Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 640: Vẫn chưa no sao



“Qua đây!”

Đào Anh Thy nhìn qua, thân hình cao ráo xuất hiện ngay cửa phòng làm cô phải nuốt miếng nước bọt trong vô thức!

“Nhường chiếc giường cho anh ngủ đó! Tôi thấy tôi ngủ ở đây cũng…” Chữ “được” còn chưa nói dứt câu, cô đã bị cứng họng.

Cô nhìn Tư Hải Minh bước đến, với bước chân nhẹ nhàng nhưng cũng đầy nguy hiểm!

“Cái đó…đợi một chút đợi một chút, tôi còn chưa muốn ngủ…mà!” Đào Anh Thy hốt hoảng khi Tư Hải Minh bước đến một cách mạnh mẽ!

“Chưa muốn ngủ hả? Đúng lúc có thể làm chút chuyện có ý nghĩa!” Tư Hải Minh véo nhẹ cảm của cô, làm cả người cô nằm xuống ghế sô-pha.

Đào Anh Thy cảm thấy mình hoàn toàn rơi vào thế bị động trước mặt Tư Hải Minh!

“Anh Hải Minh lúc nào cũng bận bịu, anh nên đi ngủ sớm, tránh để ngày mai dậy không nổi!”

“Dậy không nổi à, cũng được đó!” Đôi mắt đen của Tư Hải Minh mang đầy vẻ nguy hiểm như muốn làm người khác nghẹt thở”

Đào Anh Thy sởn hết gai ốc, giây tiếp theo, cô đã bị Tư Hải Minh nhấc lên một cách nhẹ nhàng, đi thẳng vào phòng!

Ngày xưa cô rất sợ Tư Hải Minh, lúc nào cũng bị cưỡng ép! Phải nói là hành hại!

Còn bây giờ? Vẫn xấu xa y như vậy!

Mạnh mẽ là chắc chắn rồi, bản chất anh ta rất ngang ngược, nắm giữ tất cả quyên hành trong tay, đó cũng do anh sinh ra đã là kẻ mạnh!

Nhưng hành hạ…là loại hành hạ như thế nào!

Linh hồn gần như bị trói buộc! Vốn không thể tìm được con người thật của mình!

Tư Hải Minh ẵm trên tay một người đang nhắm tịt mắt, hơi thở hổn hển, khuôn mặt ửng đỏ, bờ môi mỏng lướt nhẹ qua mặt cô, độ nóng vẫn chưa giảm xuống…

Đợi đến khi Đào Anh Thy tỉnh lại, đã là mười một giờ ngày hôm sau rồi.

Nếu ở trong biệt thự Minh Uyển, có sáu bé con ở đó, rõ ràng không thể ngủ được đến giờ này!

Cách ôm như trói lấy cả người, làm cho Đào Anh Thy không thể nhúc nhích được!

Cảm giác đau toàn thân đã quá quen với cô rồi!

Ngẩng đầu lên, Tư Hải Minh vẫn còn ngủ.

Mái tóc bình thường vuốt lên cao, nay được thả xuống, nhưng hoàn toàn không làm ảnh hưởng đến vẻ đẹp trai của anh! Cánh mũi cao, bờ môi mỏng, ngủ say như con thú dữ ăn thịt người, làm trái tim người khác đập thật nhanh!

Có vẻ như cảm giác được anh ta thích cũng hay lãm, nhưng so với việc cô thích anh thì khác hoàn toàn…

Đào Anh Thy từng nghĩ, sau khi cô chia tay với Tư Viễn Hằng, sẽ không hẹn hò với bất kỳ người đàn ông nào nữa, một lòng chăm sóc cho con, và tập trung công việc!

Có thế nào cô cũng không ngờ, mình lại dây dưa không dứt với ba của sáu bé con!

Còn phát triển đến nước này…

Lúc Đào Anh Thy đang bần thần, đôi mắt đang nhắm đột nhiên mở toang ra, đôi mắt đen nhìn thẳng vào Đào Anh Thy làm cô không dám né tránh.

“.” Đào Anh Thy che giấu sự cắn rứt của mình, đẩy nhẹ cánh tay của anh, cảm săn chắc khi cô chạm tay vào, làm cô hốt hoảng: “Tránh ra một chút, tôi phải dậy rồi..”

“Không vội” Giọng nói trầm ấm của Tư Hải Minh hết sức gợi cảm.

“Tôi đói rồi” Đào Anh Thy tìm lý do.

Cô cảm thấy hình như mình đã bị Tư Hải Minh làm cho đói quá mức rồi, vận động nhiều như vậy làm sao không cảm thấy đói cho được chứ?

“Vẫn chưa no à? Hả?” Đôi mắt đen như ác quỷ của Tư Hải Minh mang đầy ác ý.

Đào Anh Thy đỏ mặt, không nói với anh ta nữa, mà trực tiếp đẩy người ra.

Sức của cô có giới hạn, lại đau nhức toàn thân, cô vốn không thể nào đẩy người anh ra được!

“Ừm..” Lúc Đào Anh Thy đang vật lộn với cánh tay của Tư Hải Minh, một bóng đen sát đến gần, hôn lên bờ môi nhỏ của cô, hai bờ môi khít nhau không còn kẽ hở!

Anh ôm lấy cô, trở người lại, dồn sát vào trong giường…

Bữa trưa được Tư Hải Minh sai người mang đến, Đào Anh Thy vừa bị thức ăn ngon thu hút, vừa nói thầm trong bụng.

Xém chút là dậy không nổi rồi!

Cô âm thầm nhìn qua Tư Hải Minh, tên cầm thú này!

Bị anh ta làm cho không thể đến đài truyền hình đúng giờ, xém chút ngay cả buổi chiều cũng không đi được!

Ăn trưa xong, rời khỏi nhà.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.