty, Võ Ái Nhi trong ngồi gác chéo chân trong văn phòng của ông chủ, vẻ mặt không nghe dạy bảo.

Người đại diện nhìn máy tính nói: “Có phải đầu óc của Võ Ái Nhi từng được phẫu thuật đánh bóng không…”

Võ Ái Nhi chỉ vào máy tính, tức giận: “Trả lời cho tôi, hỏi cô ta có bệnh viện nào tốt! Có phải cô ta từng làm và rất hiệu quả không!”

Ông chủ nhức đầu, “Ái Nhi à, lúc này đừng xuất hiện! Cô nói xem cô không yên ổn làm việc, nhất định phải đi gây chuyện sao? Bây giờ kết thúc kiểu gì? Rõ ràng đối phương muốn chơi cô!”

“Tôi sợ cô ta à? Một ả đê tiện!”

“Với tình hình trước mắt, chắc chắn cô không thể nhận tài nguyên, hai bộ phim điện ảnh, một bộ phim truyền hình, người phát ngôn nhãn hiệu đều muốn hủy hợp đồng với cô! Cô định làm thế nào đây?”

“Nhìn cái vẻ không phóng khoáng của anh kìa, bao nhiêu tiên, tôi đền!”

“Tính phí bồi thường vi phạm hợp đồng là ba ngàn tỷ” Ông chủ bình tĩnh nhìn cô ta.

“..” Võ Ái Nhi nghĩ thầm, ba ngàn tỷ, cho dù là ba của cô ta cũng không bỏ ra được nhiêu như vậy! “Vẫn nên nghĩ cách giải quyết đi, suy nghĩ thêm…”

Trong lòng lại tức giận, nếu cô gả cho Tư Hải Minh, đừng nói là ba ngàn tỷ, một trăm nghìn cũng chỉ là cái rắm! Cô ta có thể hung dữ đập ba ngàn tỷ lên mặt ông chủ!

Trong lòng khó chịu.

Dù sao những chuyện đó cũng do mình ảo tưởng! Rõ ràng Tư Hải Minh không coi cô ta ra gì!

Thậm chí để cô ta đi làm bia đỡ đạn cho Đào Anh Thy!

Chẳng lẽ bây giờ phải đi cầu xin Đào Sơ Tâm tha cho mình sao?

Từ trước đến nay cô ta chưa từng cầu xin ai! Rất mất mặt!

“Gặp phải chuyện này, bình thường giải quyết thế nào?” Võ Ái Nhi khiêm tốn hỏi.

“Câu xin người trong cuộc tha cho cô!”

“Anh đi cầu xin!” Võ Ái Nhi đáp lại ông ta.

“..” Ông chủ: “Cô cảm thấy như vậy đủ chân thành sao? Là cô chọc người ta!”

Võ Ái Nhi vò tóc, thật nhức đầu!

Bảo cô ta cầu xin Đào Sơ Tâm còn khó hơn lên trời!

Từ khi ghi âm phát tán trên mạng, Võ Ái Nhi chưa từng đi tìm Đào Sơ Tâm, cho dù là chất vấn.

Bởi vì không cần!

Đây là tại cô ta! Cô ta biết rõ!

Nếu không phải bị người ta bóp cổ, cô ta sẽ không gọi điện!

Cho dù Đào Sơ Tâm có nghe máy thì cũng không dễ dàng giải quyết, không ngờ gọi một lần đã được nhận.

“Đào Sơ Tâm, cô giỏi lắm!”

“Học theo cô.”

“Nói đi, muốn bao nhiêu tiền cô mới ngừng truy cứu?” Võ Ái Nhi xem tiền là toàn năng.

“Cô cảm thấy tôi thiếu tiền à? Võ Ái Nhi, sự sỉ nhục tôi phải chịu tôi chắc chắn bắt cô trả lại gấp mười!”

“Một người bên ngoài muốn đối phó với người lớn lên trong thủ đô như tôi, cô nằm mơ đi!” Võ Ái Nhi nổi giận cúp máy. Thực sự hối hận khi gọi điện cho Đào Sơ Tâm!

Cuộc đấu trên mạng bây giờ cũng thành đề tài buôn chuyện!

Đào Anh Thy yên lặng chú ý.

Ghi âm tới từ đâu, tất nhiên do Đào Sơ Tâm giở trò.

Đã sớm nói với Võ Ái Nhi rồi, phải đề phòng Đào Sơ Tâm, người phụ nữ này rất thâm hiểm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.