Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 656: Xăm không tệ



“Tôi…tôi không muốn xăm cho anh” Đào Anh Thy quay sang từ chối.

“Lý do”

“Dựa vào đâu mà xăm tên của tôi lên người anh chứ!” Đào Anh Thy gần như phát điên, Tư Hải Minh nắm lấy cổ tay cô, cô không vực dậy được!

“Nghe lời đi”

“Không nghe!”

“Vậy thì xăm cho em”

“Không được!”

“Hai chọn một!” Tư Hải Minh ép buộc.

“.*’Không đến một giây, Đào Anh Thy đã đưa ra lựa chọn, hỏi giọng yếu ớt: “Xăm… xăm ở đâu?”

Đây mà là lựa chọn sao? Rõ ràng là ép buộc!

“Em chọn”

Làm sao Đào Anh Thy chọn đây? Bản thân cô là tên ngốc mà.

Chuyện xăm hình đâu phải là chuyện đùa, hễ mà xăm lên rồi, thì sẽ không dễ xóa bỏ! Hay là, cây bút xăm này chỉ dùng cho một lần?

Loại xắm lên cho vui, chỉ cần tầm vài lần là rửa sạch hết?

Tuy trong lòng vẫn rất mâu thuần, nhưng cũng vì quyết định ngang ngược của Tư Hải Minh nên lòng cô hoảng loạn như vậy! Ngay cả thở cũng trở nên khó khăn!

Đào Anh Thy cúi đầu, ánh mắt dừng ngay trên phần ngực của Tư Hải Minh, cô hỏi một cách không chắc chẩn: “Tôi chưa xăm bao giờ, lỡ như xăm hư thì phải làm sao?” Dù sao lực viết của bút bi và bút xăm cũng hoàn toàn khác nhau mài!

“Tôi nhìn em xăm.”

Đào Anh Thy muốn nói, anh nhìn tôi xăm, tôi còn căng thẳng hơn!

Cần lấy môi, ổn định lại nhịp tim, từ từ di chuyển bút xăm xuống phần ngực.

*Ơ? Sao không có phản ứng?” Đào Anh Thy giống như thời đi học, viết không ra thì dùng sức đè mạnh, vẻ mặt ngơ ngác lọt vào.

ánh mắt đen huyền của Tư Hải Minh, cảm giác thân hình nhỏ bé này lúc nào cũng đang thu hút anh!

Giúp cô mở nắp bút xăm, ấn nhẹ đỉnh đầu để mở công tắc, đầu kim nhọn bên dưới phát ra âm thanh nhẹ nhàng rè rè rè.

Đào Anh Thy hỏi: “Đau không?”

“Có tác dụng làm tê mà”

Đây là lần đầu Đào Anh Thy làm việc này, khá mới mẻ.

Tất nhiên rồi, Tư Hải Minh xăm hình, còn xăm tên của cô thì càng không thể tưởng tượng nổi!

Nhưng tại sao không ra ngoài xăm ở chỗ chuyên nghiệp? Mà để một người nghiệp dư.

như cô xăm, không sợ sẽ xăm cho anh một hình xấu xí sao?

Đào Anh Thy hít sâu vài lần, giữ vẻ mặt căng thẳng, tâm thái chú nai con cúi đầu đâm thẳng về trước, bắt đầu hạ bút!

Khi mực đen nhuốm vào làn da, lòng bàn tay của Đào Anh Thy toát hết mồ hôi!

Cô không dám mất tập trung bất kỳ một giây nào, mỗi một sợi thần kinh đều đang căng thẳng, ngay cả thở cũng hết sức cẩn thận!

Đối với Tư Hải Minh mà nói đây chính là dẫn vặt.

Cảm giác kim đâm không cản được cảm giác kích thích khi hơi thở của Đào Anh Thy phả lên người, nhất là trên phần ngực!

Tư Hải Minh thậm chí là suy sụp!

Đôi mắt đen huyền nhìn chằm chằm vào vẻ mặt chuyên tâm xăm hình của Đào Anh Thy, nguy hiểm như con thú hoang đang nhắm vào con mồi!

Đào Anh Thy đang dồn hết sự tập trung vào việc xăm hình, tất nhiên sẽ không cảm nhận được cảm xúc biến chuyển suy sụp của Tư Hải Minh!

Còn chưa đến năm phút nhưng đối với Đào Anh Thy mà nói nó lại dài đăng đẳng.

Sau khi kết thúc, cô nhanh chóng bước xuống người anh, dùng cánh tay lau hết mồ hôi trên trán, rồi hỏi: “Cũng không tệ đúng không?”

“Cũng được” Tư Hải Minh cầm lấy bút xăm trên tay cô.

Đào Anh Thy ngồi xếp hai chân trên giường, nhìn hành động của Tư Hải Minh, có vẻ hơi đề phòng.

Sau đó Tư Hải Minh đặt bút xăm lên tủ đầu giường, có vẻ không dùng đến nữa. Ngồi dậy, một tay nhấc bổng Đào Anh Thy.

Đào Anh Thy bị vắt lên vai Tư Hải Minh trong vô thứ Làm gì vậy?”

“Đi tắm”

“Tôi biết tự tầm, anh thả tôi xuống đi “Tắm chung” Tư Hải Minh ăm Đào Anh Thy vào phòng tắm.

Khuôn mặt Đào Anh Thy lại không nghe lời, lập tức đỏ lên.

Nước trong phòng tâm xả xuống, làm ướt cơ thể hai người “Anh.. anh không phải đã tắm rồi sao?

“Tắm lần nữa”

Tư Hải Minh trả lời, làm Đào Anh Thy cảm giác câu hỏi của mình hết sức dư thừa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.